Danh sách chương

Xuyên nhanh: vai ác lại hắc hóa

Chương 155: Mất ngủ, lần đầu tiên trong đời

Mấy người nhìn bộ dáng vênh váo này của Nam Tầm, tức giận đến nghiến răng ken két.

Tuy không muốn thừa nhận, nhưng sự thật đúng là như vậy. Bọn họ cảm thấy thằng nhóc thúi này quá thuận buồm xuôi gió, vì đừng nói những người khác, dù có là anh Thiết lợi hại nhất trong năm người này cũng đều từng ăn mệt, thấy Đao Sẹo cũng phải cúi đầu khom lưng.

Nhưng thằng nhóc này thì sao, vừa đến đã đánh bại Đao Sẹo hung danh vang dội, hơn nữa trên mặt lại chẳng có vết thương nào, nhìn vẫn trắng trẻo non nớt, cừu con cũng không trắng được như thế!

Mọi người biết cậu đánh nhau lợi hại, đương nhiên không dám đối phó công khai, vậy nên muốn nhìn cậu ăn mệt một lần cho tâm lý cân bằng.

Nhưng ai ngờ được, thằng nhóc này lại trở về bình yên vô sự.

Trải qua lần này, mấy người dứt triệt để suy nghĩ muốn chỉnh Tô Mặc Bạch, bắt đầu móc tim móc phổi cùng nói lý tưởng nhân sinh với cậu.

Nam Tầm cũng không muốn làm quan hệ quá căng thẳng, hơi cong khóe miệng, cười cười nói: “Người như tôi ấy à, người khác tốt với tôi, tôi cũng tốt với họ.”

Nói xong, liếc qua chỗ Đỗ Phan: “Ngược lại, nếu người khác tính kế tôi, tôi nhất định đánh cho hắn răng rơi đầy đất.”

Đỗ Phan cười rất lúng túng, không khỏi gãi gãi mũi mình.

“Lão Nhị, tôi cực kỳ hiếu kỳ anh vào đây vì chuyện gì?” Nam Tầm đánh giá Đỗ Phan từ trên xuống dưới. Đối phương nhìn có chút giống thương nhân khôn khéo, nhưng nếu đúng là thương nhân, vậy cũng nhất định là loại thương nhân làm không nổi buôn bán lớn, bởi vì quá khôn lỏi rồi.

Đỗ Phan nhún vai: “Cũng không có gì, thực ra cũng chỉ lừa chút tiền.”

Lão Tứ kêu lên oai oái: “Tiểu Lục, anh hai cậu quá khiêm tốn. Anh ta đi lừa người giàu nhất nước S, lừa ước chừng hai trăm triệu*!”

*200tr nhân dân tệ = gần 700 tỉ vnđ

Nam Tầm à một tiếng, mỉa mai: “Không đoán được nha, Lão Nhị. Hóa ra là kẻ lừa đảo, chẳng trách suốt ngày thích lừa người chơi.”

Đỗ Phan không cho là đúng: “Tiểu Lục, tuy anh là tên lừa đảo, nhưng anh cũng có lương tâm nghề nghiệp. Anh không lừa người già không lừa trẻ nhỏ, cũng không lừa người tốt. Cậu biết tên nhà giàu kia có bao nhiêu con đường thu nhập không chính đáng không? Hắn kiếm nhiều như vậy, xài cả đời cũng không hết được, vậy nên anh mới muốn giúp hắn tiêu bớt đó. Đáng tiếc là đã sắp thành công lại thất bại, vẫn bị con hồ ly già kia phát hiện ra rồi.”

Nam Tầm cười trên sự đau khổ của người khác tiếp lời: “Đáng đời.”

Cũng không biết có phải do cấp trên chăm sóc Tô Mặc Bạch hay không, cho nên phân cậu đến phòng giam có tù nhân cũng không tính là loại gian ác cực đoan tột cùng gì.

Mặc dù anh Thiết Lão Đại sống lăn lộn trên đường, thế nhưng lại là người rất có nghĩa khí với anh em, cho nên anh ta mới đập vỡ đầu người nọ làm chết ngay tại chỗ, sau đó bị phán vô thời hạn. Lão Nhị phạm tội lừa đảo, nhưng cũng là kẻ lừa đảo có hạn cuối, có điều lần trước con số lừa gạt quá lớn, hơn nữa còn đi lừa vượt quốc, tình tiết nghiêm trọng, bị phán mười lăm năm.

*Lăn lộn trên đường: xã hội đen

Lão Tam và Lão Tứ phạm tội cũng có nguyên do. Lão Tam vì mẹ già người thân duy nhất trong nhà gặp phải lang băm, bà vốn cũng chỉ ốm vặt, nhưng lăng băm vì đào nhiều tiền mà chữa người đến chết, cho nên Lão Tam xúc động nhất thời dùng dao thọc lang băm kia. Tuy rằng không đâm chết, đối phương lại thành người thực vật, nên gã bị phán hai mươi năm.

Lão Tứ là bởi vì con trai nhỏ trong nhà bị người dùng thuốc chuột độc chết, hắn buộc tội đối phương, nhưng cảnh sát không tìm được chứng cứ. Dưới cơn nóng giận hắn liền phóng hỏa đốt nhà kẻ đó, vốn tưởng rằng bên trong không có người, nào ngờ vợ của kẻ giết người kia lại ở trong nhà, bị lửa thiêu đến hủy dung, nên hắn bị phán mười lăm năm.

Còn Lão Ngũ, tên này cũng quá ngốc. Đứa nhỏ trong nhà bị bệnh nặng không có tiền chạy chữa, hắn xoay sở khắp nơi không chuẩn bị đủ, đầu óc chập mạch liền đi cướp siêu thị, không cướp được không nói, một lát sau còn bị người bắt được, sau đó bị xử mười năm.

Như vậy thống kê một hồi, trong phòng này phóng hỏa, giết người, cướp của đều đủ cả.

Đều là đám phạm trọng tội, tù mười năm trở lên, nhưng Nam Tầm cảm thấy bản tính những người này cũng không tính cực kì xấu. Ai cũng có lúc ác niệm lóe qua trong nháy mắt, chỉ là trong nháy mắt này, bọn họ vừa lúc kích động mà có hành vi phạm tội.

Có điều ai cũng đều phải trả giá thật lớn cho sự xúc động của mình. Bây giờ bọn họ đều tụ tập tại phòng giam 242 này đây, lãng phí một chút đã qua mười mấy hai mươi năm, càng lâu hơn thì cả đời đều không ra được. Một năm chỉ có mấy lần gặp người thân bạn bè, còn là thăm tù qua cửa kính, đây chính là sự trừng phạt cho sự xúc động của họ.

Mấy người trò chuyện sôi nổi, Đỗ Phan to gan hỏi: “Tiểu Lục à, vừa nãy cậu đi nhà tắm chắc đụng phải Diêm La Vương chứ nhỉ? Hắn không phát hỏa với cậu à?”

Nam Tầm liếc gã một cái: “Anh ước gì tôi với anh ta làm một trận, sau đó tôi bị anh ta đánh cho sưng cả mặt phải không?”

Đỗ Phan cười khan ha ha: “Tiểu Lục còn nhớ chuyện này cơ à, cũng không thèm gọi một tiếng ‘anh hai’?”

Nam Tầm đạp một chân trên giường, ngáp dài: “Đây là lần cuối cùng tôi xưng em với các anh.”

Năm người liếc nhìn nhau, Lão Đại vuốt cái đầu bóng loáng của mình, gương mặt dữ tợn nhìn đã mềm mại rất nhiều, gã vội vàng hỏi: “Đừng mà Tiểu Lục, chú muốn xa lạ với mấy anh sao?”

Nam Tầm xua xua tay: “Thật không phải vì chuyện này, mà là vừa nãy tôi mới nhận Diêm La làm anh, nếu như gặp ai cũng gọi anh xưng em thì không tốt lắm. Sau trận giao chiến hôm nay, tôi cảm thấy Diêm La là người rất kiêu căng tự mãn. Nếu tôi lại –“

Nam Tầm còn chưa nói xong một câu, mấy người còn lại lập tức lao vào đánh gãy lời cậu, đầu lắc như lắc trống: “Đừng kêu anh, ngàn vạn lần đừng nhận đám bọn tôi là anh. Có cho chúng tôi mấy ngàn cái lá gan cũng không dám cùng Diêm La Vương xưng huynh gọi đệ!”

Tuy nhiên bọn họ vẫn có chút ngây ngẩn, sao Tiểu Lục có thể leo lên Diêm La Vương vậy, trong mắt vị này có bao giờ để ý đến ai đâu? Không phải hắn là hiệp khách độc hành nổi danh sao, làm thế nào lại cho phép Tiểu Lục tới gần hắn?

Nhưng ngay sau đó nghĩ ngợi chốc lát, mọi người lại hiểu rõ, biểu hiện hôm nay của Tiểu Lục rất nổi bật, vậy ra đây là Diêm La Vương coi trọng bản lĩnh đánh lộn của Tiểu Lục? Muốn nhận cho mình dùng?

Quả thực là dẫm phải vận cứt chó, nếu thật sự có thể được Diêm La Vương nhìn trúng, chờ Diêm La Vương vừa ra ngoài, khẳng định sẽ nghĩ cách mang đàn em của hắn cùng ra.

Đây cũng là lí do vì sao đã gần một năm nay vẫn có người nghĩ cách lôi kéo làm quen cùng Diêm La Vương.

Đáng tiếc, cuối cùng tất cả những người này đều rơi vào kết cục mặt mũi bầm dập, gãy tay gãy chân.

Tiểu Lục không hổ danh là người có vận dẫm cứt chó, mới lúc này đã leo lên thuyền của Diêm La Vương rồi.

“Mau tắt đèn, mọi người lên giường lại nói.” Anh Thiết nhắc nhở một câu.

Mọi người nghe vậy, thi nhau bò lên trên giường của mình.

Quả nhiên không quá vài phút, tất cả đèn của nhà tù đều tắt hết, ngoại trừ đèn trên hành lang có công tắc khác, để tiện cho nửa đêm có người đi vệ sinh.

Sau đêm nay, tất cả mọi người đều có vẻ cực kỳ hưng phấn, đặc biệt là Lão Tam, lại sùng bái Tô Mặc Bạch thêm một tầng cao mới, quả thực sắp trở thành fan não tàn của cậu.

Buổi tối đầu tiên tiến vào ngục giam, Nam Tầm trằn trọc không yên, xung quanh là tiếng ngáy, tiếng nghiến răng cùng tiếng nói mớ trong lúc ngủ. Ngày hôm nay cậu đã thành công trở thành đàn em của mục tiêu Diêm La, hiệu suất cao đến kinh người.

Ánh trăng xuyên thấu chiếu qua song sắt nhà tù, vừa vặn chiếu vào trên giường Nam Tầm, miêu tả vuốt ve khuôn mặt thanh tú.

Nam Tầm mở to mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, một đôi mắt đen láy mà sáng ngời.

Lần đầu tiên trong đời, cậu mất ngủ.

Hết Chương 155: Mất ngủ, lần đầu tiên trong đời.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page