Danh sách chương

Nam Tầm đã sớm đạt tới cảnh giới bình tĩnh trước biến cố lập tức lọc được trọng điểm từ mấy câu hú hét của Tiểu Bát, coi những lời chan chứa tình cảm còn lại thành… gió thoảng bên tai.

“Anh cả, em cần mặc đồ mới đi ạ?” Nam Tầm sờ bộ sườn xám đỏ thẫm trên người.

Cô đứng gần quá khiến màu lửa hơi chói, Tạ Lương Thành dời tầm mắt sang bên, lạnh nhạt nói: “Thay mấy bộ trước đi. Tôi dẫn bạn gái chứ không phải cô đầu rượu.”

Nam Tầm bĩu môi, hỏi bà cả: “U nuôi, con mặc bộ này giống cô đầu rượu* lắm ạ?”

[*Cô đầu rượu: những cô gái xinh đẹp, chuyên hầu rượu tiếp chuyện khách hàng sang ngoài ra cũng cung cấp dịch vụ từ a-z, hay bây giờ là gái gọi cao cấp. Từ vựng tiếng Việt.]

“Xùy xùy xùy, giống chỗ nào. Tiểu Ngư nhà ta bận lên lộng lẫy thần thái thế này, mấy cô bán hoa tục tằng há có thể sánh được? Kệ xác anh con, mắt nó có vấn đề.” Bà cả trừng anh.

Không bàn đến việc ánh mắt Tạ Lương Thành có vấn đề hay không thì Nam Tầm cũng chẳng định mặc bộ đỏ thẫm rực rỡ ấy, thay vào đó là sườn xám in hoa ly tươi mát. Sau còn cầm thêm một cái ví nhỏ, trông rất ra dáng tiểu thư nhà quan thanh nhã thoát tục.

Lần này Tạ Lương Thành chỉ dẫn theo Nam Tầm, La Phó quan, nữ quân nhân Hà Tình và một đội hai mươi tiểu binh khác. Hai người Tạ Lương Thành và Nam Tầm lên toa riêng hạng nhất, các Đốc quân tỉnh còn lại và phu nhân đã lên trước, Tiết Đại soái ngồi chính giữa.

“Kìa, Lương Thành tới.” Tiết Đại soái đứng dậy làm mấy Đốc quân cũng rối rít đứng theo, các phu nhân thì dán mắt lên người Nam Tầm.

Sườn xám tôn dáng cũng dễ lộ khuyết điểm. Những ai hơi có bụng nào dám bận kiểu bóp eo, đáng hâm mộ ghen tị nhất là dáng người như Nam Tầm.

Cánh đàn ông khách sáo với nhau một phen rồi Tạ Lương Thành dẫn cô vào ghế.

Cô cảm giác được rất nhiều người thầm quan sát mình, không những nữ mà còn nam. Tạ Lương Thành hơi sầm mắt đổi chỗ với Nam Tầm, che cô bên trong.

Một Đốc quân cười bảo: “Tạ soái không giới thiệu vị tiểu thư xinh đẹp đây à?” Bọn họ chưa từng nghe tin anh đăng báo kết hôn.

Tạ Lương Thành hơi dừng, trả lời: “Là bạn gái hôm nay của tôi.”

“Nghe nói chỉ mỗi cậu được Ngô Đại soái gửi thiệp mời, xem ra ông ta rất thiên vị cậu.” Đốc quân nọ lại nói.

Tạ Lương Thành lấy bốn lạng đẩy ngàn cân: “Nghe nói lần trước trên đường đi qua ba tỉnh Đông Bắc, Triệu soái được Ngô Đại soái chiêu đãi rất nhiệt tình.”

Triệu soái tức khắc câm như hến.

“Tạ soái chỉ dẫn theo hai mươi binh, phải chăng quá ít?” Ai đó lại hỏi.

Tạ Lương Thành thản nhiên đáp: “Có Tiết Đại soái che chở, tôi cần gì mang nhiều?”

Tiết Đại soái bên cạnh bật cười.

Nam Tầm thấy anh chỉ vài câu hời hợt đã hạ đo ván cả đám, không khỏi dựng ngón cái trong lòng.

Tiểu Bát cũng sùng bái không thôi: “Đại Boss quả là đại Boss, mới một câu đã làm đối phương nín hết.”

Ngô Đại soái thống lĩnh ba tỉnh Đông Bắc, tuy số lượng ít nhưng diện tích nhiều, binh lực không hề yếu hơn Tiết Đại soái của năm tỉnh phía Nam.

Khi Tiết Đại soái dẫn năm Đốc quân và phu nhân Đốc quân tới thì Mạnh Đại soái năm tỉnh phía Tây và Mã Đại soái ba tỉnh phía Bắc đã tới.

Ngô Đại soái ở dinh thự hai tầng rộng lớn, duy mặt tiền cũng đủ khiến người trầm trồ. Nam Tầm cứ ngỡ trang viên nhỏ nhà Tạ Lương Thành sang trọng lắm rồi, không ngờ chẳng thể sánh nổi.

Xa hoa là gì? Là đây nè. Sang chảnh là gì? Chính đây chứ đâu!

Ngô Đại soái thật biết hưởng thụ. Cơ mà cuộc sống yên vui kiểu này nhất định không dài lâu.

Nam Tầm thấy sắp vào bàn liền trộm kéo tay áo Tạ Lương Thành, thì thầm hỏi: “Anh cả, anh xem người ta toàn để bạn gái khoác tay kìa, hai mình cứ đường ai nấy đi thế hả?”

Tạ Lương Thành vốn đang quan sát xung quanh, bấy giờ nghe Nam Tầm nói bỗng dừng chân nghiêng đầu nhìn cô.

Mấy quan quân đến dự tiệc đều dẫn phu nhân nhà mình, vợ chồng người ta thân mật là chuyện đương nhiên.

Nam Tầm bất ngờ nhích lại, cười tít mắt chủ động khoác tay anh: “Như vầy nè, đơn giản chưa.”

Cánh tay Tạ Lương Thành run bắn khi cô khoác lên, cả người cũng cứng đờ.

Nam Tầm làm như không phát hiện, hơi hơi đè tay xuống: “Đi thôi anh, đằng sau nhìn kìa.”

Các quan quân tới đây ai nấy đều địa vị cao, những người trẻ tuổi chút cũng là Phó quan tùy tùng, bởi vậy Đốc quân anh tuấn lỗi lạc như Tạ Lương Thành rất gây chú ý. Mà Nam Tầm bên người anh còn xinh như hoa, khiến hai người họ thu hút không ít ánh mắt.

Tạ Lương Thành cúi đầu nhìn thoáng qua cánh tay trắng nõn khoác tay mình, rồi dần thả lỏng người, mím môi nói: “Ừ, đi thôi.”

Hai người tay khoác tay tiến vào đại sảnh.

Hà Tình đi sau sốc vô cùng, gấp gáp hỏi La Phó quan bên cạnh: “La Phó quan, cô Hứa rốt cuộc có thân phận gì?! Chẳng lẽ anh không thấy Thiếu soái đối cô ấy rất không bình thường hả?”

La Phó quan không nhận ra độ rung khe khẽ trong giọng cô nàng, cười ha ha: “Cô Hứa là em gái nuôi của Thiếu soái, tất nhiên không giống phụ nữ khác. Hơn nữa, cô em này mặt đẹp dáng xinh, làn da còn mềm như nước, mặc sườn xám mê người hết ý. Tôi cá cô ấy là quý cô đẹp nhất bữa tiệc đêm nay.”

La Phó quan chắc coi Hà Tình là đàn ông thật, mới đi khen dáng người và gương mặt phụ nữ khác với cô nàng. Hà Tình siết chặt tay nhìn chằm chằm bóng dáng yểu điệu ấy.

Thiếu soái trước giờ ghét cay ghét đắng bị phụ nữ chạm vào, thế mà đêm nay lại để cô gái này khoác tay! Là em gái, nhưng chỉ là em gái nuôi không cùng huyết thống.

La Phó quan thấy cô nàng sững sờ liền kéo đi: “Hà Phó quan ngẩn người gì đấy, chúng ta phải vào rồi.”

Mỗi quan lớn được mang theo hai phó quan, nếu cả hai mất dấu bị chặn ở ngoài thì rất mất mặt.

Hà Tình cúi đầu đáp tiếng, nhanh chóng chỉnh đốn cảm xúc.

Đại sảnh xa hoa vô cùng, thức ăn, rượu vang lâu năm bày đủ cả.

Nam Tầm vào là thấy ngay Ngô Đại soái và cô vợ trẻ cạnh bên. Nghe nói vợ cả ông ta đã mất, đây là vợ lẽ đang được cưng nhất.

Ngô Đại soái 50 tuổi nay đã phát tướng. Nam Tầm nghĩ, có thể mặc quân trang xấu mù mắt thế này chắc cũng chỉ mình ông ta.

Trong đại sảnh, nhóm quan lớn dắt phu nhân đến chúc mừng, chẳng mấy chốc đã bắt đầu bữa tiệc linh đình.

Ngô Đại soái mang bà nhỏ nhà mình đi tìm các đại soái khác chạm ly, khách sáo vài câu như thể sắp kết bái huynh đệ tới nơi, sau rồi thế mà vọt thẳng tới chỗ Tạ Lương Thành.

Trực giác Nam Tầm mách bảo, Bụng Bia muốn kiếm chuyện.

Quả nhiên, ông ta hòa ái niềm nở chạm ly với anh, tiếc hận than: “Năm đó tôi cực kỳ khâm phục cha cậu, chỉ không ngờ ông ấy… Haizz, nhưng Tạ soái còn trẻ đã từ chức quan nhỏ bò lên vị trí Đốc quân một tỉnh, tài năng, lòng can đảm và sự uyên bác tuyệt không thua cha cậu.”

Trong giây lát, cả đại sảnh lặng như tờ. Nam Tầm thầm lướt mắt qua dòm Tiết Đại soái, thấy ông ta sầm mặt thật.

 

Hết Chương 557: Yến tiệc, tay khoác tay.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page