Danh sách chương

Lý Thục phi nghe vậy, sắc mặt chợt biến, ngã rầm xuống từ trên giường, quỳ đến túm áo bào của nam nhân.

Nước mắt nàng chảy xuống ào ào: “Hoàng thượng, thần thiếp chỉ muốn một đứa bé, thần thiếp có làm sai chỗ nào? Cũng bởi vì thần thiếp mong con sốt ruột, Hoàng thượng liền muốn trị tội thần thiếp sao? Bây giờ lân nhi trong bụng thần thiếp đã bị Tần Bộ Diêu hại chết, Hoàng thượng không những không trách tội tiện nhân kia, lại còn — A!”

Lý Thục phi bị Yến Mạch Hàn đạp bay, một ngụm máu phun ra ngoài.

Yến Mạch Hàn trợn mắt trừng nàng ta: “Dám gọi ái phi của trẫm là tiện nhân, muốn chết!”

“Người đâu, mang Thục phi xuống trượng tễ*.” Yến Mạch Hàn lạnh lùng phân phó, nhanh chân rời đi nơi này.

*Trượng tễ: đánh chết.

Nếu không phải Diêu Diêu nhân từ, đối với kẻ từng bắt nạt Diêu Diêu, cũng không phải chỉ trượng tễ đơn giản như vậy.

Lý Thục phi khó thể tin ngây ngốc hồi lâu. Mắt thấy người nọ sắp rời khỏi tầm mắt của mình, nàng đột nhiên nhận rõ hiện thực, đột nhiên hét lên, khóc lóc thảm thiết: “Hoàng thượng tha mạng! Hoàng thượng tha mạng! Thần thiếp cũng không dám tìm Quý phi gây phiền toái nữa, Hoàng thượng tha mạng –“

Rất nhanh đã có hai đại thái giám đi tới, một người dùng khăn nhét vào miệng nàng, sau đó hai người nhấc nàng lên khiêng ra ngoài.

Một đám hạ nhân ở cung Thần Hi hoàn toàn trợn tròn mắt.

Bọn họ không điếc, cũng không có mù? Hoàng thượng thực sự phải lôi Lý Thục phi được sủng ái nhất ra… Trượng tễ?

Tất cả mọi người đều run như cái sàng, lại một lần nữa nhận thức được Hoàng đế hỉ nộ vô thường.

Một giây trước còn đưa ngươi lên đỉnh mây, một giây sau hắn có thể đánh ngươi xuống vực sâu vạn trượng.

Hậu cung vừa xử tử Lý Thục phi, trên triều Hoàng thượng lập tức nâng nhà mẹ đẻ của nàng ta, làm cho đối phương khổ không nói được, còn phải bưng gương mặt tươi cười tạ ân.

Từ đó về sau, phàm là phi tần hậu cung không cẩn thận đắc tội Tần Quý phi đều chết chết tàn tàn, không một kết cục tốt.

Không biết làm sao, danh tiếng gian phi của Tần Quý phi cứ truyền đi như vậy.

Trong hậu hoa viên, Nam Tầm đang ngồi bên ao hứng gió nhìn thấy xa xa có một mỹ nhân đi về hướng bên này, dọa nàng sợ đến nhấc váy lên bỏ chạy.

Tiểu Bát hỏi, ngươi chạy cái gì.

Nam Tầm nói: “Sao có thể không chạy? Chẳng may ta lại không cẩn thận bị va chạm, Yến Mạch Hàn lại cho rằng ta bị người bắt nạt, sau đó mỹ nhân vừa nãy sẽ mất mạng. Ngươi nói Yến Mạch Hàn có phải bị bệnh tâm thần hay không? Lần trước không phải ta bị Vương Tiệp dư ngáng chân một chút sao, có đến nỗi chém chân người ta không? Ngươi nói sao hắn lại tàn bạo đến như vậy?”

Tiểu Bát thở dài: “Có thể không tàn bạo sao, người ta chính là bạo quân đấy. Có điều giờ ngươi cũng thành gian phi rồi, bạo quân với gian phi, đúng là một đôi trời sinh, một đôi đất tạo nha.”

Thật ra nó đã phát hiện ra quy luật. Những nữ nhân bị Hoàng thượng giết đều là giai lệ Hoàng thượng từng “sủng hạnh”. Đại boss đang muốn xử lý sạch sẽ dần dần toàn bộ đám nữ nhân hậu cung này sao?

Nhưng mà sao ngươi phải giết người a? Dù đày đi am ni cô làm ni cô cũng tốt nha.

“Tiểu Bát, không được, thật không thể tiếp tục như thế. Ta không muốn khiến đại boss lại tạo sát nghiệt.” Nam Tầm đột nhiên nói.

Tiểu Bát: “Vậy ngươi muốn làm cái gì?”

Nam Tầm: “Ta nghi ngờ những ngày qua hắn nhịn gần chết, cho nên trút giận lên người vô tội. Vì cứu vớt những mỹ nhân vô tội này, ta quyết định hy sinh thân thể của ta, đến làm sạch linh hồn hắn.”

Tiểu Bát: …

Nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo đến. Yến Mạch Hàn “nhịn gần chết” lén lút ôm Nam Tầm một cái đầy cõi lòng từ phía sau, môi mỏng ngậm lấy vành tai nàng, cười nhẹ hỏi: “Diêu Diêu, nàng đang làm gì ở đây? Trẫm thấy nàng đã ở đây thẫn thờ hồi lâu, đang nghĩ gì?”

Nam Tầm ngó trời xanh trên đỉnh đầu, cảm thấy bầu trời hôm nay thật trong trẻo. Nàng hơi nheo mắt lại, nói: “Đang nhớ chàng.”

Vẻ mặt Yến Mạch Hàn sững sờ, liền vội vàng xoay người trong ngực mình lại, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm nàng: “Diêu Diêu, nàng nghiêm túc?”

Không chờ Nam Tầm ừ một tiếng, hắn đã không thể đợi được nữa mà ôm ngang nàng lên, sải bước đi về điện Phủng Nguyệt.

Nam Tầm trợn tròn mắt: “Chờ chút, Yến Mạch Hàn, chàng làm gì vậy?”

“Diêu Diêu, trẫm biết nàng cũng muốn trẫm. Những ngày qua mỗi ngày mỗi đêm trẫm đều nhớ nàng, nhớ đến ngủ không yên, nhớ đến ngực đau. Nếu Diêu Diêu cũng muốn trẫm, vậy trẫm sẽ không kìm nén nữa. Diêu Diêu, trẫm muốn nàng.” Giọng nói đã thay đổi âm điệu.

Nam Tầm xác thực dự định hiến thân gì đó, nhưng ít nhất cũng phải chờ trời tối. Cầm thú này ban ngày đã động dục, không sợ lại đeo thêm ác danh “hoang dâm vô độ” sao?

Yến Mạch Hàn đúng là không sợ. Hắn muốn làm gì thì làm cái đó, nếu không làm Hoàng thượng còn có lạc thú gì đây?

Người trong điện lui ra hết, chỉ để lại Tiểu Thúy Hoàn ngồi ngoài điện chờ đợi.

Sau đó, Yến cầm thú không thể đợi được liền đè Nam Tầm làm chuyện xấu, nội điện rất nhanh xảy ra một hồi yêu tinh đánh nhau kịch liệt.

Thúy Hoàn thấy nhiều đã không còn kinh ngạc, lúc này liền sai hai tiểu nha đầu thủ hạ đi nấu nước nóng.

Đợi yêu tinh đánh nhau kết thúc, Thúy Hoàn đợi ngoài điện đều sắp ngủ thiếp đi.

Nội điện, Nam Tầm vừa đánh nhau xong nằm lỳ trên giường khẽ thở hổn hển, bên hông còn có một bàn tay to vuốt ve nhào nắn.

“Diêu Diêu, khổ nàng rồi.” Yến Mạch Hàn đến gần chút hôn bờ môi nàng.

Nam Tầm lườm một cái: “Bây giờ nói những lời này có ích lợi gì, sao vừa nãy không thấy chàng hạ thủ lưu tình?”

Ánh mắt Yến Mạch Hàn bắn phá trên lưng nàng, không khỏi than một tiếng: “Diêu Diêu, thực sự không thể trách trẫm. Do cơ thể nàng quá mê người, vì vậy trẫm không khống chế được sức lực, lần sau trẫm sẽ chú ý chút.”

“Lăn, không có lần sau!” Nam Tầm buồn bực đạp về đằng sau.

Yến Mạch Hàn một mặt cưng chiều nhìn nàng, bàn tay đã nắm chặt bàn chân nhỏ của nàng: “Diêu Diêu, sao nàng không dài trí nhớ. Trước đây nàng đã dùng qua chiêu này rồi, biết rõ vô dụng với trẫm nàng còn muốn đưa chân tới, là muốn trẫm hôn chút sao?”

Chân Nam Tầm run lên.

Một giây sau, nàng cũng nhận thấy được gan bàn chân truyền đến cảm giác mềm ướt, khiến nàng không thể không run rẩy.

Nam Tầm không muốn thảo luận vấn đề này với tên cầm thú, nàng trực tiếp bắt đầu nói điều kiện: “Hàn ca ca, chàng cảm thấy hôm nay ta phối hợp thế nào?”

Yến Mạch Hàn vừa nghe “Hàn ca ca” đã lâu chưa nghe, trong nháy mắt lại có phản ứng. Hắn nghiêng nghiêng người, nghiêm trang mà trả lời: “Vừa nãy Diêu Diêu thật giỏi, mấy chiêu thức khó như vậy, Diêu Diêu cũng có thể phối hợp với ta.”

Nam Tầm nghe lời thô tục, thật muốn đạp hắn xuống giường.

Thế nhưng Nam Tầm biểu hiện rất bình tĩnh, nàng khẽ cười: “Đây tính là cái gì, Tần gia ta có rất nhiều kiếm thuật thương pháp tổ truyền, lần sao ta có thể cho Hoàng thượng lĩnh giáo một phen.”

Lần này Yến Mạch Hàn giật mình, cơ thể hắn đè ép xuống giam cầm Nam Tầm dưới thân, cười nói: “Diêu Diêu, nàng học hư.”

“Lăn đi, đang nói chuyện đứng đắn với chàng đấy. Nếu sau này chàng còn muốn như vậy, chàng phải đồng ý với ta vài chuyện.”

Yến Mạch Hàn không chút nghĩ ngợi liền nói: “Đừng nói vài chuyện, mấy trăm chuyện ta cũng đồng ý với nàng.”

Hết Chương 133: Diêu Diêu, nàng học hư.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page