Xuyên Thư Bỗng Vớ Được Cữu Cữu Của Nam Chính

Chương 8: Quả thực là khởi đầu cấp địa ngục

Chương trước

Chương sau

Hắn vốn tưởng nàng có tính tình kiêu ngạo ương bướng, nào ngờ lại nhát gan đến thế, nguyên lai chỉ là hổ giấy.

Xem ra vẫn là tuổi còn nhỏ, tâm tính đơn thuần.

Hắn nhàn nhạt liếc nhìn tên tuỳ tùng bên cạnh.

Tuỳ tùng trong lòng căng thẳng, vội khom người nhận tội.

Mạnh Vũ Chi thấy ngoại sanh chưa quay lại, vốn định xoay người rời đi, nhưng thấy Vân Ninh như thế, liền nhiều lời thêm một câu: “Giản cô nương không cần như vậy, là ta chưa báo trước đã đến nơi này, mạo phạm rồi.”

Vân Ninh không ngờ Tể tướng đương triều lại còn hướng nàng xin lỗi, có chút thụ sủng nhược kinh, vội vàng nói: “Đại nhân không cần nói vậy, hôm nay đều là lỗi của tiểu nữ.”

Mạnh Vũ Chi thấy trong mắt tiểu cô nương kia đầy vẻ kinh hoảng, sợ nói thêm nàng càng sợ hãi, bèn không nói gì nữa, xoay người nhấc chân rời đi.

Mãi đến khi nhìn thấy bóng dáng Mạnh Vũ Chi khuất dần, Vân Ninh mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Hương Thảo cũng lần đầu thấy quý nhân cỡ ấy, hoảng sợ không nhẹ, từ lâu đã ngồi bệt dưới đất.

Mạnh Vũ Chi đi chưa được mấy bước, liền gặp Lăng Tử Quan trở về. Lăng Tử Quan thấy Mạnh Vũ Chi, mặt đầy kinh hỉ, nói: “Cữu cữu!”

Giản Quân Ninh cũng vẻ mặt sửng sốt, vội khom lưng hành lễ: “Thư sinh bái kiến Mạnh đại nhân.”

Vân Ninh nghe thấy lời nói bên ngoài, vội vàng từ mặt đất bò dậy, phủi phủi bụi trên người, bước ra khỏi phòng.

Thấy nàng hiện thân nơi cửa, Lăng Tử Quan và Giản Quân Ninh đều ngẩn người, Mạnh Vũ Chi cũng liếc mắt nhìn sang.

Vân Ninh đưa mắt nhìn ba nam tử trước mặt.

Hai vị công tử trẻ tuổi kia hẳn là nam chính Lăng Tử Quan và đại thiếu gia Giản Quân Ninh của Giản gia.

Lăng Tử Quan thân hình cao ráo, ngũ quan tuấn tú dị thường, mày kiếm mắt sao, sống mũi cao thẳng, vận y phục tơ lụa màu lam bảo, dưới ánh dương chiếu rọi lấp lánh, cả gương mặt sáng bừng, khí chất cao quý.

Không hổ là nam chính trong truyện, quả nhiên dung mạo xuất chúng.

Giản Quân Ninh và Vân Ninh cùng một mẫu thân sinh ra, dung mạo dĩ nhiên cũng không kém là bao. 

Ngũ quan tinh xảo không chê vào đâu được, cả người khí chất ôn nhuận như ngọc. Dung nhan hắn ta ở toàn Nam Châu đều thuộc hàng xuất sắc, riêng lẻ mà nói là một thiếu niên phong lưu tuấn lãng. 

Nhưng so với nam chính thì vẫn mờ nhạt vài phần.

Bất quá, tuy hai người này diện mạo không tầm thường, nhưng vẫn còn chút non nớt. Dù là diện mạo hay khí chất, nàng vẫn cảm thấy vị Mạnh Vũ Chi chững chạc trầm ổn bên cạnh kia càng thắng một bậc.

Ánh mắt Vân Ninh lướt qua hắn, rồi lại nhanh chóng tránh đi.

Đúng là thấy quỷ rồi, Mạnh Vũ Chi thế mà cũng nhìn nàng một cái, suýt nữa khiến hồn nàng bay mất.

Giản Quân Ninh vốn chẳng ưa gì người muội muội cùng mẫu thân này, Lăng Tử Quan lại càng cực kỳ chán ghét nàng. 

Mới rồi nàng còn to tiếng với quyền thần như Mạnh Vũ Chi… Giờ ba người ấy đều biết nàng lén lút vào phòng Lăng Tử Quan, chẳng rõ trong lòng sẽ nghĩ thế nào về nàng nữa.

Quả thực là khởi đầu cấp địa ngục.

Đối diện ba vị nam tử không thể đắc tội ấy, Vân Ninh chấn chỉnh tinh thần, cắn răng ngẩng đầu bước tới.

Lăng Tử Quan thấy Vân Ninh bước ra từ phòng mình, sắc mặt thoáng trầm xuống.

Từ lúc đến Giản phủ đến nay, nhị tiểu thư luôn chăm chăm nhìn y, lại thường tìm cớ bắt chuyện. 

Để tránh phiền toái không cần thiết, mấy ngày nay y đều lánh mặt nàng. Không ngờ đối phương lại nhân lúc y vắng mặt mà tự tiện xông vào phòng. 

Dẫu đây là Giản phủ, thì thân là nhị tiểu thư Giản gia cũng không thể vô lễ như vậy mà chẳng báo trước đã xông vào.

Bất quá, cữu cữu hình như cũng từ trong phòng y đi ra. 

Chẳng rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, y liếc nhìn cữu cữu của mình.

Sắc mặt cữu cữu vẫn như thường lệ, chẳng nhìn ra hỷ nộm, xem ra phải tìm cơ hội để riêng gặp hỏi cữu cữu một phen.

 

Hết Chương 8: Quả thực là khởi đầu cấp địa ngục.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page