Xuyên Vào Một Cuốn Tiểu Thuyết Nữ Cường

Chương 1:

Chương trước

Chương sau

Lần đầu tiên tôi gặp Mặc Nghiên Chiêu là trong một tòa thành cổ xa hoa nhưng lại không phô trương.

Hắn ngồi trên xe lăn, chỉ để rèm cửa sổ hé mở một đường nhỏ.

Ánh nắng mỏng manh xuyên qua khe hở nhỏ đó chiếu lên bàn tay đang tì lên xe lăn.

Một đôi tay tài nhợt với ngón tay thon dài, gồ lên những đường huyết quản màu xanh nhạt uốn lượn, vừa dữ tợn lại vừa đẹp đẽ.

Dưới nền nhà là một cái chén vỡ, thứ thuốc lỏng màu nâu văng ra khắp nơi.

Cô gái giúp việc bên cạnh bị dọa tới mức sắc mặt trắng bệch, run lẩy bẩy.

Lão quản gia thở dài một tiếng rồi liếc nhìn tôi.

“Cô hãy ghi nhớ kỹ các mục cần chú ý nhé, từ giờ trở đi cô sẽ là người hầu hạ cậu chủ.”

Tôi gật đầu.

Cô gái giúp việc kia như được ân xá, lập tức nhanh chóng ra khỏi phòng.

Trước khi đi, cô nàng còn tặng tôi ánh mắt thương hại.

Đúng vậy, tôi chính là cô nàng nữ hiệp xui xẻo tới tiếp nhận công việc này.

Vị thiếu gia phản diện này đã dọa đi mười nữ giúp việc rồi.

Thế giới này vốn là của một bộ truyện nữ cường.

Nữ chính Cố Kiều là tiểu thư thật, nhưng bị người ta đánh tráo, ném tới cô nhi viện ở nước ngoài, phải sống xa quê từ nhỏ.

Mặc Nghiên Chiêu và Cố Kiều quen biết nhau ở đó.

Hai người từ đối đầu tới giúp đỡ lẫn nhau, là thanh mai trúc mã của nhau. 

Khi Mặc Nghiên Chiêu mười bốn tuổi, một chiếc xe chở đầy người mặc đồ đen tới cô nhi viện đón hắn đi.

Hóa ra hắn là con trai út của thủ lĩnh băng đảng mafia khét tiếng địa phương làm mất từ nhỏ.

Sau khi đứng vững ở trong băng đảng của mình, Mặc Nghiên Chiêu quay trở lại cô nhi viện tìm Cố Kiều. 

Lúc này hắn mới biết cô ấy đã rời đi ngay sau ngày mình được đón đi.

Mặc Nghiên Chiêu tung ra mọi thế lực tìm kiếm, nhưng dẫu thế nào cũng không tìm được cô ấy.

Tới khi gặp lại thì họ đã trở thành kẻ địch của nhau.

Trong cốt truyện thì nữ chính Cố Kiều và nam chính Đoàn Hành cũng thổ lộ tỏ tình, chính thức hẹn hò với nhau.

Mặc Nghiên Chiêu không chấp nhận nổi sự thật này, như phát rồ phát dại muốn giết Đoàn Hành.

Kết quả là trong cuộc kịch chiến, đôi chân hắn bị đạn của Đoàn Hành bắn thủng.

Bác sĩ nói sau này khó mà phục hồi được.

Từ đó trở đi Mặc Nghiên Chiêu hắc hóa, trở thành nhân vật phản diện, boss cuối.

Hắn dốc hết tất cả truy sát Đoàn Hành, cuối cùng bị Cố Kiều tự tay giết chết.

Trúc mã nào sánh bằng người yêu.

Cũng vì vậy hắn trở thành sự nuối tiếc khó mà cam tâm trong lòng rất nhiều độc giả. 

Còn tôi, chính là con nhỏ xui xẻo bị hệ thống lựa chọn tới cứu rỗi Mặc Nghiên Chiêu.

Nhiệm vụ chính của tôi là ngăn cản không để hắn hắc hóa.

Ha ha, cứu rỗi hắn ư? Vậy ai tới cứu tôi?

Trong hiện thực thì điểm giống nhau duy nhất giữa tôi và bọn họ chính là khởi bước từ cô nhi.

Nhưng tôi không có hào quang nhân vật chính, từ nhỏ chuyện bị sỉ nhục b.ắ.t n.ạ.t và coi thường là như cơm bữa với tôi.

Mấy chục năm vật lộn, cuối cùng thi đỗ “chứng trầm cảm”.

Sống vật vờ tới khi tốt nghiệp đại học, tôi vốn tưởng cuộc đời mình đã bước sang trang mới.

Nào ngờ tới bệnh viện khám sức khỏe, tôi mới biết mình bị u.n.g t.h.ư giai đoạn cuối.

Ông trời, tôi là loại người thấp hèn tới mức đó ư?

 

Hết Chương 1:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page