Danh sách chương

Xuyên nhanh: vai ác lại hắc hóa

Chương 24: Bị tóm, Yêu Vương quá thảm

“Lam Thủy, ta không thể rời Ma Vực!” Nam Tầm vội nói.

Mục tiêu của nàng là ở bên đại Boss tiêu trừ ác niệm, đương nhiên không thể rời Ma Vực.

Lam Thủy lại tưởng nàng sợ Yêu Vương truy sát, bèn nhẹ giọng giải thích: “Chớ sợ, Yêu Vương bị Long thú và Đằng Xà liên thủ bắt rồi. Việc này chẳng mấy chốc sẽ truyền đến Ma Vực, ngươi phải rời đi trước lúc đó.”

Gì cơ?

Nam Tầm bàng hoàng.

Huyết Minh bị bắt?

“Tiểu Bát, rốt cuộc là có chuyện gì? Sao Yêu Vương bị tóm?” Nam Tầm gấp gáp hỏi.

Hư Không Thú: “Từ từ, để ta xem.”

Nam Tầm đoán Hư Không Thú hẳn có thiên lý nhãn hay thuận phong nhĩ, hoặc pháp bảo có thể ngó nơi nó muốn.

“Đờ cmn mờ, chuyện lớn không hay rồi! Ta thấy Yêu Vương đầm đìa máu bị giam trong một cái lồng! Chẳng trách giá trị hắc hóa vọt lên 100, ác niệm cũng bắn ngược về 99!” Hư Không Thú rống như quỷ gào.

Nam Tầm đờ ra: “Hắn mà chết thì ta phải làm sao?”

Hư Không Thú đáp: “Trước hết thoát thân quan trọng. Chờ lũ yêu thú biết Yêu Vương gặp chuyện, e sẽ bắt ngươi khai đao.”

Nam Tầm lẳng lặng run bần bật.

Mắt thấy sắp tới lối ra Ma Vực, đột nhiên con trăn hai đầu đen sì to bằng lu nước trấn thủ tại cửa quát: “Hoàng Kim Cự Mãng*, ngươi tính đi đâu? Sau ngươi là yêu thú nào? Sao ta không nhìn được thú thể của nó?”

[*Hoàng Kim Cự Mãng: Trăn vàng.]

Lam Thủy tức giận móc lệnh bài: “Đại nhân Thiết Dực Hỏa Sư lệnh ta ra ngoài làm việc. Phía sau là cô bạn Cự Nhãn Miêu Đầu Ưng vừa hóa hình do đích thân Vương điểm hóa. Ngươi còn muốn chặn đường?”

Con trăn đen hai đầu vừa nghe là Cự Nhãn Miêu Đầu Ưng thiên địch của mình, lại do Yêu Vương đích thân điểm hóa thì không dám nghi ngờ nữa, cuống quýt bồi tội: “Nếu Thiết Dực Hỏa Sư đại nhân có chuyện cần làm, Hoàng Kim Cự Mãng đương nhiên có thể đi.”

Nam Tầm ngổn ngang trong gió. Quen Lam Thủy đã lâu mà giờ mới biết thân thú nàng ta là Hoàng Kim Cự Mãng.

Lam Thủy chẳng gợi cảm như Hồng Trù, sao lại là Hoàng Kim Cự Mãng được?

***

Rời Ma Vực, Lam Thủy dẫn Nam Tầm đi thêm rất xa mới dừng.

“Lam Thủy, tại sao ngươi phải giúp ta trốn thoát?” Nam Tầm nghi vấn.

Lam Thủy nhìn nàng đầy từ ái, như người lớn nhìn đứa trẻ trong nhà: “Huyên Nhi, hiện Yêu Vương đã bị bắt, công con lớn nhất. Nếu thoát thân thành công, con chính là niềm kiêu hãnh của tộc Túy Ly.”

Nam Tầm ngu người hỏi Tiểu Bát: “Yêu Vương bị bắt mắc mớ gì đến ta?”

Hư Không Thú bảo nó cũng không biết.

Nam Tầm rùng mình, cứ có cảm giác bị cuốn vào một âm mưu, khi nàng còn ngơ ngác thì mọi chuyện đã xoay vần.

“Rốt cuộc ngươi là ai?” Nam Tầm nhíu mày nhìn Lam Thủy.

Lam Thủy đỏ mắt: “Huyên Nhi, con từng nghe cha mẹ nhắc tới cô cô Lam Tâm lần nào chưa?”

Nam Tầm biến sắc.

Nàng đương nhiên biết cô cô Lam Tâm. Cha già hai trăm tuổi mới có nàng, mà từ lúc sinh ra nàng chưa từng gặp người này. Chỉ nghe nói trong trận đại chiến Nhân – Thú trăm năm trước, cô cô Lam Tâm cũng chính là Túy Ly Lam Tâm, em gái cùng cha khác mẹ của cha nàng bỗng dưng mất tích, từ đó không xuất hiện nữa.

Mọi người đều nói Túy Ly Lam Tâm táng thân trong bụng yêu thú giữa trận đại chiến. Cha mẹ nàng cũng vì vậy buồn bã một thời gian dài.

“Rõ ràng ngươi là yêu thú, sao thành cô cô ta được? Cô cô ta mất rất lâu rồi.” Nam Tầm nói, cho rằng mình vừa nghe chuyện cười.

Lam Thủy cười khổ: “Huyên Nhi, con thức tỉnh truyền thừa đặc thù của tộc Ngự thú ta chưa?”

Nam Tầm lắc đầu: “Chưa.”

Lam Thủy gật gù: “Vậy thì khó trách. Truyền thừa tộc ta bao gồm các kiểu ngự thú tinh túy và bí pháp cũng như cấm thuật tuyệt thế. Trong đó có một cấm thuật lợi hại gọi là Phệ Hồn…”

Năm xưa khi Túy Ly Lam Tâm bị thương, tinh thần lực cũng ảnh hưởng nặng nề nên không cách nào ngự thú. Nhưng bà cực có thiên phú tu luyện Huyền Vũ, dù không thể ngự thú, bà vẫn là một Huyền giả vô cùng khó lường.

Tuy nhiên trong tình huống đó, mấy lão già tộc Túy Ly đưa ra một quyết định điên rồ. Họ sử dụng thuật Trừu Hồn rút sinh hồn Túy Ly Lam Tâm nhét vào cơ thể Hoàng Kim Cự Mãng.

Hồn Túy Ly Lam Tâm bị ép nhập vào cơ thể Hoàng Kim Cự Mãng thành một thể hai hồn. Để chiếm lấy cơ thể nó, bà sử dụng cấm thuật Phệ Hồn theo ý các trưởng lão, cắn nuốt nguyên thần Hoàng Kim Cự Mãng.

Tuy Nam Tầm đã được lĩnh hội độ ghê tởm của đám lão già đó từ lâu, nhưng vẫn chẳng thể ngờ họ còn làm ra chuyện gớm ghiếc hơn nữa.

Lam Thủy thấy nàng oán giận, không khỏi cười cười: “Đừng trách các vị trưởng lão. Là ta tự nguyện, cam lòng làm tai mắt cho tộc Túy Ly, giúp tộc ta sớm ngày tiêu diệt Yêu Vương khát máu tàn bạo, trả Nhân tộc một thái bình thịnh thế.”

Nam Tầm cảm thấy lúc này quanh người Lam Thủy như tỏa hào quang chói lóa, thiếu chút lóe mù mắt nàng.

Nàng vốn bất bình thay Túy Ly Lam Tâm, nào ngờ người ta cam tâm tình nguyện.

“Bé ngoan, mấy năm qua ngày ngày hầu bên Yêu Vương, thật khổ cho con. Nhờ con hạ vu độc nên mấy vị đại nhân Long tộc và Đằng Xà mới có cơ hội bắt sống súc sinh kia. Con là nữ anh hùng của cả nhân loại, Tộc Ngự thú tự hào vì con.”

Nam Tầm sững sờ.

Chờ chút, cô cô đang nói gì vậy? Sao nàng chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì hết?

“Ý bà ta là, ngươi hạ vu độc độc quyền của tộc Ngự thú lên Yêu Vương mới khiến hắn không địch lại nổi, thành ra bây giờ bị giam trong lồng ăn quất cả ngày, kết cục thê thảm.” Hư Không Thú tốt bụng giải thích.

“Mẹ nó ta biết. Chỉ không hiểu ta hạ vu độc Yêu Vương hồi nào?” Nam Tầm phát cáu.

“Ta cũng đâu biết.” Hư Không Thú đáp được mỗi câu rồi im luôn.

Nam Tầm muốn đập chết Hư Không Thú.

“Huyên Nhi, về đi thôi, cô cô không tiễn con.” Lam Thủy phiền muộn nhìn phương xa.

Nam Tầm hoàn hồn, ngạc nhiên hỏi: “Cô cô không theo con về tộc Túy Ly ạ?”

Túy Ly Lam Tâm mỉm cười xoa đầu nàng: “Cô cô đã sớm người không ra người thú không ra thú, chẳng còn mặt mũi quay về tộc, lại càng không đủ can đảm đối mặt tộc nhân. Huyên Nhi, từ biệt tại đây.”

Nam Tầm hé miệng định khuyên bảo nhưng chẳng thể thốt nên lời.

“Mau đi đi.” Túy Ly Lam Tâm giục.

Nam Tầm cứ mười bước quay đầu một lần. Cho đến lần nọ, không còn thấy bóng dáng nữ tử xinh đẹp mỉm cười với nàng nữa.

“Đừng ngóng. Bà ta quyết tâm muốn chết lâu rồi. Giờ đây Yêu Vương bị bắt, bà ta cũng mất lý do sống tiếp.” Hư Không Thú lên tiếng.

“Ngươi nói bà ấy sẽ tự sát?” Nam Tầm hốt hoảng, nhưng ngẫm lại thì thấu hiểu: “Rõ ràng là người, lại phải ẩn nhẫn nhiều năm nghĩ cách trà trộn giữa đám yêu thú, trong lòng hẳn rất khổ. Giờ cũng coi như được giải thoát.”

Hư Không Thú trầm mặc.

Bỗng dưng Nam Tầm thấy bước chân mình thật nặng nề.

Hết Chương 24: Bị tóm, Yêu Vương quá thảm.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page