Danh sách chương

Ngụy Xương ôm người cá nhỏ yêu quý về phòng, cẩn thận đặt vào bồn tắm. Người cá nhỏ ngủ rất sâu, bồn tắm lạnh băng cũng chẳng quấy nhiễu được cô.

Ngụy Xương xả nước đầy bồn, định chỉnh nước ấm nhưng cuối cùng chỉ lắc đầu cười. Biển đâu phải suối nước nóng, cô nhóc đã sớm quen với nước biển lạnh lẽo, nhiệt độ cơ thể cũng thấp hơn người thường.

Anh ngồi xổm bên cạnh ngắm nhìn không rời nổi mắt. Thật là một cô nhóc đẹp say lòng, mà về sau sẽ là người thân duy nhất của anh.

Ngụy Xương kìm lòng không đặng duỗi tay khẽ phớt qua mặt cô, sau đó kề tai cô, nhếch khóe môi thì thầm: “Mơ đẹp nhé, công chúa Lam Lam của chú.”

Ngụy Xương tắt đèn phòng tắm, cả đèn phòng ngủ, chỉ chừa lại một ánh đèn mờ nơi đầu giường. Song anh không ngủ mà mở máy tính gõ thứ mình muốn tìm hiểu: “Người cá”.

Trên máy tính xuất hiện đầy những hình ảnh người cá đẹp mắt. Sắc mặt anh vẫn chẳng mảy may thay đổi, bởi anh biết, đây tất cả đều là người đóng. Giả tạo.

Thứ hàng ấy làm sao có cửa sánh với công chúa nhỏ nhà anh.

Tầm mắt Ngụy Xương nhanh chóng đảo qua các câu chữ liên quan, tìm những thông tin có ích.

Có sách bảo: Người cá giống cá nheo, bốn chân.

Cũng có sách truyền: Người cá có hình người, dài hơn một thước (33cm). Không ăn được. Da trơn như cá mập, láng như gỗ xẻ. Trên gáy có lỗ, để trao đổi khí. Dùng mỡ người cá đốt đèn sơn trong mộ phần đế vương, lửa bất diệt.

Còn có một quyển ghi lại rằng: Người cá biển ở nhánh biển Đông, mình dài năm sáu thước (1.5-1.6m). Hình dạng tựa người: mặt mày, mũi miệng, móng tay và đầu tóc hệt thiếu nữ mỹ miều, không sót thứ nào. Da thịt trắng như tuyết, không vảy, có lông tơ với năm màu đơn giản dài một hai tấc (3-6cm). Tóc như đuôi ngựa, tầm năm sáu thước. Bộ phận sinh dục không khác gì phụ nữ có chồng, được nuôi trong ao bởi những người cô đơn ở góa gần biển. Quá trình giao hợp cũng giống người thường, không gây hại tới người.

Giây phút nhìn đến câu “bộ phận sinh dục không khác gì phụ nữ có chồng”, Ngụy Xương thoáng đờ người, trong đầu vô thức xuất hiện chiếc đuôi màu lam của người cá nhỏ. Mặt trên phủ kín vảy xanh đẹp đẽ lóng lánh, giống như không thấy được… bộ phận như sách nói.

Chẳng lẽ nó nằm dưới lớp vảy?

Anh chợt nhớ tới lần đầu gặp nhau, vì để cầu mình thả đi, cô bé đã móc ra mấy viên trân châu từ dưới vảy. Điều này chứng minh dưới vảy có thể giấu đồ. Vậy có phải cũng nói lên rằng, vài bộ phận đặc thù của người cá cũng được giấu dưới đó?

Ngụy Xương bỗng nhận ra mình đang suy nghĩ cái gì, tim không khỏi đập nhanh hơn chút.

Anh nghĩ… Mình chẳng qua đang tìm hiểu cấu tạo cơ thể của người cá nhỏ để tiện sau này chăm sóc thôi. Cô nhóc chỉ cần một mình anh, anh không muốn ngày nào đó cô bị bệnh, mình lại không thể không tìm bác sĩ.

Ngụy Xương không tiếp tục xoắn xuýt nữa, bởi vì câu kế tiếp khiến anh phải nhăn chặt mày. Loài sinh vật mỹ lệ nhường này lại bị những người ở góa bắt về chăn nuôi để giao cấu? Sách không viết vớ vẩn đấy chứ?

Nhìn thấy cụm “không gây hại tới người”, Ngụy Xương càng cười khẩy ra tiếng. Anh biết người cá nhỏ lương thiện, nhưng cô có một hàm răng sắc và móng tay nhọn, sao có thể vô hại.

Ngụy Xương lại nhập vào hai chữ “giao nhân”.

Giao nhân: đuôi cá mình người, được xưng quái thần của người cá, cư trú dưới nước như cá, làm nghề dệt. Mỗi khi khóc, nước mắt chảy thành châu…

Ngụy Xương mau chóng đọc hết rồi đi tra dã sử về người cá và giao nhân, cùng với một số diễn đàn liên quan.

Đa số người đều cho rằng người cá là sinh vật con người tự biên chứ vốn không tồn tại, chỉ có số ít là tin nó có thực. Điều này khiến Ngụy Xương khẽ thở phào.

Chẳng qua, khi tầm mắt anh dừng lại ở phần giải thích của một ID tên “Nhà Khoa Học Điên”, sắc mặt thoắt cái trở nên nghiêm trọng.

Người này tự xưng là nhà khoa học 50 tuổi, kiên quyết về sự tồn tại của người cá, hơn nữa có vết tích để lại. Ông ta nói trật tự rõ ràng, giọng điệu cũng cực kỳ hùng hồn, còn tuyên bố thầy của mình là một nhà khảo cổ học, trong một lần đi thám hiểm từng phát hiện hài cốt người cá, chỉ là điều kiện thời ấy khắc nghiệt nên không thể đem bộ xương đó về. Đợi đến khi thầy ông ta dẫn người trở lại nơi ấy thì bộ xương người cá đã biến mất.

Nhà khoa học này còn đăng kèm ảnh chụp cái xác: nửa thân trên là xương người, nửa thân dưới lại là xương cá. Chẳng qua độ phân giải của hình không cao.

Bức xương người cá chấn động diễn đàn. Có rất nhiều người kinh sợ khi thấy ảnh, cũng có người cho là nhà khoa học điên đang đùa dai. Nhà khoa học thì làm gì rảnh đến nỗi dạo mấy diễn đàn thế này, 50 tuổi càng không thể, cho nên họ nhận định người này chắc chắn tào lao, ảnh chụp cũng do tìm người chỉnh sửa cả thôi.

Ngụy Xương nhìn chăm chăm bức ảnh trong chốc lát. Rồi anh gửi địa chỉ trang web cho Phương Hằng, xong trực tiếp gọi qua.

“Anh Ngụy?”

“Thấy bài chưa?”

“Đang đọc.”

Ngụy Xương lạnh lùng thốt: “Khóa bài. Còn ID Nhà Khoa Học Điên này thì nghĩ cách điều tra cho tôi.”

Phương Hằng hơi do dự: “Nhưng mà anh Ngụy, những bài đăng kiểu này nhiều lắm, không phải anh muốn khóa hết đấy chứ?”

“Lão Phương, chú bắt đầu nói nhiều thế từ bao giờ vậy?”

Phương Hằng: …

“Không xóa hết, chuyện thế này càng xóa càng khiến người khác nghi ngờ. Tôi chỉ muốn xóa cái này thôi.”

Phương Hằng không nhiều lời nữa: “Đã hiểu.”

Ngụy Xương nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đầu bỗng hiện lên năm chữ “Bộ phận sinh dục nữ”, bèn nói: “Trời còn sớm, chú qua câu lạc bộ xử lý chuyện này đi, tiện xem xem buổi đấu giá thế nào rồi. Đợi mọi việc xong xuôi, chú cứ đi đâu đó thả lỏng, tôi cho chú nghỉ một đêm.”

Hơn ngừng, anh rất khai sáng hứa hẹn: “Là tôi quên mất nhu cầu chuyện đó của mấy người, về sau tôi sẽ cho mọi người định kỳ thả lỏng.”

Phương Hằng hoảng hốt hỏi: “Anh Ngụy, hôm nay anh…”

“Đi đi, đừng lảm nhảm nữa.”

Phương Hằng còn đang muốn nói thêm mấy câu, Ngụy Xương đã cúp máy. Chú cảm thấy hôm nay anh Ngụy không những dịu dàng với bé người cá một cách kỳ cục, mà còn săn sóc chu đáo với ông bạn già là chú đây. Thế mà còn suy xét được đến nhu cầu của đàn ông? Trời ạ!

Bởi vì bản thân anh Ngụy không tìm phụ nữ nên đám anh em đi theo cũng khổ tu cùng. Chú thì vẫn ổn, thời trẻ đã kinh qua nhiều, định lực giờ cao rồi, chứ khổ là khổ đám thanh niên loi nhoi kia.

Ngụy Xương cúp điện thoại liền thừ người nhìn ra ngoài cửa sổ một hồi.

Trước khi ngủ, anh lại vào phòng tắm kiểm tra người cá nhỏ của mình. Cô như viên thuốc ngủ của anh vậy, chỉ nhìn cô cũng có thể khiến anh ngủ ngon hơn.

Ngụy Xương không thích nằm mơ, bởi vì chắc chắn sẽ gặp ác mộng. Vậy mà lần này…

Trong giấc chiêm bao, anh mơ thấy bản thân ngã xuống nước. Trong nước không có cảm giác khó thở, ngược lại còn bơi lội rất thoải mái. Anh bơi lúc lâu dưới đáy, cuối cùng bắt gặp một bóng hình mờ mờ.

Đó là một cô gái với mái tóc dài như rong biển. Anh trông không rõ mặt mũi đối phương, nhưng có thể cảm giác được dáng người yểu điệu của cô. Chắc chắn cô là một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành.

Cô nàng bơi về phía này, rồi bỗng duỗi tay ôm lấy eo anh, mang anh lượn vòng tự do trong nước như những con cá.

Sau đó không rõ thế nào mà cô gái đột nhiên hôn môi anh, còn vuốt ve…

Ngụy Xương rên rỉ, choàng tỉnh khỏi cơn mơ.

Hết Chương 669: Nằm mơ thấy một cô gái.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page