Danh sách chương

Xuyên nhanh: vai ác lại hắc hóa

Chương 163: Hai anh em, như hình với bóng

Diêm La nhìn qua đúng là rất lợi hại, nhưng Nam Tầm cảm thấy mấy người ở đây nói có hơi quá.

Đỗ Phan nghĩ đến cái gì đó, đột nhiên nói: “Tiểu Lục à, hôm nay tôi thấy cậu làm mặt lạnh với Diêm La, không phải là hắn bắt nạt cậu đấy chứ? Tôi nói mà, làm đàn em của Diêm La Vương đâu có dễ như vậy, có gì uất ức cậu đều phải nhịn ha.”

Nam Tầm mím môi không muốn nói chuyện, cuối cùng liền lôi kéo Lão Tam đi ra ngoài.

Đỗ Phan vội vàng nhắc nhở một câu: “Nhớ phải tranh thủ trở về trước 10 giờ đấy. Nếu mà bị bắn thành cái sàng, tôi đây cũng không đi nhặt xác cho hai người –“

Buổi tối trước 10 giờ có thể đi dạo trong khu giam, vượt qua thời gian này mà nói, rất có thể sẽ bị xem như phạm nhân có ý đồ vượt ngục, sau đó bị canh ngục gác đêm dùng súng bắn thành tổ ong.

Nam Tầm túm fan não tàn Lão Tam cùng đi lòng vòng không mục đích, lấy danh nghĩa là làm quen với hoàn cảnh ở ngục giam.

Lão Tam dở khóc dở cười: “Tiểu Lục à, sao cậu cứ một hai phải phải đi dạo lúc đêm hôm cơ chứ? Ngục giam cũng chỉ mấy chỗ thế này, có gì hay mà xem?”

Nếu không phải Tiểu Lục của bọn họ có bản lĩnh, hai người lại đang đi trên đường lớn, gã tuyệt đối sẽ không đi cùng Tiểu Lục ra đây. Dù sao buổi tối ở trong ngục giam có thể phát sinh chuyện đẫm máu gì không biết chừng.

“Về ngay thôi, vì tâm trạng tôi không tốt nên mới muốn ra đây đi tản bộ một chút.”

Lão Tam vừa nghe lời này, ngay lập tức ngậm miệng, im lặng đi một vòng cùng cậu.

Lúc đi ngang qua khu xanh hóa, hai người bỗng dưng nghe thấy tiếng gì đó.

Lão Tam biến sắc, khẽ quát một tiếng: “Tiểu Lục, đi mau!”

Nam Tầm gật đầu, hai người khẽ rón rén quay đầu định đi.

Đúng lúc này, tiếng “ư ư a a” từ trong bụi cỏ vọng tới.

Cho rằng nơi này đang xảy ra án mạng đẫm máu – Nam Tầm và Lão Tam: …

Vẻ mặt Nam Tầm mờ mịt nhìn về phía Lão Tam.

Thời điểm tiến vào đây Nam Tầm đã biết loại chuyện này sẽ thường xuyên xảy ra, nhưng cậu không nghĩ tới sẽ gặp được nhanh như vậy.

Nam Tầm khom lưng xoay người, nhìn trộm qua kẽ hở hai cây trong khu xanh hóa.

Ai biết vừa nhìn, mặt thoáng cái đã hồng như mông khỉ.

Cậu thấy được một loại hiện trường án mạng khác.

Nhưng không phải giết người, vì vậy hai người khẽ thở phào.

Lão Tam kéo kéo Nam Tầm, hai người liếc nhau xong liền nhấc chân muốn chạy.

Loại việc này nếu bị cắt ngang giữa chừng, khẳng định đối phương sẽ nổi đóa.

Nam Tầm và Lão Tam cũng không muốn sinh sự với người khác.

Nhưng mà hai người còn chưa có chạy được vài bước, phía sau liền truyền đến giọng âm trầm của người nọ: “Đứng lại! Xem xong rồi đã muốn đi?”

Hai người vừa nghe lời này lại càng chạy trốn nhanh hơn.

Người nọ bước mấy bước xông lên thật nhanh, nhắm chuẩn Nam Tầm liền đấm về phía cậu.

Nam Tầm quay đầu lại tiếp được nắm tay, đạp trả một cước.

Không ngờ một cước này không những không đá được người nọ, tay còn bị nắm đấm của y đánh cho tê dại.

Nam Tầm nương nhờ ánh đèn đường thấy rõ mặt người này, trong lòng lộp bộp nhảy dựng, thầm than xui xẻo.

Vậy mà lại là ngục bá khu giam B Quý Hà!

Trong bụi cỏ, một người khác cũng đi ra, là một thiếu niên xinh đẹp hơn hai mươi tuổi. Lão Tam nhận ra người này, đây là ngục hoa khu giam B, một đóa hoa hải đường dựa vào ngục bá mà sống.

Lão Tam duỗi tay kéo Nam Tầm ra phía sau mình, cười ha ha làm lành: “Quý lão đại, Tiểu Lục là người mới nên không hiểu quy củ. Anh đừng chấp nhặt với nó, ha ha.”

Tuy rằng Tiểu Lục đánh bại Đao Sẹo, nhưng trong đó cũng không thiếu phần do đối phương khinh địch. Hơn nữa Quý lão đại khẳng định lợi hại hơn Đao Sẹo, Lão Tam thật không muốn Tiểu Lục xong đời ngay chỗ này.

Nam Tầm nhìn Lão Tam che chở phía trước mình, cảm thấy rất ấm lòng, vì vậy tự cậu đứng dậy nhận lỗi với đối phương: “Quý lão đại, em và Lão Tam thật sự không cẩn thận đi ngang qua nơi này, không có ý muốn quấy rầy anh. Anh đại nhân không so đo với tiểu nhân, xin để cho bọn em đi đi.”

Qúy Hà ôm ngục hoa, tầm mắt dừng trên người Nam Tầm, bỗng nhiên cười: “Tân ngục hoa khu giam A?”

Khóe miệng Nam Tầm giật giật, không có phản bác.

“Nếu là không cẩn thận, vậy quên đi.” Quý Hà nói, ánh mắt u ám dừng trên người Nam Tầm.

Lão Tam nghe được lời này liền túm lấy Nam Tầm quay đầu bỏ chạy.

Mặc dù đã chạy một đoạn rất xa nhưng Nam Tầm vẫn có thể cảm giác được tầm mắt trần trụi nhìn chằm chằm từ đằng sau khiến cậu lạnh cả sống lưng.

Dưới chân Nam Tầm hơi lảo đảo, suýt chút nữa ngã như chó gặm phân.

Hai người thở hồng hộc mà trở về phòng, Nam Tầm lập tức hỏi: “Quý Hà thích đàn ông? Đờ mờ, lần đầu tiên tôi gặp được đấy, trước kia cũng chỉ mới nghe qua.”

Sau khi mấy người trong phòng biết được hai người vừa trải qua cái gì, đều cười nhạo vui sướng khi người gặp họa.

“Tiểu Lục à, cậu xong rồi, Quý Hà này tám phần là coi trọng cậu.” Lão Tứ nói.

“Tiểu Lục đừng lo lắng quá. Nghe nói Quý lão đại khu B không thích cưỡng bức người khác, chỉ cần chú không phục tùng, hắn cũng sẽ không làm gì chú cả.” Lão Ngũ nói.

Nam Tầm rùng cả mình.

“Hắn không phải là cái gì gì đó chứ?” Nam Tầm hỏi.

Lão Nhị nhún nhún vai: “Ai biết được, nhóm người này này trên thực tế cũng không nhiều, có điều cũng chỉ là chơi chơi mà thôi, dù sao trong ngục giam này đều là động vật giống đực. Đàn ông mà, nửa người dưới là động vật, anh em giúp đỡ nhau một chút là chuyện hết sức bình thường.”

Nam Tầm: …

Lão Nhị thấy cậu ngây ngốc liền ôm vai cậu một phen, cười hắc hắc nói: “Nếu Tiểu Lục có nhu cầu cứ nói, anh có thể hỗ trợ.”

Nam Tầm thọc khuỷu tay vào bụng gã, Lão Nhị khom lưng che bụng ngay tại chỗ, ngũ quan trên mặt đều nhăn thành một đoàn, ruột gan đều muốn nôn ra ngoài.

Xử lý xong Lão Nhị, Nam Tầm bưng chậu đi phòng tắm, vội vàng rửa mặt xong liền bò lên giường mình.

Nam Tầm mở to mắt cả buổi, sau đó cũng không biết nghĩ thông suốt chuyện gì, nhắm mắt một cái liền ngủ, ngủ thật trầm.

Sáng sớm ngày hôm sau, Nam Tầm bò lên trong tiếng chuông quen thuộc, bay nhanh mà lao lên tầng bốn, gõ vang cửa phòng giam 419.

Diêm La vừa mở cửa đã nhìn thấy cậu bé đang cười vô cùng sáng lạn, lộ ra hàm răng trắng như tuyết, làm người nổi lên ham muốn muốn gõ cộp cộp lên hàm răng trắng đó.

Tính tình cậu bé này quả nhiên nói đến là đến, nói đi là đi, ngày hôm qua còn nổi giận với hắn, sáng sớm hôm nay liền cười giống như tên ngốc vậy.

Diêm La nhịn một lúc nhịn không được, trực tiếp vươn tay xoa nhẹ vài cái lên cái đầu lông xù kia, sau đó ôm vai cậu bé đi xuống dưới.

Lần chạy buổi sáng hôm nay, Nam Tầm cố gắng chạy theo bước chân Diêm La, kết quả chính là chạy xong hết mười vòng liền mệt thành cẩu.

Diêm La nhìn thấy cực kỳ muốn cười, vì thế nắm bả vai đàn em cẩu trở về, một đường đều nở nụ cười.

Thoáng một cái hai tháng đã qua, các tù nhân khu giam A cùng khu giam B đều biết ngục bá khu giam A Diêm La Vương thu nạp đàn em, thân thiết như cái gì vậy, đi chỗ nào cũng đều mang theo, chạy buổi sáng, ăn cơm, làm thủ công, tắm rửa, mẹ nó ngay cả đi WC đều đi cùng nhau.

Nếu không phải biết Diêm La Vương người này đích thực là “thẳng”, chúng phạm nhân đều mẹ nó cho rằng hắn là cong!

Chuyện này phải nhắc đến một ngày nào đó, lúc ấy ngục hoa khu A bọn họ chủ động tới cửa hiến thân, nào biết được Diêm La Vương ghê tởm loại chuyện này vô cùng, đánh gãy tay gãy chân ngục hoa kia ngay tại trận.

Ngục hoa kia cũng thật là đáng thương, vốn dĩ người trông nhỏ gầy, bộ dáng một mét bảy, cơ thể cũng thật sự mảnh mai, sau lần đó liền bệnh triền miên, không quá mấy tháng đã bệnh chết.

Lúc sau cũng không ngừng có những người khác nổi ý đồ dụ dỗ Diêm La Vương, kết cục đều lấy việc bị đánh gãy tay chân chấm dứt.

Hết Chương 163: Hai anh em, như hình với bóng.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page