Tôi Muốn Chạy Trốn Khỏi Mạch Truyện Conan!

Mộc Dụ Lộc

Hoàn thành

0

(0 Đánh giá)

Đọc truyện

Giới thiệu

Văn án :

Asahi Yuaki có cảm giác như vừa chết rồi lại như được sống lại. Điều khiến cậu bất ngờ là lần chuyển sinh này không bắt đầu từ khi còn bé mà lại ở ngay… cổng trường cảnh sát.

 

Phía trước hoàn toàn trống rỗng, cậu đứng trước cổng trường đại học cảnh sát, ngơ ngác nhìn khu bình luận nửa trong suốt đang hiện ra trước mặt.

 

Điều khiến cậu chết lặng hơn chính là dòng chữ hiện lên liên tục:

 

[Ồ hố, vừa mở đầu lại là cổng trường cảnh sát, chẳng lẽ là nhân vật thứ sáu trong tổ kịch bản? Không ngờ chính tác giả cũng học theo tác giả fanfic chơi trò này haha]

 

[Tôi hiểu rồi, kiểu này thì chắc chắn là mỹ cường thảm – chính là theo hot trend nha www]

 

[Tóm lại, mở màn ở trường cảnh sát đều là mấy nhân vật sinh ra để chịu khổ thay! Người thứ sáu là để đỡ dao mà! Biết ngay mà!!]

 

Asahi Yuaki: “……”

 

Ngay lập tức, cậu kéo tay một thanh niên tóc vàng da ngăm đi ngang qua, mỉm cười hỏi:

 

“Chào cậu, cho hỏi cậu có biết chỗ nào làm thủ tục xin… thôi học không?”

 

Furuya: “…… Hả?”

 

Asahi Yuaki nghiêm túc nói: “Tôi quyết định rồi. Giấc mơ của tôi là mở một quán dưa bình yên. Không bán dưa chưa chín , chỉ bán loại chín thôi.”

 

[???]

 

[Đây là kiểu bắt chuyện mới hả?… Khoan đã, không phải là nhân vật thứ sáu của tổ kịch bản sao? Sao mới mở màn đã đòi thôi học? Mở màn vậy là sai rồi mà?!]

 

Mọi người đều biết, chỉ cần lên sân khấu là có nguy hiểm. Nhân vật tuyến chính trong truyện thiếu niên lại càng trải qua đủ thứ thăng trầm: gia đình tan nát, mối thù huyết hận, ngược lên ngược xuống, bị chê rồi mới được khen… Dù kết cục có thể đẹp nhưng quá trình đúng là sóng gió ngập trời!

 

Chỉ muốn một cuộc sống bình thường, Asahi Yuaki tuyên bố:

 

—— Xin chào và tạm biệt, tôi nhất định phải thoát khỏi cái tuyến chính đẫm máu này!

 

=

 

Giữa trưa hè nắng gắt, Asahi Yuaki quyết định mở một quán dưa để kiếm sống. Cậu thuê một thanh niên tên là Moroboshi Dai làm nhân viên thời vụ.

 

Nửa tiếng sau, khi rảnh tay, Asahi tiện tay mở khu bình luận ra xem:

 

[Woa! Vậy rốt cuộc Asahi có liên quan đến nhà máy rượu không vậy?? Rye lại chọn quán dưa của Asahi làm điểm quan sát nhiệm vụ luôn kìa!]

 

[Quán dưa đúng là thuận tiện để quan sát thật hahaha, lại còn có Asahi ở đó nữa! Nhìn Asahi cứ như đã tính hết mọi chuyện rồi ấy!]

 

Asahi Yuaki: “……”

 

Tại sao một nhân vật chính tuyến lại đến đây làm nhân viên thời vụ?! Cậu nghĩ mình có phù hợp với công việc bán dưa không vậy?!

 

Trực tiếp đuổi người ta đi thì phũ phàn quá, Asahi khoanh tay, mắt không nhìn sang bên cạnh, trầm giọng nói:

 

“Moroboshi tiên sinh, cậu bị đuổi việc. Phiền cậu rời khỏi đây ngay.”

 

Hai phút sau, mục tiêu nhiệm vụ cho người tới thám thính.

 

Trong bóng tối, Akai thầm nghĩ: Vừa rồi là cảnh báo à…?

 

[Quả nhiên có nguy hiểm, Asahi đã phát hiện từ sớm rồi!]

 

Asahi Yuaki: “……”

 

Tôi chỉ là một người bán dưa nghiêm túc yêu chuộng hòa bình thôi mà! QAQ

 

=

 

Trên du thuyền, Asahi cùng nhóm bạn trong sự kiện lần này đi dạo khắp nơi. Cậu cố tình né tránh cậu nhóc trinh thám tiểu học và đám bạn của cậu ta, lặng lẽ cảm thán:

 

“Suýt chút nữa… mình đã bước vào đó rồi.”

 

Cậu thề, tuyệt đối không bao giờ bước chân vào tuyến truyện chính!

 

Bạn mới: “Gì cơ?”

 

Asahi Yuaki: “Không có gì đâu,” cậu mỉm cười nhẹ nhàng, “Tôi biết, cậu không giống bọn họ.”

 

Cậu là một người qua đường bình thường ngoài tuyến chính!

 

Bạn mới: “……”

 

Sau khi du thuyền bị cướp, bạn mới xé bỏ lớp ngụy trang, Siêu đạo chích Kid xuất hiện đầy hào nhoáng!

 

Asahi Yuaki: ???

 

[!! Là Kid đó!! Bảo sao Asahi nói cậu ấy không giống người khác – thì ra là do đang hóa trang !]

 

[Asahi đúng là đã sớm nhận ra, ánh mắt nhìn Kid lúc đó đúng là sâu xa thật mà……]

 

Asahi Yuaki: “……”

 

Giới trẻ thời nay không biết giữ lễ nghĩa nữa sao?! Sao lại đi hóa trang thế này!! (lật bàn)

 

=

 

Asahi chạy trốn, tuyến chính đuổi theo. Cậu chạy, tuyến chính truy đuổi. Cậu trốn, nó vẫn bám riết. Cậu có chạy đi đâu cũng không thoát ——

 

[Tình tiết này khác hẳn bình thường rồi!]

 

[Hiểu rồi, đây là phản kịch bản – kiểu giả heo ăn thịt hổ, đứng đằng sau màn điều khiển tất cả!]

 

Asahi:?

 

Asahi: Tôi chỉ muốn yên ổn bán dưa thôi mà, đừng kéo tôi vào tuyến chính!!

 

Cứu với! Cảm giác càng chạy thì lại càng dính chặt vào tuyến chính, còn bị người ta coi là đại lão nữa?!

 

Khi Asahi đang đau đầu, thì ở một nơi khác, người thừa kế trẻ tuổi của tổ chức áo đen cũng đang đau đầu không kém.

 

Sau khi phát hiện cấp dưới đắc lực của mình là kẻ phản bội, hắn không vội xử lý mà ôm tâm tư đùa giỡn, xóa sạch ký ức của đối phương rồi ném vào trường cảnh sát, định chờ đối phương tự nguyện trở lại tổ chức làm gián điệp. Thấy đối phương bị lặp lại bi kịch, cũng coi như thêm chút “gia vị” cho cuộc sống buồn tẻ.

 

Nhưng sau đó, hắn phát hiện: đối phương không những không vào trường cảnh sát mà còn… bỏ học đi bán dưa mỗi ngày???

 

Nhìn tinh anh của tổ chức giờ như cá mặn ngơ ngác, suốt ngày chạy loạn với phong cách khó tả, người thừa kế cảm thấy:… Không lẽ mình tẩy não nhầm thành ngu luôn rồi?

 

Tới khi tổ chức diệt vong, hắn mới bừng tỉnh:

 

“Thì ra tất cả đều nằm trong kế hoạch của ngươi!”

 

Asahi:?

 

Asahi: Hả? Ai vậy? Tôi chỉ là người đi ngang qua thôi mà!

 

Cái quái gì thế này, trong lúc tôi trốn khỏi tuyến chính, sao lại thành người hoàn thành cốt truyện luôn rồi?!

 

 

 

Đánh giá truyện

Click vào số sao để đánh giá bộ truyện này.

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page