Kiều Thập Nhị
Đang cập nhật
Đời trước, Tô Uẩn Nghi vì nhà họ Phương mà làm trâu làm ngựa suốt hai mươi năm. Đến tuổi trung niên, bà lại vì con trai mà cam tâm tình nguyện ngồi tù năm năm.
Ngày ra tù, đúng vào dịp Tết Nguyên Đán.
Mang theo niềm vui hân hoan đến nhà con cái, nhưng trước mắt bà lại là cảnh gia đình bọn họ hạnh phúc sum vầy.
Người chồng giả chết và cô bạn thân cảm ơn bà vì đã nuôi dạy con cái của họ nên người.
Hai đứa con lại ghét bỏ bà là một kẻ tù tội, xua đuổi bà, bảo bà cút đi, đừng làm phiền gia đình bọn họ đoàn tụ.
Muôn nhà sáng đèn, nhưng chẳng có một ánh đèn nào dành cho bà cả.
Sống lại một đời, bà chẳng cần gì nữa.
Bà muốn tìm lại giá trị của bản thân, cùng cha mẹ và anh trai gây dựng sự nghiệp, làm giàu!
Về sau.
Hai đứa con vong ân phụ nghĩa tìm đến cửa, quỳ xuống cầu xin bà tha thứ, nói rằng bà là người mẹ duy nhất của chúng, xin bà đừng bỏ rơi chúng.
Cặp bố mẹ chồng cay nghiệt cũng cúi đầu nhận bà là con dâu duy nhất.
Người chồng giả chết nhiều năm nhìn bà đầy thâm tình, nói rằng bà mới là tình yêu đích thực của đời hắn.
Tô Uẩn Nghi cười lạnh, xoay người ôm lấy một người đàn ông khác rồi nói.
"Xin lỗi, bà đây đã có chồng rồi."
Mới trước
You cannot copy content of this page