Danh sách chương

Xuyên nhanh: vai ác lại hắc hóa

Chương 674: Cục cưng, thay quần áo nào

Đến khi thấy Ngụy Xương sắp tỉnh, Phương Hằng mới giả vờ gọi: “Anh Ngụy, đến rồi.”

Ngụy Xương mở mắt, ánh mắt thoáng mông lung rồi nhanh chóng trở về sắc bén như thường lệ: “Mấy giờ rồi?”

Phương Hằng mặt không đổi sắc nói: “Đã tám rưỡi tối, đường hơi tắc nên đến trễ mấy phút.”

Ngụy Xương gật đầu, Phương Hằng đã xuống xe mở cửa cho anh.

“Anh Ngụy, xe lăn.” Chú thấy anh ôm người cá xuống xe thì vội đẩy xe lăn qua.

Ngụy Xương lại lắc đầu: “Không cần.” Rồi ôm người cá nhỏ bước lên thềm đá.

Phương Hằng đi sau thở dài trong lòng: Bây giờ anh Ngụy trẻ con quá đi mất, phàm thứ mình yêu quý thì người khác chạm chút cũng không được.

***

Biệt thự ven biển này thiết kế theo phong cách tối giản khá ấn tượng với lối đi và bậc thang làm từ đá tảng. So với vô số tư dinh khác của Ngụy Xương thì nơi đây không nguy nga bằng nhưng khung cảnh lại mỹ lệ khó đâu sánh được.

Từ ban công có thể ngắm những con triều lên xuống, ngắm ánh ban mai dát vàng mặt biển, ngắm hoàng hôn buông xuống xối đỏ cảnh vật; hay những ngày quang mây, biển trời như hòa làm một xanh trong bát ngát.

Điều quan trọng nhất là mấy dặm quanh đây đều là địa bàn của Ngụy Xương, không ai có thể tiếp cận nơi này.

Ngụy Xương bế người cá nhỏ vào phòng ngủ, sắp đặt mọi thứ ổn thỏa xong, thả người vào ghế sô pha trong phòng khách, mặt mày không mang chút mệt mỏi nào.

“Nơi này có vẻ đẹp hơn trước.” Ngụy Xương nói.

Phương Hằng ho khan nhắc nhở: “Anh Ngụy, nơi này vẫn luôn như vậy. Anh ít tới biệt thự này nhất. Bởi anh từng nói rằng ghét tiếng sóng biển, nó khiến anh mất ngủ.”

Ngụy Xương sững người, liếc qua Phương Hằng, giọng vẫn lạnh nhạt: “Chú chắc chứ?”

Phương Hằng nói: “Dạ, chắc!”

Ngụy Xương mím môi: “Ai rồi cũng đổi thay, tôi của hiện tại thấy nơi đây không tồi.”

Phương Hằng nở nụ cười công nghiệp như thay lời muốn nói “vâng, anh là sếp, lời của anh là chân lý“.

“Chú Phương, tôi sẽ ở lại đây một thời gian. Những tài liệu cần đích thân tôi kiểm tra và ký tên thì bảo họ trực tiếp gửi file qua cho tôi. Còn về dự án thu mua đề cập lần trước, nếu cần thiết tôi sẽ mở cuộc họp online.”

Cắt đặt* xong mọi việc, Ngụy Xương cười cười hỏi: “Chú Phương, chú thấy tôi buông lỏng cảnh giác như này, liệu có tạo cơ hội cho mấy kẻ tiểu nhân trục lợi không nhỉ?”

[*Cắt đặttính toán, sắp xếp công việc và cắt cử người đi làm. – Từ điển Hoàng Phê]

Phương Hằng đang ghi lại lệnh sếp nghe đến đây lắc đầu đáp: “Anh vốn nên dành thời gian nghỉ ngơi từ lâu rồi. Anh Ngụy, tôi đã sớm khuyên anh nhưng anh là một người cuồng công việc, thường không chịu để mình rảnh rỗi. Dù kiếm được nhiều tiền hơn nữa cũng không mua được niềm vui.”

Nụ cười trên mặt Ngụy Xương phai dần: “Tôi đâu có thời gian cho thứ ấy. Nếu không tôi luyện bản thân mạnh mẽ hơn, đến cơ hội sống sót còn khó, nghĩ gì đến những thứ xa xỉ như niềm vui?”

Phương Hằng: “Nhưng anh Ngụy, bây giờ anh đã đủ mạnh, hơn nữa cô Ngụy Lam chính là món quà ông trời ban tặng cho anh. Đã đến lúc anh nên dành thời gian cho bản thân.”

Ngụy Xương vô thức liếc mắt lên phòng ngủ tầng hai, bỗng đùa: “Chú Phương, chú nên đeo một gọng kính đen.” Phương Hằng nghi hoặc: “Tại sao anh Ngụy lại bảo vậy?”

“Để giống thành phần trí thức. Tôi còn tưởng chú chỉ biết đánh người với quản lý việc vặt, thật không ngờ tài ăn nói của chú cũng giỏi ngang ngửa.”

Phương Hằng cười nói: “Khi nào anh Ngụy cần tôi đánh người, tôi sẽ ra tay. Cần tôi quản lý việc vặt khi đó tôi liền phụ trách. Nhưng thực ra tôi khá thích lải nhải. Khi tôi còn nhỏ, ước mơ của tôi là trở thành một giáo sư đấy.”

Sau đó nhún vai: “Nhưng số phận luôn thích trêu đùa. Có điều bây giờ cũng rất tốt. Nếu lúc đó không có anh Ngụy, tôi đã bị cha nuôi của anh bắn chết từ lâu rồi, cũng không có khả năng trở thành phụ tá đắc lực của anh.”

Ngụy Xương im lặng một lúc rồi nói: “Chú Phương, những năm qua chú đã giúp tôi không ít việc. Nếu chú cảm thấy mệt mỏi chán nản với cuộc sống bây giờ thì có thể rời đi bất cứ lúc nào, tìm một thành phố nhỏ thơ mộng kết hôn sinh con, làm một giáo viên hoặc giáo sư bình thường.”

Phương Hằng vội nói: “Thôi đừng, anh Ngụy tha cho tôi đi. Tôi quả thực từng nghĩ đến cuộc sống kiểu đó, nhưng nó không phù hợp với tôi. Còn nhớ lần đó không, tôi thích một người phụ nữ bình thường, hận không thể đào tim móc phổi vì cô ta, nhưng suýt bị cô ta cho một phát súng ngay tim. Kể từ lần ấy, tôi chẳng còn có ý định kết hôn sinh con gì nữa rồi.

Tôi rất hài lòng với cuộc sống hiện tại. Thật đấy anh Ngụy, tôi không lừa anh. Theo anh thì ăn sung mặc sướng, cảm thấy cô quạnh thì tìm vài bông hoa dịu dàng đáng yêu giải quyết tâm sự.”

“Nhưng chú Phương, chú đã ngoài 40.” Ngụy Xương nói.

Phương Hằng mỉm cười: “Chính xác! Tôi chính là một quý ông độc thân hoàng kim, đang ở giai đoạn được được săn đón nhất cuộc đời. Anh Ngụy chẳng lẽ chưa từng nghe nói đàn ông tứ tuần hào hoa phong nhã, ong lơi bướm lả đuổi không xuể ư? Phái nữ ai nấy cũng phải liêu xiêu trước vẻ phong trần quyến rũ của tôi đấy nhé.”

“À phải rồi anh Ngụy, để tôi tìm cho anh một người giúp việc đáng tin.” Phương Hằng đổi chủ đề.

Ngụy Xương trả lời: “Không cần, có tôi và Lam Lam ở đây là đủ rồi.”

Phương Hằng mở miệng: “Anh Ngụy, hình như anh quên gì thì phải. Anh là người, một người bình thường, một ngày phải ăn ba bữa. Nếu không thuê giúp việc thì ai nấu cơm? Ai giặt quần áo rồi dọn dẹp nhà cửa?”

“Chú Phương, gần đây có vẻ chú hốt hoảng hơi nhiều. Một ngày ba bữa mà thôi. Tôi có tay, không đói chết được. Còn công việc dọn dẹp thì tìm giúp việc bán thời gian, mỗi ngày đến dọn dẹp trong khoảng thời gian cố định là được.”

Phương Hằng vẻ mặt kỳ lạ nhìn Ngụy Xương chằm chằm: “Anh Ngụy, anh nói cái gì cơ? Anh muốn tự mình xuống bếp?”

Ngụy Xương  một tiếng, lơ đãng búng búng cổ tay áo: “Người có thiên phú học cái gì cũng nhanh, ví dụ như tôi đây.”

Phương Hằng: …

Chờ Ngụy Xương là người duy nhất còn lại trong biệt thự khổng lồ này, anh bước đến cạnh bể cá phòng khách nhìn san hô đỏ bên trong, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Suýt nữa thì quên thứ này trên tàu du lịch. Nếu không có nó, Lam Lam nhất định sẽ rất tức giận.

Ngụy Xương dạo quanh biệt thự một vòng, càng nhìn càng cảm thấy hài lòng với nơi này.

Trong tủ có quần áo nam: một hàng sơ mi, một hàng vest, một hàng cà vạt, một dãy quần áo thường ngày…, còn có đủ kiểu dáng váy dài cho nữ, thậm chí đến cả áo lót cũng chuẩn bị sẵn rất nhiều.

Ngụy Xương hơi nheo mắt, anh hình như chưa nói cho chú Phương biết vòng ngực của cục cưng là bao nhiêu.

Anh lấy ra một vài chiếc xem thử hóa ra kích cỡ nào cũng có.

Tủ lạnh đã đầy đủ các loại rau củ quả tươi mới, tủ đông còn có cá biển, lật lật thử, những loại này hình như người cá nhỏ đều thích ăn.

Nghĩ đến gì đó, anh lại lập tức mở tủ TV.

Trong tủ xếp đầy một chồng đĩa DVD dày cộp. Anh ngẫu nhiên lấy ra một cái nhìn qua vỏ. Nhật ký của một lữ hành? Không tồi, nghe có vẻ rất lành mạnh.

Khung cảnh ngoài biệt thự rất đẹp, phía trước có một hồ bơi rất lớn nên không cần xây hồ bơi trong nhà nữa, người cá nhỏ có thể bơi ở đây. Phía sau có vườn hoa xinh đẹp, về sau có thể trồng chút rau hoặc trái cây.

Ngụy Xương tắm qua, thay đồ ngủ rồi đi vào phòng của người cá nhỏ. Cô vẫn đang ngủ ngon lành, váy cũng không thèm cởi ra.

“Lam Lam, thay quần áo đi rồi ngủ tiếp.” Ngụy Xương vỗ nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, sau đó ôm cô dậy.

Nam Tầm mơ mơ màng màng cố nhấc mí mắt nhìn anh, lẩm bẩm gọi: “Chú.”

“Ngoan, cục cưng, thay đồ ngủ rồi ngủ tiếp. Nhìn xem, đây là váy ngủ chú chuẩn bị cho cháu.”

Nam Tầm liếc một cái rồi lại nhắm mắt, lười biếng dang tay để anh cởi đồ cho mình.

Hết Chương 674: Cục cưng, thay quần áo nào.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page