Danh sách chương

Đã lên tỉnh, thân lại là người nhà Đốc quân, chắc chắn không tránh khỏi phải mặc sườn xám ở những bữa tiệc xã giao.

Lão phu nhân và bà cả sở hữu không ít bộ nên đều nhớ số đo của mình, Tạ Lương Thành chỉ cần bảo cấp dưới ghi lại rồi mang thẳng đến tiệm đặt may vài bộ mới là được. Duy mỗi Nam Tầm chưa từng may sườn xám, số đo ra sao cũng không rõ.

Trên thực tế, mấy cô gái tầm mười sáu mười bảy tuổi giống Hứa Đa Ngư ở những gia đình khá giả đều đang đi học. Nhà nào tư tưởng tân tiến thậm chí còn gửi con ra du học nước ngoài.

Nhưng Hứa Đa Ngư chưa bao giờ cắp sách tới trường, bởi vậy chẳng thể cố nhét cô vào đó làm cảnh. Mà chính Nam Tầm cũng tỏ vẻ không muốn học với đám nhóc thêm lần nào nữa, thế nên trăm phần trăm cô sẽ cùng bà cả ra ngoài xã giao.

“La Phó quan, cậu dẫn cô Hứa đến một tiệm sườn xám uy tín lấy số đo đi, đặt may ba bộ.” Tạ Lương Thành nói.

La Phó quan vừa mới thưa vâng thì anh đổi ý: “Thôi, hôm nay không bận, để tôi đưa cô ấy đi.”

La Phó quan: …

Sao lại không bận, việc chất chồng như núi thế kia mà?

Nam Tầm hiện đang mặc áo khoác và váy dài***. Tuy không đẹp, không tôn dáng, nhưng cô rất thích họa tiết của nó: mép viền có thêu hoa tinh xảo, cổ áo thì có hoa văn vô cùng duyên dáng.

[***Chú thích: Kiểu áo choàng và váy dài Nam Tầm mặc từ đầu thế giới này đến giờ như ảnh minh họa bên dưới. Nó là kiểu cách tân của trang phục nhà Thanh. Mà giới đua đòi cách tân Âu hóa lại coi bộ đó là quê mùa, là đại diện của xã hội cũ.]

"Anh cả, anh không thấy bộ em đang mặc đẹp ạ?" Nam Tầm nhấc làn váy xoay vài vòng trước Tạ Lương Thành

“Anh cả, anh không thấy bộ em đang mặc đẹp ạ?” Nam Tầm nhấc làn váy xoay vài vòng trước Tạ Lương Thành.

La Phó quan đứng cạnh không khỏi cười thầm dáng vẻ ngây thơ của cô.

Tạ Lương Thành liếc qua, La Phó quan lập tức nghiêm mặt.

“Cô Hứa, các phu nhân và tiểu thư chỗ chúng tôi không chuộng kiểu quần áo cũ. Kiểu này chỉ có dân quê mới mặc, cô mặc ra đường sẽ bị chê cười.” La Phó quan nghiêm túc giải thích.

“Tôi biết, chẳng qua tôi muốn hỏi xem. Em mặc váy xấu lắm ư, anh cả?” Đôi mắt đen láy ngó sang Tạ Lương Thành.

Tạ Lương Thành trả lời chém đinh chặt sắt: “Đúng vậy, rất xấu.”

Nam Tầm: …

Tạ Lương Thành dẫn cô đến một tiệm sườn xám danh tiếng hay được các phu nhân nhà chức quyền ghé thăm. Tay nghề thợ may ở đây rất tốt, những mẫu áo của họ cực kỳ được ưa chuộng.

Tiệm có nhân viên nữ phụ trách lấy số đo riêng, để không mạo phạm khách hàng.

“Dáng người tiểu thư tuyệt quá, mặc sườn xám lên kiểu gì cũng khiến tiên sinh choáng ngợp cho mà xem.” Nữ nhân viên lướt mắt qua Tạ Lương Thành đang ngồi đợi, nhỏ giọng cười.

Nam Tầm thấy câu này êm tai hết sức, không uổng công cô vỗ béo bản thân mấy tháng nay. Thân hình giờ đây đã trước lồi sau vểnh, eo nhỏ xinh xinh.

“Anh Thành mau lại xem giúp em loại vải nào đẹp.” Nam Tầm nhìn về phía Tạ Lương Thành.

Tạ Lương Thành đảo mắt, nhanh chóng chọn ba tấm vải hoa trang nhã nhạt màu.

“Anh, thật ra em thấy màu đỏ không tệ.”

Tạ Lương Thành liếc qua, thản nhiên phán: “Tục.”

“Em thích, em muốn mua. Anh đặt thêm cho em một bộ nha.”

Thế là, số lượng đặt may chuyển từ ba sang bốn.

Tiệm tổng cộng chỉ có ba thợ. Tuy kinh nghiệm cả đời của họ phong phú, nhưng để hoàn thành một bộ sườn xám cao cấp nhanh nhất cũng mất bảy tám ngày, mà lão phu nhân và bà cả còn đặt mỗi người hai bộ, nên chưa chắc làm xong được trong tháng này.

Vì vậy Tạ Lương Thành mua cho Nam Tầm vài bộ sẵn có, kích cỡ hơi rộng.

Bà cả lên tỉnh như cá gặp nước, chẳng mấy chốc đã hòa nhập với các phu nhân khác. Trước kia bà vốn là phu nhân Tạ Đại soái không thiếu người nịnh bợ, hiện Tạ Lương Thành chấn hưng nhà họ lại giúp bà khôi phục hào quang xưa.

Lão phu nhân già cả không thích đi lại nên ở nhà chăm hoa cỏ. Tiểu Thạch Đầu thơm lây đang theo học tại trường tư thục có tiếng nhất tỉnh.

Về phần Nam Tầm tuy không đến trường nhưng Tạ Lương Thành đã mời tiên sinh gia sư. Anh còn ám chỉ tiên sinh giáo dục nhiều tư tưởng tân tiến, miễn cho cô mãi mân mê mấy thứ phong kiến mê tín như phong thủy xem tướng gì gì.

Nam Tầm thầm bĩu môi, thừa nhận mình phong kiến.

***

Tháng sau, sườn xám rốt cuộc may xong. Lão phu nhân và bà cả gấp gáp thử đồ mới.

“Tiểu Thành, Tiểu Thành con xem mẹ với bà mặc bộ này thế nào?” Bà cả vui vẻ đứng trước gương xoay qua xoay lại.

Tạ Lương Thành đáp nhàn nhạt: “Tay nghề tiệm này không tồi, mẫu thân và bà mặc rất vừa người.”

Đến hai chữ cuối, giọng Tạ Lương Thành đột nhiên hạ xuống, mắt thoáng ngẩn ngơ hướng về cầu thang lên tầng hai.

Nam Tầm mặc bộ họa tiết hoa ly thanh lịch, tao nhã đứng ở đó. Phần eo ôm sát họa ra đường cong thon thả mê người đánh sâu thị giác. Tay cô vịn lan can, hai chân đi guốc trắng thong thả bước xuống từng bậc.

Tà áo đong đưa theo từng bước đi, bắp chân nhỏ xíu thẳng tắp như ẩn như hiện.

[***Sườn xám được coi là mẫu trang phục thời thượng, hình dáng kiểu thế này]

[***Sườn xám được coi là mẫu trang phục thời thượng, hình dáng kiểu thế này]

Bà cả và lão phu nhân ngạc nhiên cảm thán.

“Tiểu Ngư mau lại đây để mẹ nuôi ngắm cho rõ nào! Ôi đẹp quá đi, mẹ suýt không nhận ra con luôn.”

Nam Tầm thẹn thùng đi đến trước mọi người: “Anh cả chọn giúp con đó ạ. Mắt nhìn của anh thật tốt.”

Tạ Lương Thành ngắm cô hồi lâu mới hồi hồn dời tầm mắt, bình tĩnh “Ừm” một tiếng: “Hợp.”

“Không phải còn mấy bộ nữa à. Mau mau, thay hết mẹ nuôi xem nào.” Bà cả giục.

Phong cách ba bộ trước trên cơ bản đều tương đối trang nhã, chỉ khác kiểu cúc áo. Tận khi Nam Tầm mặc vào bộ đỏ rực cuối, bà cả và lão phu nhân lại ồ lên xuýt xoa.

“Trời ạ, Tiểu Ngư xinh quá đi mất!”

“Đúng đấy, Tiểu Ngư mặc sườn xám hợp lắm. Coi dáng người này, thần thái này nữa, không khoác lác chứ đến mấy phu nhân, tiểu thư mẹ gặp cũng chẳng mấy ai sánh nổi con đâu!”

Ánh mắt Tạ Lương Thành cũng lóe lên tia rung động.

Nam Tầm búi tóc, tô son đỏ phối với bộ sườn xám rực rỡ, trông hệt một ngọn lửa chói mắt.

Diễm lệ mà không tục tằng, quyến rũ mà chẳng lẳng lơ.

Nam Tầm cố ý chạy tới trước mặt Tạ Lương Thành xoay một vòng: “Anh cả, bộ này tục không ạ?”

Bà cả bác bỏ: “Sao lại dung tục? Tiểu Ngư mặc bộ này đẹp quá chừng. Mẹ dẫn con ra ngoài, đảm bảo mấy phu nhân tiểu thư hâm mộ đỏ mắt.”

Người không lâu trước đây từng nói tấm vải đỏ tục tằng: …

Hơi khựng lại, Tạ Lương Thành mở miệng: “Mai tôi đi dự tiệc với Tiết Đại soái.”

Anh thường xuyên đi công tác, mọi người cũng chẳng lạ gì. Nhưng giây tiếp theo, mắt anh đáp trên người Nam Tầm: “Vừa hay yêu cầu phải dẫn bạn gái theo. Cô đi cùng tôi.”

Tiểu Bát bất thình lình thốt đờ mờ: “Thân ái! Ta thấy ánh rạng đông rồi, đại Boss mới giảm 1 điểm ác niệm! Muah ha ha, một khi đã bắt đầu thì sau này đâu còn là vấn đề nữa?”

 

Hết Chương 556: Anh cả, em xinh không?.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page