Danh sách chương

Xuyên nhanh: vai ác lại hắc hóa

Chương 23: Khóc mù mắt, ác niệm bắn ngược trở lại

Hết gào, nàng ta trừng mắt lườm lò nướng giữa tẩm cung: “Sao lại có thứ này ở đây?”

Nam Tầm nhíu mày, nói thầm với Hư Không Thú: “Tiểu Bát, hình như ta đánh hơi được mùi ghen ghét… Thôi rồi, ta vừa dẫn sói vào nhà thì phải.”

Hư Không Thú cười ha hả: “Hiếm khi ngươi giác ngộ được đến thế.”

Nam Tầm: “Ngươi không biết đâu, phụ nữ hiểu nhau nhất. Ngươi xem xem, bản mặt ghen tị của Hồng Trù lòi ra cả rồi. Không ngờ bình thường nàng ta ngụy trang giỏi vậy, ta còn ngơ ngơ chẳng hay biết gì.”

Hư Không Thú hừ hừ: “Thần kinh thô như ngươi đương nhiên không phát hiện, ta biết tỏng từ đời nào rồi.”

“Biết mà không nói?” Nam Tầm khinh bỉ nó.

Hư Không Thú úp úp mở mở: “Tại Yêu Vương biến thái động tí thích rình coi chứ bộ? Ta có cơ hội nói đâu.”

“Vậy phải làm sao? Ta sợ Hồng Trù giết người diệt khẩu mất.” Nam Tầm thấp thỏm.

Hư Không Thú lại bắt đầu mách nước: “Tìm cách thỏa mãn lòng hư vinh của nàng ta. Thế thì cùng lắm nàng ta chỉ dè bỉu sỉ nhục ngươi, chứ không giết ngay.”

Nam Tầm: …

“Ta hỏi ngươi đấy, cái thứ rác rưởi này do ngươi tha vào tẩm cung Vương hả?” Hồng Trù cau mày.

Nam Tầm gật đầu: “Đúng vậy, ta muốn nướng thịt cho Vương ăn.”

Ả ta biến sắc, quát: “Vương không phải người, không cần ăn đồ chín! Sau này đừng cho ngài ăn mấy thứ dơ bẩn này nữa!”

“Ồ ồ, được.” Nam Tầm vội đồng ý.

Đừng trách nàng hèn. Một khi chưa tiêu trừ hết ác niệm Yêu Vương, nàng phải ưu tiên nghĩ cách giữ cái mạng nhỏ mình.

Hồng Trù nguýt nàng. Bỗng dưng cong khóe miệng, dùng ngón tay nâng cằm Nam Tầm: “Mặt đẹp thì đẹp đó, nhưng ngươi căn bản không có tư cách đứng trước mặt Vương.”

Nam Tầm vờ như mới phát hiện vẻ lạ lùng của nàng ta, mở to hai mắt: “Hồng Trù, ngươi, sao ngươi lại nói chuyện với ta bằng giọng điệu này?”

Ả hừ lạnh, ngón tay dài mảnh bấm cằm Nam Tầm bật máu, rồi xô nàng ra.

Nàng thuận thế ngã xuống đất để tiện Hồng Trù nhìn từ trên cao làm mưa làm gió, tận lực thỏa mãn lòng hư vinh của ả.

“Túy Ly Huyên, ngươi, một nhân loại hèn mọn, dựa vào đâu ngày ngày quấn Vương không buông? Thứ đê tiện này!

Ta những tưởng Vương không yêu nữ sắc vì ngài ghét nữ nhân tiếp cận. Nhưng! Nhưng Vương lại có hứng thú với ngươi! Đến tột cùng ngươi hơn Hồng Trù ta chỗ nào? Mặt? Hồng Trù ta đâu kém. Hay kỹ xảo trên giường? Hồng Trù ta biết chín chín tám mươi mốt thế, đảm bảo hầu hạ Vương sung sướng. Ngươi sánh được sao?”

Nam Tầm thầm bật cười: “Tiểu Bát, nữ yêu này đen tối ghê, không phải nàng ta xem nhiều xuân cung đồ quá đấy chứ?”

Hư Không Thú: “Ngươi lo thân mình trước đi.”

Nàng không cười nổi nữa.

Hồng Trù hoàn toàn lộ bộ mặt xấu xí, đố kỵ Nam Tầm muốn chết: “… Ngươi có biết khi thấy dấu hôn phủ đầy người ngươi ta kích động, ghen ghét cỡ nào không? Kích động bởi Vương thích nữ nhân, ta cũng có cơ hội. Mà ghen ghét là vì Vương say đắm ngươi. Mấy năm qua, trừ mỗi tháng hiện thân ở đại hội Ma Vực, Vương chưa từng bước khỏi tẩm cung nửa bước. Hùng tâm tráng chí muốn diệt sạch Nhân tộc và Thần thú đều bị ngươi mài chẳng còn. Túy Ly Huyên, ngươi thật đáng chết!”

Nam Tầm ấm ức núp trong góc: “Hồng Trù, đến giờ ta vẫn coi ngươi là tỷ muội. Nếu ngươi thích Vương cứ nói với ta, ta sẽ truyền lời cho.”

“Đủ rồi Túy Ly Huyên. Hồng Trù ta không cần ngươi bố thí!”

Ả bễ nghễ nhìn nàng từ trên cao, cười lạnh: “Giờ ngươi có hai lựa chọn. Một, cút khỏi tẩm cung ngay lập tức, để bọn yêu thú xé xác ăn sạch ngươi. Hai là ở đây hầu hạ ta, không thì ta sẽ ăn luôn ngươi!”

Nam Tầm rất muốn chọn cái thứ hai để bảo vệ mạng nhỏ. Nhưng nàng là con gái gia chủ tộc Túy Ly, không thể làm cha già mất mặt.

Thế là rất có cốt khí ra khỏi tẩm cung Yêu Vương mình ở mấy năm.

Hồng Trù đằng sau mỉa mai, dường như thấy được cảnh nàng bị yêu thú chia năm xẻ bảy.

Lúc sắp bước khỏi tẩm cung, Nam Tầm kìm lòng không đặng ngoảnh đầu ngoái lại, bắt gặp Hồng Trù say mê bịt tấm lụa tuyết tằm trên giường lên mũi và miệng, co rúc vào chăn uốn éo, rên rỉ a a ư ư…

Nam Tầm: “…”

Nàng ngượng không nói ả biết Huyết Minh chưa từng dùng thứ đấy, mà là nàng thích quấn nó sau khi tắm. Trên đó có mùi gì thì cũng của nàng thôi.

Vừa bước khỏi điện, Nam Tầm tức khắc móc đống bùa mẹ già kín đáo đưa cho, nhớ rõ trong này có bùa Truyền tống.

Bùa Truyền tống có thể đưa người đi hơn chục dặm, nhưng toàn bộ Ma Vực đều bày kết giới, nàng chắc chắn không ra được. Đành tạm rời tẩm cung Yêu Vương trên đỉnh Ma Vực trước.

Nam Tầm chuẩn bị dùng bùa rời đi thì Hư Không Thú bất ngờ gào lên như quỷ rống trong đầu nàng: “Đờ mờ đờ mờ! Xảy ra chuyện gì rồi? Sao giá trị hắc hóa Yêu Vương bỗng vọt lên 100! Ác niệm cũng nhảy về 99!”

Đầu Nam Tầm nổ ầm ầm, khiếp sợ không kém Hư Không Thú: “Tiểu Bát ngươi nói gì cơ? Ác niệm bắn ngược về 99? Mẹ nó cái thứ ác niệm này còn bắn ngược cơ á! Thế chẳng phải, chẳng phải tâm huyết bao năm qua của ta đổ sông đổ bể à?”

Nam Tầm muốn khóc lớn một trận. Hư Không Thú cũng bị đả kích, nhất thời trầm mặc.

“Ưm!” Nam Tầm đang sầu não lại bị ai đó bịt miệng.

Nàng định giãy giụa thì nghe giọng nói quen thuộc bên tai: “Đừng sợ, là ta.”

Nàng chớp chớp mắt, hình như là tiếng Lam Thủy.

Không phải chứ, Hồng Trù vừa xong lại tới Lam Thủy! Lẽ nào Lam Thủy cũng thầm thương trộm nhớ Yêu Vương, hận mình thấu xương?

Lam Thủy đưa Nam Tầm một cái ô lụa đen, trầm giọng nói: “Che ô cẩn thận theo sát ta, thấy gì cũng không được hé miệng.”

Nam Tầm cúi đầu nhìn ô lụa trong tay, lờ mờ cảm nhận được yêu khí quẩn quanh nó, không khỏi thắc mắc: “Lam Thủy, đây là gì?”

“Ô Giấu Khí, pháp khí thượng đẳng của Yêu thú, dùng để che giấu khí tức nhân loại của ngươi.” Lam Thủy nhíu mày: “Huyên Nhi, việc này không thể chậm được nữa, mau đi với ta.”

Nam Tầm ngơ ngẩn. Bốn người Lam Thủy, Lục Tuệ chưa bao giờ gọi nàng Huyên Nhi. Không hiểu sao nàng cứ thấy Lam Thủy trước mắt là lạ.

Lạ nhưng không ác ý, vì vậy Nam Tầm không hỏi nhiều, che ô nối gót nàng ta.

Lam Thủy đi tuốt một đường suôn sẻ nhờ vào một tấm lệnh bài.

Dọc đường, Nam Tầm gặp không ít yêu thú hình người hoặc nửa người nửa thú, cả những con hung ác không thể hóa hình.

“Lam Thủy, ngươi dẫn ta đi đâu vậy?” Nàng thì thầm hỏi.

“Rời Ma Vực.” Sắc mặt Lam Thủy nặng nề.

Nam Tầm khựng lại, Lam Thủy thế mà muốn đưa nàng rời Ma Vực?

Hết Chương 23: Khóc mù mắt, ác niệm bắn ngược trở lại.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page