Chương 1: Lan Ninh Ký
30/04/2025
Chương 2: Tiểu thư tha mạng
30/04/2025
Chương 3: Tiếp tục chải đầu đi
30/04/2025
Chương 4: Ngươi vừa nói gì?
30/04/2025
Chương 5: Đó là nhị tiểu thư nhà ta
30/04/2025
Chương 6: Chỉ cần không phải nam chính
30/04/2025
Chương 7: Nhập gia tùy tục
30/04/2025
Chương 8: Quả thực là khởi đầu cấp địa ngục
30/04/2025
Chương 9: Xem ra là y đã lo nghĩ nhiều rồi
30/04/2025
Chương 10: Ai ở ngoài đó?
30/04/2025
Lăng Tử Quan: “Ta cũng đã lớn rồi, mẫu thân vẫn không yên tâm. Cữu cữu cứ yên tâm làm việc, có Quân Ninh chăm sóc ta, mọi sự đều tốt cả.”
Mạnh Vũ Chi liếc nhìn Giản Quân Ninh một cái. Thiếu niên này ánh mắt sáng rõ, tính tình lại hoàn toàn khác muội muội hắn ta.
“Vậy phiền Giản công tử vậy.”
Thấy Mạnh Vũ Chi khách khí như thế, Giản Quân Ninh nhất thời luống cuống.
Vị trước mắt này là Tể tướng đương triều, dưới một người trên vạn người, nắm giữ việc bổ nhiệm khảo xét trăm quan, là người hoàng thượng tín nhiệm nhất, cũng là khuôn mẫu cho hàng sĩ tử bọn họ noi theo.
Nhân vật như thần tiên trên trời thế này lại hướng hắn nói lời cảm tạ, quả thực khiến thọ mệnh hắn cũng muốn giảm mấy phần.
“Đa… đại nhân khách khí rồi, Tử Quan là bằng hữu của tại hạ, tại hạ tất sẽ chăm sóc chu toàn.”
Mạnh Vũ Chi lại dặn dò ngoại sanh vài câu, rồi rời khỏi Giản phủ.
Sau khi lên xe ngựa, tùy tùng đứng dưới xe hỏi: “Đại nhân, có cần nói lại chuyện vừa rồi cho biểu thiếu gia không?”
Mạnh Vũ Chi trầm ngâm chốc lát, trầm giọng đáp: “Không cần.”
Lăng Tử Quan trẻ tuổi đắc chí, có phần tự phụ, nếu lần này có thể khiến y vấp ngã một chút, mài giũa tính tình cũng không tệ.
Bất quá, nhớ tới hành vi của vị Giản cô nương kia ban nãy, hắn lại cảm thấy e là nàng chưa chắc có ý với ngoại sanh hắn, sợ rằng còn có tính toán khác.
Nghĩ đến lời căn dặn của trưởng tỷ trước khi đến Nam Châu, Mạnh Vũ Chi vẫn nói: “Ngươi đi tra xem nàng đã làm những gì.”
Hắn sẽ không can thiệp vào chuyện của Lăng Tử Quan, nhưng cần xác định tiểu cô nương kia không có tâm hại ngoại sanh của hắn.
“Tuân mệnh, đại nhân.”
…
Trở về viện, Vân Ninh ngã lăn ra giường.
Hôm nay sao lại xui xẻo đến thế, lại đụng trúng ngay Tể tướng đương triều Mạnh Vũ Chi. Nhớ lại ánh mắt hắn nhìn nàng ban nãy, chắc là đã nhìn thấu tâm tư nàng từ lâu rồi.
Không biết hắn có đem việc nàng làm vừa rồi nói lại với Lăng Tử Quan chăng?
Nghĩ đến đây, Vân Ninh lập tức bật dậy.
Nếu Mạnh Vũ Chi thật sự đem chuyện ấy nói với Lăng Tử Quan, liệu Lăng Tử Quan có như trong sách mà sinh lòng chán ghét nàng cực điểm? Giản Quân Ninh có vì thế mà cùng nàng cãi vã một trận, đoạn tuyệt huynh muội tình thâm?
Hai người này, một người ảnh hưởng đến vận mệnh nàng, một người ảnh hưởng đến cuộc sống hằng ngày, nàng quả thực chẳng muốn đắc tội ai cả.
Nghĩ đến đây, đầu như muốn nổ tung.
Xuyên thư thì thôi, sao lại phải xuyên đúng lúc này cơ chứ, dù chỉ sớm hơn một ngày cũng tốt biết bao!
Vân Ninh nghĩ tới nghĩ lui, thấy chuyện này không thể xoay chuyển, dứt khoát nằm phịch xuống giường, kéo chăn bên cạnh phủ kín đầu, giả làm đà điểu.
Không ngờ giả mãi rồi lại thật sự ngủ thiếp đi.
Một giấc tỉnh dậy, đã là giờ Ngọ.
Vân Ninh nằm trên giường điều chỉnh tâm thần một hồi mới định thần lại được tình thế hiện tại. Nàng vẫn còn ở trong truyện, hơn nữa là vào đúng thời khắc vô cùng bất lợi.
Nàng từ trên giường ngồi dậy, nhìn bóng người thấp thoáng bên ngoài, cất tiếng hỏi: “Ai ở ngoài đó?”
Hương Thảo nhanh chân từ ngoài đi vào.
“Tiểu thư, là nô tỳ, người đã tỉnh rồi.”
Vân Ninh: “Giờ… khụ, canh giờ nào rồi?”
Nói đến một nửa mới nhớ mình đã xuyên tới cổ đại, nàng liền đổi giọng ngay.
Hương Thảo: “Vừa mới qua giờ Ngọ.”
Giờ Ngọ… tức là từ mười một giờ trưa đến một giờ chiều, cũng có nghĩa là giờ đã quá một khắc đầu giờ Mùi, nàng đã ngủ suốt ba – bốn canh giờ.
Vân Ninh: “Ngươi vẫn luôn ở trong viện sao?”
Hương Thảo: “Dạ phải, tiểu thư.”
Vân Ninh thử hỏi: “Lúc ta ngủ, có ai đến tìm ta không?”
Hương Thảo: “Tam tiểu thư có đến một chuyến.”
Vân Ninh: “Ngoài nàng ấy ra, còn ai nữa không?”
Hương Thảo lắc đầu: “Không có.”
Vân Ninh hỏi thẳng: “Đại ca ta có đến không?”
Hương Thảo thoáng ngạc nhiên, tiểu thư sao lại đột nhiên hỏi tới đại thiếu gia?
Tuy rằng tiểu thư và đại thiếu gia là huynh muội cùng sinh mẫu, nhưng quan hệ hai người vẫn luôn không tốt, đại thiếu gia rất ít khi đến viện của bọn họ.
You cannot copy content of this page
Bình luận