Danh sách chương

Xuyên nhanh: vai ác lại hắc hóa

Chương 20: Tầm Tầm, nàng quá nghịch ngợm

Nam Tầm đang định nói gì lại bỗng nghe Tiểu Bát hưng phấn la to: “Woa woa woa! Ta vừa kiểm tra, ác niệm Yêu Vương giảm 5 điểm nữa. Hiện giờ thành 70 rồi!”

Mắt Nam Tầm sáng lên, tự dưng thấy tiền đồ sáng lạn, ác niệm Yêu Vương tiêu hết chỉ ngay trong tầm tay!

Tâm trạng tốt, sức ăn nàng cũng biến lớn. Đám Lục Tuệ vui mừng không thôi.

Mấy đêm liên tiếp, Yêu Vương đều lén lút nhân lúc tối lửa tắt đèn mò vào tiểu điện Nam Tầm ôm nàng liều chết triền miên, lăn qua lộn lại áp chảo nướng bánh.

Nam Tầm muốn mở mắt xem tình hình nhưng chẳng biết tại sao, nàng cảm nhận rõ đối phương đang ở lại không mở mắt nổi. Ngoài rên rỉ thở dốc thì không nói được câu nào.

Nam Tầm bực mình quá đỗi.

Yêu Vương hằng đêm bò giường, thế mà sáng hôm sau vẫn truyền ra tin hắn đêm đêm sênh ca sủng hạnh yêu thú. Nam Tầm bấy giờ mới hiểu được, Yêu Vương ngự vài nữ cái gì cơ chứ, đều lừa người cả. Yêu Vương căn bản chưa từng sủng hạnh những nữ yêu thú kia!

***

“Tầm Tầm.” Giọng đàn ông khàn khàn thoang thoảng hương rượu thơm, huân đến người cũng say.

Nam Tầm từng bảo với đám Lục Tuệ tên ở nhà mình là Tầm Tầm, bởi nàng sợ lúc bị gọi Huyên Huyên hay Tiểu Huyên không phản ứng kịp sẽ lòi. Nhưng nào giờ chỉ nghe đám họ gọi Tầm Tầm khi nô đùa, chưa từng nghe một giọng trầm thấp, nóng rực tưởng chừng thẩm thấu linh hồn thế này gọi tên nàng.

Lỗ tai ngưa ngứa, tê tê dại dại như muốn mang thai.

Nam Tầm rất muốn mở to mắt và lần này rốt cuộc như nguyện. Nàng cảm nhận được sức nặng đè lên người mình, cũng nhìn thấy cặp mắt đỏ sẫm lập lòe huyết quang trong đêm tối.

Cặp huyết đồng nhìn nàng chăm chú.

“Sao ngài…” Nam Tầm hé miệng. Chưa nói hết câu, môi mỏng lành lạnh của người nọ đã ngậm lấy môi nàng, ngăn không cho nàng thốt nên lời.

Đến khi Nam Tầm lần nữa mệt thành bãi bùn, Yêu Vương ôm nàng từ phía sau, tì cằm lên đầu, hai tay siết chặt eo nàng.

Hai đôi mắt cùng ngắm khung trăng ngoài cửa sổ. Một đôi đen láy long lanh, một đôi đỏ sẫm dọa người. Hai người trong lúc nhất thời lặng im không nói gì.

“Đêm nay trăng thật tròn…” Nam Tầm hắng giọng cảm thán.

Yêu Vương phía sau “Ừ” một tiếng trầm thấp: “Cảnh đẹp cỡ nào cũng không sánh bằng phần ngàn Tầm Tầm trong mắt bổn vương.”

Nam Tầm run rẩy khóe miệng: “Tiểu Bát, Yêu Vương bị sao thế? Cứ như giải khóa kỹ năng âu yếm trong đêm ấy.”

Tiểu Bát nhát cáy lúc này đâu dám lên tiếng.

“Tầm Tầm, nàng còn oán hận bổn vương không?” Yêu Vương hỏi.

Nam Tầm sửng sốt: “Oán ngài cái gì? Hận ngài bắt ta uống thuốc phá thai, hay oán ngài lạnh nhạt ta mấy tháng?”

Lời nàng khiến Yêu Vương siết chặt nắm tay. Qua hồi lâu, sau lưng truyền đến giọng nói đầy hổ thẹn của hắn: “Tầm Tầm, bổn vương… Chớ trách ta, Tầm Tầm. Đứa bé kia quả thật không thể giữ lại. Nàng chỉ có cơ thể một nhân loại, làm sao chịu được huyết mạch bá đạo từ Tứ Trảo Xích Huyết Đằng Xà? Đứa nhỏ sẽ lấy mạng nàng, bổn vương lại không nỡ để nàng chết. Còn những nữ nhân trong lời đồn, bổn vương chưa từng chạm vào.”

“Ta không tin.” Nam Tầm hừ nhẹ.

Yêu Vương thở dài bất đắc dĩ: “Tuy là một con yêu thú, nhưng bổn vương không hề nói dối.”

Nam Tầm sờ bụng mình. Động tác lọt vào mắt Yêu Vương khiến sự hổ thẹn trong mắt hắn càng sâu.

“Vậy sau này ta cũng không thể có con ư?” Nam Tầm hơi mang thương cảm hỏi.

Yêu Vương ôm chặt nàng vào lòng, thì thầm: “Tầm Tầm, sẽ có. Bổn vương sẽ nghĩ cách cải thiện thể chất nàng, đảm bảo nàng có thể chịu được huyết mạch bổn vương. Vậy nên, lần này đừng trách ta được không?”

Nam Tầm gật đầu, thỏ thẻ đáp: “Được, ta tin chàng một lần. Chàng gọi ta Tầm Tầm, vậy ta nên gọi chàng là gì? Chàng tên gì?”

Yêu Vương sửng sốt.

Tên…

“Gọi ta Huyết Minh đi.” Yêu Vương nói, ánh mắt như tự giễu: “Đã mấy vạn năm chưa ai gọi cái tên này.”

Nam Tầm xoay người nâng mặt hắn, nghiêm túc nhìn: “Vậy thì về sau mỗi ngày ta đều gọi tên chàng được không? Huyết Minh, Huyết Minh, Huyết Minh…”

Cái tên mấy chục nghìn năm chưa ai thốt lên lại tràn ra từ tiếng lẩm bẩm của một thiếu nữ. Trái tim Huyết Minh nhảy lên mãnh liệt, đôi huyết đồng nhíu lại, xoay người đè nàng dưới thân.

Nam Tầm hít hà trong lòng: “Tiểu Bát, ngươi nói đúng lắm. Xà tính bổn dâm, huống chi là lão dâm xà.”

Lật qua lật lại, Huyết Minh quyết định ôm thẳng Nam Tầm về tẩm cung Yêu Vương. Ở đây có một ao tắm cực lớn.

Ham muốn chiếm hữu của con đại yêu này quá nóng bỏng, hắn không cho phép tỳ nữ giúp Nam Tầm tắm mà tự mình ra trận. Đúng nghĩa giặt sạch Nam Tầm từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài.

Tắm xong, hắn nhìn chằm chằm Nam Tầm còn trần truồng, ánh mắt nóng đến độ có thể xuyên thủng người nàng.

Nam Tầm thầm nghĩ: Hỏng bét rồi một cước đạp người xuống ao làm Huyết Minh uống phải mấy ngụm nước tắm của nàng, sau đó bò thật nhanh lên bờ.

Thế nhưng lập tức, tại đây, trong ao tắm này đã xảy ra một chuyện khiến Nam Tầm cả đời khó quên.

Hông nàng bị cái đuôi rắn trơn trượt, đỏ như máu quấn lấy. Vảy nhiễm huyết quang, đáng sợ cực kỳ.

“Tầm Tầm, nàng quá nghịch ngợm.” Đằng sau truyền đến giọng nói âm trầm phảng phất ý cười lạnh lẽo.

Nam Tầm chực khóc: “Con mẹ nó Tiểu Bát, cái đuôi to quá. Ta biết sẽ có ngày này, nhưng không ngờ nó tới nhanh vậy…”

Nam Tầm bị đuôi rắn kéo, kéo, kéo vào lòng người nọ.

Nhìn thấy gương mặt đẹp trai tà tứ, nàng mới thở phào nhẹ nhõm. Vẫn may, không phải đầu rắn to. Nửa người nửa rắn còn tạm chấp nhận được.

“Tầm Tầm, nàng đang sợ ta sao?” Huyết Minh hỏi, giọng mang vẻ ôn hòa hiếm thấy.

Nàng gượng cười: “Lần đầu thấy tất nhiên hơi sợ, nhưng nhìn nhiều khẳng định không sợ nữa.”

Huyết Minh khẽ cong môi mỏng: “Ta biết rồi, sau này ngày ngày ta sẽ hóa bán thú. Chờ nàng quen dáng vẻ hiện tại, ta lại hóa thú thể hoàn chỉnh. Khi đó nàng sẽ không sợ nữa.”

Nam Tầm: …

Thấy nàng im lặng, ánh mắt hắn tối sầm lại, giọng bỗng dưng hạ nhiệt: “Lẽ nào Tầm Tầm gạt ta? Nàng sợ thân thú của ta, cảm thấy nó xấu?”

Nam Tầm òa khóc trong lòng: “Tiểu Bát, Yêu Vương là đại biến thái tâm thần phân liệt! Trông cái bộ mình người đuôi rắn quái đản này, chẳng lẽ còn bắt ta khen đẹp? Nhưng nhỡ ta chê hắn xấu, ngươi nói xem liệu hắn có nổi giận ăn luôn ta không?”

Tiểu Bát yếu bóng vía đã định sẽ không trả lời nàng.

Hết Chương 20: Tầm Tầm, nàng quá nghịch ngợm.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page