Xuyên Thư Bỗng Vớ Được Cữu Cữu Của Nam Chính

Chương 2: Tiểu thư tha mạng

Chương trước

Chương sau

Tiếc thay, nàng chẳng xuyên thành nữ chính kiên cường lại may mắn ấy, mà lại trở thành “muội muội ác độc chèn ép nữ chính”, cũng là “chướng ngại vật giữa đường tình của nam nữ chính”, một nữ phụ ác độc ngoài khuôn mặt xinh đẹp ra thì chẳng có điểm nào tốt. 

Khi còn nhỏ thường xuyên bắt nạt nữ chính, lớn lên lại đem lòng ái mộ nam chính, cản trở hai người bên nhau.

Những đệ muội thứ xuất từng ức hiếp nữ chính đều sớm bị đánh bại, nhưng vì Giản Vân Ninh là dòng đích, thân phận cao quý, nên sống dai từ đầu đến cuối, mãi đến khi nam nữ chính thành thân mới bị xử lý triệt để. 

Khi đọc truyện, nàng đã cực kỳ căm ghét nữ phụ này – đầu óc nông cạn, tâm địa ác độc.

Nghĩ đến đây, hai mắt Vân Ninh tối sầm.

Trời ơi, nàng không muốn trở thành nữ phụ ác độc bị người người phỉ nhổ ấy đâu! Nhất định tất cả chỉ là mộng! 

Vừa nghĩ thế, nàng nhắm mắt lại, trong lòng thầm niệm: tất cả chỉ là mộng, tất cả chỉ là mộng. Nghĩ tới nghĩ lui, lại thật sự thiếp đi. 

Đến khi tỉnh lại lần nữa, mở mắt ra, phát hiện mình vẫn đang trong cảnh ngộ tồi tệ này. Vân Ninh đành phải chấp nhận hiện thực đáng buồn ấy.

Quyển sách này, nhìn từ góc độ nữ chính thì là sử ký tranh đấu của thứ nữ, nhưng nhìn từ góc độ nguyên chủ thì lại là bi kịch của một đích nữ.

Nguyên chủ tên là Vân Ninh, họ Giản, phụ thân là Nam Châu Tri phủ, tổ phụ là Văn Uyên bá. 

Mẫu thân họ Lục, xuất thân danh môn thế gia, ngoại tổ tuy chẳng giữ chức vị trong triều, nhưng lại là đương thời đại nho, thanh danh lừng lẫy nơi sĩ lâm. 

Phụ mẫu của nàng, kẻ thuộc thế gia, người là bá hầu, xét ra thân phận nàng ta quả thực là cực phẩm.

Thế nhưng phụ thân sủng thiếp diệt thê, hết mực nâng niu Tố di nương, sủng ái hài tử bà ta sinh ra, chưa từng coi trọng nàng ta. 

Mẫu thân tính tình nhu nhược, chỉ biết thuận theo phụ thân, chưa từng phản kháng, để mặc di nương tranh giành sủng ái, đối đãi hậu hĩnh với con thứ, khiến cho Tố di nương được đà lấn tới, đoạt cả quyền quản gia. 

Nguyên chủ tức giận vô cùng, hạ độc nhi tử của Tố di nương.

Giản Vân Ninh đối với nam chính nhất kiến chung tình, nhưng nam chính chẳng để mắt, mà lại si tình với thứ nữ nàng ta cho là thân phận thấp hèn. Nàng ta lợi dụng mối giao tình giữa huynh trưởng và nam chính, lập mưu khiến hắn cưới mình. 

Sau khi thành thân, nam chính lạnh nhạt với nàng ta, ngược lại thiên vị những nha hoàn thông phòng thân phận thấp hèn. 

Giản Vân Ninh lại giở trò cũ, hạ độc các nha hoàn ấy.

Nam chính xuất thân cao quý, gia giáo nghiêm khắc, chẳng như Giản gia dung túng nàng ta, nắm được nhược điểm là lập tức loại bỏ.

Nguyên chủ từng hạ độc đệ đệ thứ xuất, không được Giản gia dung thứ. Lục gia càng coi nàng ta là nỗi nhục của thế gia, đoạn tuyệt quan hệ.

Cuối cùng, nàng ta chết thảm nơi cổ tự hoang tàn giữa mùa đông giá lạnh.

Nghĩ đến kết cục ấy, Vân Ninh không khỏi rùng mình một cái.

Không, không thể, nàng tuyệt đối không thể bước theo vết xe đổ của nguyên chủ!

Hai tiểu tỳ trước mặt tưởng mình quấy nhiễu Vân Ninh, lập tức “bịch” một tiếng, quỳ rạp xuống đất.

“Tiểu thư tha mạng, về sau nô tỳ không dám nữa.”

Vân Ninh hoàn hồn trở lại.

Nhìn thấy ánh mắt sợ hãi dè dặt của mấy nha hoàn, nàng thầm than một tiếng. Có thể thấy nguyên chủ ngày thường không ít lần trách phạt kẻ dưới, đến nỗi nàng chỉ rùng mình một chút mà đã dọa người ta hồn phi phách tán.

Hương Thảo: “Nô tỳ lập tức dẫn bọn họ đi chịu phạt.”

Vân Ninh quay đầu nhìn về phía Hương Thảo.

Hương Thảo là nha hoàn bên cạnh nữ phụ ác độc trong truyện, mọi chuyện của nguyên chủ đều có nàng ấy góp sức. 

Nàng ấy là kẻ trung thành nhất, hiểu rõ tâm tư nguyên chủ, nguyên chủ bảo gì làm nấy. Khi nguyên chủ chết, nàng ấy cũng theo bên cạnh đến phút cuối.

 

Hết Chương 2: Tiểu thư tha mạng.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page