Danh sách chương

Chương 1

28/04/2025

Chương 2

28/04/2025

Chương 3

28/04/2025

Chương 4

28/04/2025

Chương 5

28/04/2025

Chương 6

28/04/2025

Chương 7

28/04/2025

Chương 8

28/04/2025

Chương 9

28/04/2025

Chương 10

28/04/2025

Chương 11

28/04/2025

Chương 12

28/04/2025

Chương 13

28/04/2025

Chương 14

28/04/2025

Chương 15

28/04/2025

Chương 16

28/04/2025

Chương 17

28/04/2025

Chương 18

28/04/2025

Chương 19

28/04/2025

Chương 20

28/04/2025

Chương 21

28/04/2025

Chương 22

28/04/2025

Chương 23

28/04/2025

Chương 24

28/04/2025

Chương 25

28/04/2025

Chương 26

28/04/2025

Chương 27

28/04/2025

Chương 28

28/04/2025

Chương 29

28/04/2025

Chương 30

28/04/2025

Chương 31

28/04/2025

Chương 32

28/04/2025

Chương 33

28/04/2025

Chương 34

28/04/2025

Chương 35

28/04/2025

Chương 36

28/04/2025

Chương 37

28/04/2025

Chương 38

28/04/2025

Chương 40

28/04/2025

Chương 39

28/04/2025

Chương 41

28/04/2025

Chương 42

28/04/2025

Chương 43

28/04/2025

Chương 44

28/04/2025

Chương 45

28/04/2025

Chương 46

28/04/2025

Chương 47

28/04/2025

Chương 48

28/04/2025

Chương 49

28/04/2025

Chương 50

28/04/2025

Chương 51

28/04/2025

Chương 52

28/04/2025

Chương 53

28/04/2025

Chương 54

28/04/2025

Chương 55

28/04/2025

Chương 56

28/04/2025

Chương 57

28/04/2025

Chương 58

28/04/2025

Chương 59

28/04/2025

Chương 60

28/04/2025

Chương 61

28/04/2025

Chương 62

28/04/2025

Chương 63

28/04/2025

Chương 64

28/04/2025

Chương 65

28/04/2025

Chương 66

28/04/2025

Chương 67

28/04/2025

Chương 68

28/04/2025

Chương 69

28/04/2025

Chương 70

28/04/2025

Chương 71

28/04/2025

Chương 72

28/04/2025

Chương 73

28/04/2025

Chương 74

28/04/2025

Chương 75

28/04/2025

Chương 76

28/04/2025

Chương 78

28/04/2025

Chương 7 7

28/04/2025

Chương 79

28/04/2025

Chương 80

28/04/2025

Chương 81

28/04/2025

Chương 82

28/04/2025

Chương 83

28/04/2025

Chương 84

28/04/2025

Chương 85

28/04/2025

Chương 86

28/04/2025

Chương 87

28/04/2025

Chương 88

28/04/2025

Chương 89

28/04/2025

Chương 90

28/04/2025

Chương 91

28/04/2025

Chương 92

28/04/2025

Chương 93

28/04/2025

Chương 94

28/04/2025

Chương 95

28/04/2025

Chương 96

28/04/2025

Chương 97

28/04/2025

Chương 98

28/04/2025

Chương 99

28/04/2025

Chương 100

28/04/2025

Xuyên Thành Muôi Muội Nhà Lão Đại

Chương 18

Chương trước

Chương sau

 

Cố Hải Triều hứng thú bừng bừng, tùy ý chọn mấy đề toán nâng cao đưa ra. Mỗi một câu, Cố Vân Khê đều trả lời trôi chảy, vừa nhanh vừa chính xác.

Thấy vậy, Cố Vân Thải và Lữ Tinh liền lấy sách toán lớp 9 ra, đọc một bài toán ứng dụng, vừa dứt lời, Cố Vân Khê không cần suy nghĩ đã báo ra đáp án.

Mọi người đều ngây người nhìn nàng – thật thần kỳ! Không ngờ muội muội lại là một tiểu thiên tài ẩn giấu bấy lâu nay.

Cố Hải Triều đưa tay sờ trán mình, không phát sốt mà, sao lại thấy choáng váng thế này? “Tiểu muội, đó là kiến thức lớp 9 rồi đó.”

“Muội xem qua sách giáo khoa của ca mà.” Cố Vân Khê đáp một cách rất đương nhiên, “Chỉ cần nhìn một lần là hiểu, không khó đâu.”

Nàng hoàn toàn không ý thức được mấy lời này đã khiến người xung quanh chấn động đến mức nào.

Cố Vân Thải mừng rỡ reo lên một tiếng, nhào đến ôm chặt lấy muội muội, xoa xoa gò má nhỏ mềm, kích động không kiềm chế nổi: “Không ngờ muội muội của tỷ thật sự là thiên tài, ba nói quá đúng luôn!”

Nhà mình có hy vọng rồi!

Chỉ cần trong bốn huynh muội có một người thi đậu đại học, cả nhà sẽ được đổi đời, đi lên con đường sáng lạn!

Mọi người đều vui vẻ không thôi. Diệp nãi nãi nhìn Vân Khê đầy xót xa: “Ôi chao, suýt chút nữa mai một một đứa bé tài giỏi như vậy rồi.”

“Hải Triều, con nhất định phải cố gắng dạy dỗ Tiểu Khê thật tốt, con bé thông minh thế này, sau này nhất định có thể thi đậu đại học.”

Giữa không khí vui mừng, Lữ Tinh đột nhiên lên tiếng: “Tôi thấy Tiểu Khê thông minh thế này, có thể thử ghi danh vào lớp thiếu niên thiên tài của đại học đó.”

Cố Vân Khê sững người: “Lớp thiếu niên thiên tài?”

Nàng biết, vào những năm 1978, giáo sư Lý Chính Đạo từng đề xuất thành lập lớp thiếu niên thiên tài – tập hợp những học sinh xuất sắc nhất trong nước để đào tạo đặc biệt, bồi dưỡng thành nhân tài kiệt xuất.

Tới những năm 80, Thanh Hoa, Bắc Đại và các trường danh tiếng lần lượt khôi phục và mở lớp thiếu niên thiên tài. Trong đó nổi bật nhất chính là lớp của Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc, đặt tại thành phố Hợp Phì – nơi đã bồi dưỡng ra biết bao nhân tài cho đất nước.

Lữ Tinh gật đầu lia lịa: “Đúng đó, lớp này tuyển chọn học sinh ưu tú toàn quốc, em có thể thử xem sao.”

Cố Vân Khê hơi động tâm. Dù sao nàng cũng từng là tiến sĩ hai ngành, bây giờ học lại từ cấp hai đúng là lãng phí thời gian và tinh lực.

Huống chi, bảo nàng học chung với một đám nhóc con sơ trung, đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Trước đây, nàng định sẽ vừa học vừa nhảy lớp, cày điểm số để thi lên đại học sớm.

Nhưng nếu có thể vào lớp thiếu niên thiên tài, vừa có thể tiết kiệm thời gian, vừa có thể tiếp cận nguồn tài nguyên giáo dục hàng đầu, vậy thì đây là một con đường rất đáng để thử.

“Đến lúc đó hỏi thầy cô thử xem sao.”

Tối hôm đó, mấy huynh muội chen nhau ngủ dưới đất, ôm nhau trong cái chăn mượn được, thời tiết rất lạnh nhưng ôm nhau ngủ thì cũng có thể chịu được.

Sáng hôm sau, Cố Hải Triều liền dắt nhị tỷ ra ngoài, để hai đứa nhỏ ở nhà trông nhà.

Việc đầu tiên mà hai anh em làm là tới cửa hàng lương thực thử vận may, xem có gạo hay dầu ăn bán hay không.

Bọn họ đi rất sớm, vừa đúng đợt đầu tiên xếp hàng. Hàng người trước cửa đã kéo dài cả đoạn.

Vừa mở cửa, người ta ùa vào như ong vỡ tổ. Hai anh em lập tức chia nhau hành động: Cố Hải Triều đi mua gạo, còn Cố Vân Thải thì sang quầy bên mua dầu và rau.

Ở trong nhà, Cố Vân Khê còn lười biếng rúc trong chăn, chưa chịu dậy. Ngoài trời gió rít từng cơn, lạnh đến run người.

Cố Hải Ba bưng tới hai bát cháo nóng hổi: “Là Diệp nãi nãi cho đấy, mau uống đi.”

Cố Vân Khê vừa bò dậy, còn chưa rửa mặt đã cầm bát lên húp lấy húp để: “Bây giờ đồ ăn quý giá lắm, chúng ta nợ Diệp nãi nãi một ân tình lớn, không biết sau này trả thế nào nữa.”

Ân tình là thứ khó trả, đặc biệt là ân tình của người già lại càng khó. Mà nàng thì vốn không muốn nợ ai cái gì.

“Có đại ca và nhị tỷ lo rồi.” Cố Hải Ba vô tư nói, “Những chuyện này không đến lượt tụi mình lo đâu.”

Cố Vân Khê lắc đầu, vừa định nói thêm thì ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa:
“Tiểu Khê tỷ! Tiểu Khê tỷ! Ta đến thăm tỷ nè!”

Chưa kịp phản ứng, một bé gái đã đẩy cửa bước vào.

Cố Hải Ba nhíu mày: “Sao đường muội lại tới đây?”

Người đến là Cố Như – con gái út của nhị phòng, cũng là đứa cháu gái duy nhất. Dù chỉ mới mười tuổi nhưng miệng lưỡi ngọt ngào, biết nịnh nọt và học giỏi toàn diện, đúng chuẩn “con nhà người ta”.

Cố Vân Khê từ ký ức lờ mờ nhận ra – đây chính là “bản nâng cấp” của Cố lão nhị. Tuy là con gái nhưng được cha mẹ và Cố lão thái sủng ái hết mực.

Trước đây, ba cháu gái ngủ gác mái, nhưng Cố Như được cưng chiều nhất. Cố lão thái còn bắt hai chị em Cố Vân Thải phải chăm sóc Cố Như, nói đó là trách nhiệm làm tỷ tỷ.

Hai chị em Cố Vân Thải vốn không được coi trọng, lại còn phải nhường nhịn tiểu đường muội này khắp nơi. Chỉ cần Cố Như khóc, hai người liền bị mắng bị đánh, chẳng trốn đi đâu được.

Dù ngủ cùng nhau mỗi đêm nhưng Cố Như chỉ thân thiết với Cố lão thái, đối với hai chị em thì lạnh nhạt. Ngoài miệng gọi tỷ tỷ ngọt xớt, nhưng lúc ăn vụng thì chẳng bao giờ chừa phần.

Một người như thế, hôm nay đột nhiên chủ động chạy tới, đúng là kỳ lạ.

Cố Như cười rạng rỡ: “Tiểu Khê tỷ, tỷ khỏe hơn chưa? Mấy hôm nay muội vẫn muốn qua thăm mà không có cơ hội. Nè, cái này là trứng gà muội để dành, cố ý mang cho tỷ bồi bổ đó.”

Nói xong, nàng nâng niu đưa ra một quả trứng gà như thể đó là bảo vật hiếm có trên đời, vẻ mặt đầy mong chờ – nhận đi, rồi cảm động nhé!

Cố Vân Khê im lặng.

Trong mắt đường muội, mình rốt cuộc nghèo hèn đến mức nào chứ? Khốn khổ đến mức một quả trứng gà cũng đủ làm ơn làm nghĩa?

“Thật không cần đâu.”

Sắc mặt Cố Như lập tức thay đổi, như không thể tin nổi: “Tiểu Khê tỷ, từ sau khi tỷ bệnh xong cứ như biến thành người khác, muội còn nghi tỷ bị tráo người luôn rồi đó…”

“Ngươi đúng là lạ thật, như bị tráo người vậy.” Cố Vân Khê không hề ngại ngùng, dứt khoát từ chối: “Tỷ không ăn. Tỷ sợ vừa nhận xong trứng gà thì chân trước em đưa, chân sau bà nội em đã chạy vào mắng chửi người rồi.”

Muốn dứt khoát thì phải dứt khoát cho sạch, không để lại chút nhược điểm nào, khỏi bị dây dưa mãi.

Cố Như ngỡ ngàng không nói nên lời. Một người vốn yếu đuối mềm oặt giờ sao lại trở nên mạnh mẽ như vậy? Thật kỳ lạ.

“Dù gì bà nội cũng là bà của tỷ. Dù có phân gia thì cũng là máu mủ ruột rà, gãy xương còn dính gân. Kỳ thật bà rất quan tâm các tỷ đó, chỉ là ngoài miệng cứng rắn thôi. Đợi vài ngày nữa bà hết giận, muội sẽ giúp nói vài lời hay. Ruột thịt thì có gì mà giận lâu chứ…”

 

Hết Chương 18.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page