Danh sách chương

Xuyên nhanh: vai ác lại hắc hóa

Chương 675: Ha hả, người thân cái con khỉ

Ngụy Xương cười bất đắc dĩ: “Không cởi được thật hay do quá lười đây, hửm, Lam Lam?”

Trả lời anh là tiếng lẩm bẩm của người cá: “Chú, chú…”

“Miệng nhỏ ngọt ghê, thôi để chú.”

Bé người cá đang mặc đầm maxi cổ yếm, dải lụa màu xanh vòng qua chiếc cổ trắng nõn mảnh mai lại bị buộc thành… một cái nơ bướm xấu xí.

Là tác phẩm của anh.

Cũng may người cá nhỏ không nhìn thấy được, Ngụy Xương nghĩ, bằng không chắc chắn cục cưng sẽ chê anh thắt xấu.

Sau khi cởi dải lụa, chiếc váy liền nới lỏng, Ngụy Xương chỉ cần khẽ kéo là nó đã trơn tuột khỏi làn da mịn màng của cô.

Tầm mắt anh thoáng liếc qua ngực cô lại lập tức rời đi, vội vàng mặc váy ngủ cho Nam Tầm.

Váy ngủ không dài như lễ phục, để lộ ra đuôi cá. Nhưng chính anh cố tình làm vậy, bởi thích ngắm đuôi cá của cục cưng.

Đuôi cá xanh đẹp hệt trong thần thoại, vẫn khiến anh cảm thấy khó tin.

Nam Tấn vốn buồn ngủ, có điều tầm mắt của người đàn ông quá nóng bỏng, với lại cô vừa chợp mắt trên xe nên nhoắng cái đã tỉnh lại.

“Chú.” Nam Tầm làm bộ mơ màng, lăn vào trong lòng anh, đầu nhỏ cọ cọ yết hầu anh.

Đôi tay Ngụy Xương ôm lấy người cá nhỏ của mình, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô: “Cục cưng ngủ đi, thay váy ngủ xong rồi.”

Anh đặt người cá lên giường lớn mềm mại, lấy bình xịt nước cấp ẩm cho đuôi cá: “Đêm nay Lam Lam ngủ đây nhé, khó chịu thì lên tiếng, chú sẽ phun nước liền.”

Nam Tầm rầm rì đáp lại, lại chìm vào giấc ngủ, thực tế là đang bày tỏ nghi hoặc với Tiểu Bát: “Đại Boss đúng chính nhân quân tử, đường đường một đại mỹ nhân như ta cởi sạch bày trước mặt, anh ta thế nhưng làm thinh. Hay, anh ta kì thị ta chỉ là con cá?”

Tiểu Bát cười hí hí: “Ngươi đâu phải người ta, sao ngươi biết được trong lòng người ta không có tạp niệm? Chẳng qua thế giới này EQ đại Boss tương đối thấp, cứ tưởng bản thân đối xử với ngươi như máu mủ ruột rà, ha hả, người thân cái con khỉ.”

Nam Tầm: “Ta thích câu chốt. Người thân cái con khỉ.”

Hở ra là ôm ôm ấp ấp, nhìn thấy cô lõa thể cũng chẳng ít lần. Nếu ở cổ đại, anh phải chịu trách nhiệm rồi đó, còn ở đấy mà ruột với chả rà.

Đêm nay, Nam Tầm không nằm ngâm trong bồn tắm. Chỉ cần cô hơi khó chịu, Ngụy Xương sẽ xịt nước ngay cho cô, đuôi cá được cấp ẩm dễ chịu hơn nhiều.

Chuyện này làm cô nghĩ tới những bà mẹ chăm sóc trẻ sơ sinh. Nghe nói em bé vừa khóc thì phải lập tức cho bú, một đêm người mẹ trẻ tỉnh giữa chừng không biết bao lần, chẳng thể ngon giấc.

Cách chăm sóc người cá nhỏ của Ngụy Xương cũng không kém các bà mẹ là bao.

Phụt, Nam Tầm bỗng muốn cười.

Lần thứ tư Ngụy Xương xịt nước cho đuôi cá, Nam Tầm duỗi tay ôm lấy cổ anh, thân mật cọ cọ mặt đối phương, chôn trong ngực anh ngủ thiếp đi.

“Sao cứ thích ngọ nguậy vậy…” Người đàn ông bật tiếng cười nhẹ.

Ngày hôm sau, Nam Tầm nhìn vệt nước dưới đuôi cá, cảm thấy thật xấu hổ.

“Giống con nít tè dầm.” Tiểu Bát tàn nhẫn bóc trần sự thật.

Nam Tầm: …

Ngụy Xương ôm người cá nhỏ đặt lên xe lăn, sau đó mang khăn trải giường ẩm ướt ra ngoài ban công phơi.

Nam Tầm hiện đã là một con người cá biết tự di chuyển xe lăn. Cô theo sau Ngụy Xương, hai mắt dán chặt bóng lưng cao lớn của anh, chợt phá lên cười bảo Tiểu Bát: “Có cảm thấy đại Boss hệt ông bố bỉm sữa không, ha ha ha…”

Chờ đến khi Ngụy Xương làm xong cơm sáng bày biện trên bàn, Nam Tầm cảm thấy càng giống.

Ngụy Xương làm bánh trứng áp chảo với nguyên liệu là tôm và cá khô bé, mặt trên chỉ quết tương hải sản. Thêm hai cốc sữa, còn có bánh mì tươi vừa ra lò kẹp thịt nguội.

“Giữa bánh mì thịt nguội và bánh trứng cùng tôm cá, Lam Lam muốn ăn loại nào?” Ngụy Xương hỏi.

Nam Tầm không hiểu anh nói gì, mỗi loại đều cầm, tỏ ý mình muốn ăn cả hai.

Ngụy Xương cười tủm tỉm: “Nhóc con tham ăn.”

“Có điều, Lam Lam ăn được bánh mì kẹp không đấy?”

Nam Tầm lập tức ăn cho anh xem, còn ăn đến ngon lành.

“Tiểu Bát, người cá có thể ăn mấy thứ này đúng không?”

Tiểu Bát đáp: “Có thể, cấu tạo nửa trên người cá gần như giống hệt nhân loại, vả lại mạnh khỏe hơn nhiều. Cuộc sống ở đại dương rất tàn khốc, cá lớn nuốt cá bé, người cá không có bác sĩ, nên bọn họ có năng lực tự lành nhanh đáng kinh ngạc. Đây cũng là do hoàn cảnh tạo thành.”

Nam Tầm “ồ” một tiếng, yên tâm tự tin tiếp tục ăn.

Ngụy Xương căn bản không trông chờ bé người cá sẽ động đến bánh mì, có thể ăn bánh trứng tôm cá đã không tồi.

Vì thế khi thấy cô há to miệng ngoạm bánh mì, Ngụy Xương cực kỳ vui sướng: “Lam Lam, cháu quả nhiên ăn được đồ ăn của con người!”

Nam Tầm không những có thể ăn, còn rất thích. Đã ăn ngấy cá, ok?

Ngụy Xương chú ý tới răng nanh của cô, đột nhiên cười vô cùng dịu dàng: “Lam Lam, ăn no rồi phải làm chính sự. Nhớ chuyện từng đồng ý với chú không, chúng ta mài răng bớt sắc đi nhé.”

Anh dọn dẹp bát đũa trên bàn bỏ vào máy rửa chén, sau đó mang tới rất nhiều thứ, một máy mài răng điện, cùng với mấy bình thuốc dạng lỏng đủ loại.

Sau khi cắm điện, đầu mài bắt đầu quay vù vù.

Nam Tầm: “Tiểu Bát, thứ kia trông thật nguy hiểm. Ta bỗng không muốn mài răng.”

Tiểu Bát lập tức nói: “Đừng mà, mài xong chúng ta mới có thể làm việc lớn. Để tự mình ra trận, đại Boss đã mất công xin tư vấn từ một nha sĩ uy tín về những điều cần chú ý rồi. Yên tâm, không đau đâu, đại Boss có thuốc gây tê mừ.”

Nam Tầm: “Nghe nói mài răng sẽ làm hỏng men răng, nay mai nhỡ ta không thể ăn đồ chua cay nặng vị thì làm sao giờ?”

Tiểu Bát liền tiếp tục công tác tư tưởng: “Đại Boss có thuốc đặc trị, qua một thời gian men răng sẽ tự động khôi phục. Hơn nữa ngươi là người cá, năng lực tự lành trâu bò lắm luôn, nhổ cả hàm còn mọc lại được, ngươi tin không?”

Nam Tầm nói “Ta tin”, sau đó liền ngoan ngoãn để Ngụy Xương mài răng cho mình.

Ngụy Xương sờ sờ đầu cô: “Lam Lam ngoan quá. Lát chú sẽ bôi thuốc tê, bảo đảm không đau.”

Anh thật sự cẩn thận. Nếu đổi là Nam Tầm, chắc chẳng thể nào giữ cho tay không hề run. Nhưng suốt cả một giờ, động tác người đàn ông vẫn cực vững vàng.

Khi Nam Tầm nhe răng trước gương thì rất hài lòng.

Ngụy Xương quả thực có thể đi làm nha sĩ. Nhìn những chiếc răng nhỏ nhỏ xinh xinh này mà xem, mài đẹp xiết bao, đều tăm tắp.

“Lam Lam, chú bôi thuốc lên răng đó. Đừng dùng đầu lưỡi liếm, biết chưa?”

Ngụy Xương dặn dò, đôi mắt lại nhìn chằm chằm hàm răng người cá nhỏ, thậm chí đưa ngón trỏ vào miệng cô chạm chạm đầu lưỡi: “Đúng vậy, chính là nơi này. Ngoan, đừng liếm lung tung.”

Sau đó, anh ôm cô vào lòng, vẻ mặt từ ái nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ đối diện: “Lam Lam bây giờ là người thân duy nhất của chú, về sau cũng phải ngoan như vậy, biết không?”

Nam Tầm: Người thân cái con khỉ, lại còn dám nghịch lưỡi tui.

Hết Chương 675: Ha hả, người thân cái con khỉ.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page