Danh sách chương

Xuyên nhanh: vai ác lại hắc hóa

Chương 130: Cung tâm kế, ai tính kế ai 

“Vừa nãy giá trị ác niệm giảm 2 điểm, biến thành 23 rồi!” Tiểu Bát báo cáo, có hơi hơi hưng phấn: “Ngươi nói xem nếu bây giờ ngươi tha luôn cho hắn, giá trị ác niệm của hắn liệu có rơi vèo xuống 0 điểm hay không?”

Nam Tầm trả lời hai chữ như chặt đinh chém sắt: “Không biết.”

Ngày hôm sau, tin tức Hoàng thượng nghỉ ở cung Phủng Nguyệt truyền khắp hậu cung.

Chúng phi tần khiếp sợ không thôi.

Mọi người đều biết Hoàng thượng chưa từng qua đêm ở bất kỳ cung điện của cung phi nào, đều là sủng hạnh xong liền đi. Nhưng lần này Hoàng thượng lại ngủ lại cung Phủng Nguyệt của Tần Quý phi rồi hả?

Vài cung phi có nhãn tuyến, ví dụ như Lý Thục phi còn chiếm được tin tức càng cụ thể. Ngày đó Tần Quý phi không cho Hoàng thượng sắc mặt tốt, kêu Hoàng thượng lăn ngay trước mặt hắn, thậm chí còn đập Hoàng thượng một cái tát, vậy mà Hoàng thượng lại không tức giận chút nào. Đối với người tự nhận là hiểu rõ Hoàng thượng nhất như Lý Thục phi mà nói, không khác nào cho nàng một cái tát.

Làm sao có khả năng? Hoàng thượng tính cách tàn bạo, sao có thể khoan dung với một nữ nhân như vậy?

Bị nữ nhân mắng lăn? Bị nữ nhân cho một cái tát?

Nực cười, đây là việc chắc chắn không thể xảy ra.

Nhưng Hoàng thượng nghỉ qua đêm ở cung Phủng Nguyệt là sao thế này? Chuyện này hẳn không phải giả.

Hiện tại tất cả nữ nhân hậu cung đều biết tiện nhân Tần Bộ Diêu trong một đêm được Hoàng thượng đón ra từ lãnh cung không nói, còn được vào ở cung Phủng Nguyệt sửa sang xa hoa nhất.

Mà bây giờ, Hoàng thượng còn cho tiện nhân kia ân sủng vô thượng không người nào có!

Lý Thục phi ghen tị đến phát rồ, cái kéo trong tay đã xén bồn hoa tươi tốt đến không ra hình dạng gì.

Lý Thục phi vừa đố kị lại lo lắng cuối cùng ngồi không yên, dự định đi cung Phủng Nguyệt gặp gỡ Tần Quý phi này. Trước đây Hoàng thượng có thể đày Tần Quý phi vào lãnh cung vì nàng, việc này xảy ra một lần cũng có thể xảy ra lần thứ hai!

Nhưng mà, Lý Thục phi vừa tới cung Phủng Nguyệt đã bị cản lại.

“Lớn mật! Một bầy chó nô tài cũng dám ngăn cản bổn cung!” Lý Thục phi giận dữ không thôi.

Hậu cung này ai thấy nàng không khách khí, dù Đức phi cùng cấp bậc với nàng, thấy nàng cũng lễ nhượng ba phần. Tần Bộ Diêu là cái thá gì, lại dám chặn nàng ngoài cửa!

Hai thái giám ở cửa liếc nhìn nhau, một người trong đó cung cung kính kính nói: “Mời Thục phi nương nương trở về đi, nương nương nhà ta gần đây tâm trạng không được tốt, không tiếp khách.”

“Tên cẩu nô tài kia, cũng không nhìn xem nương nương nhà ta là ai. Thục phi nương nương có thể so cùng những người khác sao?” Đại nha hoàn phía sau Thục phi nổi giận mắng.

Tiểu thái giám gác cổng nghe xong lời này thì mất hứng, cười lạnh một tiếng: “Thục phi nương nương, tiểu nhân là kính trọng thân phận người mới khách khí giải thích cho người nguyên nhân. Bây giờ ngay cả Hoàng thượng cũng phải hỏi tiểu nhân tâm trạng Quý phi nương nương tốt hay không trước khi vào cửa, sau đó mới quyết định có vào hay đi. Nương nương cho rằng mình là thân phận gì, có thể so với Hoàng thượng hay sao?”

Lý Thục phi vừa nghe lời này, sắc mặt biến đổi liên tục. Lời này nàng cũng không dám nhận bừa, nhận bừa đó là thừa nhận mình còn hơn Hoàng thượng, tội danh này nàng cũng không gánh nổi.

Lý Thục phi nghĩ ngợi một phen, cuối cùng vẫn là khách khí bày ra khuôn mặt tươi cười, giấu một bồn lửa giận vào trong bụng.

Hai chủ tớ kẹp chặt cái đuôi rời đi, chỉ là còn chưa đi được vài bước đã bị người gọi lại.

Tiểu nha đầu Thúy Hoàn đi ra từ trong viện, cười cực kỳ đắc ý với nàng: “Thục phi nương nương dừng bước, nương nương nhà ta cho mời.”

Trong viện, một đám tiểu nha đầu tiểu thái giám đang chơi diều hâu bắt gà con, Nam Tầm ngồi xem ở một bên, vừa xem vừa ăn quả hạch.

Tiểu Bát khó hiểu: “Sao ngươi muốn gặp người xấu Lý Thục phi chứ, tâm nhãn nàng nhiều lắm.”

Nam Tầm nói: “Bởi ta quá rảnh chứ sao, hơn nữa ta muốn gây rối vô cớ một lần.”

Tiểu Bát: …

Lúc Lý Thục phi tiến vào, nhìn thấy nha hoàn thái giám nô đùa náo động trong sân, không khỏi nhíu mày lại. Tần Quý phi này quản hạ nhân thế nào, vậy mà để hạ nhân hồ nháo như vậy?

Nam Tầm đang ăn quả hạch nhìn thấy mỹ nhân yểu điệu mà đến, bỗng cười cười với nàng ta: “Bổn cung có chút nhàm chán, muội muội ngươi đã tới rồi. Mau tới mau tới.”

Mấy ngày nay Lý Thục phi ăn không ngon ngủ không yên, sắc mặt không tốt lắm, trang điểm đậm. Nàng nhìn mỹ nhân khẽ cười duyên trước mặt, không khỏi sinh lòng đố kỵ.

Mấy tháng không gặp, Tần Bộ Diêu còn đẹp hơn trước mấy phần, mặt kia trong trắng lộ hồng, hồng hào cực kỳ.

Lý Thục phi ẩn nhẫn mọi cảm xúc trong lòng, cười khanh khách nói: “Muội muội nghe nói gần đây đúng dịp hoa mai trong Mai Viên nở, muốn mời tỷ tỷ cùng đi ngắm mai. Không biết tỷ tỷ có thưởng ta chút mặt mũi?”

Nam Tầm vui vẻ đồng ý.

Hai vị mỹ nhân một trái một phải đi hướng rừng mai, hai tiểu nha đầu theo sát không xa không gần phía sau.

Đại nha hoàn của Lý Thục phi muốn nghe được chút gì từ Thúy Hoàn, Thúy Hoàn cười ha ha nói: “Tin tức các ngươi có cũng không giả. Mấy ngày nay ấy à, Hoàng thượng sủng nương nương nhà chúng ta như sủng cái gì vậy, thật đúng là nâng trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan.”

Vẻ khoe khoang của nàng rơi vào mắt đại nha hoàn kia, thật muốn tát cho một cái.

Trong lúc hai nha đầu nói chuyện, hai vị nương nương nơi xa đã đi vòng vào khúc gấp hành lang.

Thúy Hoàn không nhìn thấy bóng lưng nương nương nhà mình liền hoảng hốt, không khỏi bước nhanh hơn, không ngờ đại nha hoàn bên cạnh đột nhiên giữ tay nàng lại: “Thúy Hoàn muội muội, hai vị nương nương mới vừa nói, các nàng không thích hạ nhân theo quá gần.”

“Ngươi thả ta ra!” Thúy Hoàn mới mặc kệ nàng nói gì, trực tiếp hất tay đẩy nàng ra.

“Ai, ngươi nha đầu này hơi quá đáng. Ta chỉ tốt bụng khuyên ngươi, đợi lát nữa ngươi bị chủ nhân làm khó dễ, cũng đừng trách ta không nhắc nhở ngươi!” Đại nha hoàn này một mực làm vẻ có lòng tốt bị coi là lòng lang dạ thú.

“Nương nương nhà ta coi ta như tỷ muội, ngươi biết cái gì!” Thúy Hoàn không nhịn được chửi bậy, chạy thẳng lên phía trước.

Đại nha hoàn ngẩn ra, lập tức xì một tiếng: “Tỷ muội? Mơ cái gì Xuân Thu đại mộng*? Chủ nhân hậu cung này có mấy ai không phải vênh mặt hất hàm sai khiến!” Nếu không phải nàng lanh lợi, bây giờ cũng không thể lên được vị trí đại nha hoàn, hơn nữa trở thành tâm phúc của Thục phi.

:Xuân Thu đại mộng: giấc mơ tốt đẹp (Xuân Thu là tên nước cổ của Trung Quốc)

Hai nha đầu đuổi tới một trước một sau, vừa vặn thấy Tần Quý phi và Lý Thục phi đứng ở bên cạnh hành lang uốn khúc. Đột nhiên, không biết hai người bắt đầu tranh chấp cái gì, Tần Quý phi đã đẩy Lý Thục phi xuống nước.

Thúy Hoàn trợn to mắt.

“Cứu mạng! Cứu mạng a! Bổn cung không biết bơi –” Lý Thục phi lớn tiếng kêu cứu.

Vẻ mặt đại nha hoàn của Lý Thục phi khẽ biến, vội vã quay đầu chạy, vừa chạy vừa la to: “Không tốt, không tốt, Quý phi nương nương đẩy nương nương nhà ta xuống nước. Người tới đây mau, người tới đây mau, Thục phi nương nương rơi xuống nước –“

Dọc con đường này vốn có không ít nha hoàn và thái giám làm việc vặt, nghe vậy vội vã tới cứu người.

Hai tiểu thái giám đang muốn chui xuống nước, nhưng không ngờ Tần Quý phi đang khoan thai đứng một bên bất chợt gầm lên: “Đứng lại! Hôm nay ai cũng không được phép đi cứu Thục phi!”

Một đám hạ nhân trợn tròn mắt.

Tần Quý phi có ý gì? Chẳng lẽ muốn trơ mắt nhìn Lý Thục phi chết đuối?

Lý Thục phi này từng là chính phi nhất phẩm được sủng ái nhất hậu cung a! Tần Quý phi còn muốn ban ngày ban mặt làm Lý Thục phi chết đuối?

Hết Chương 130: Cung tâm kế, ai tính kế ai .

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    tabbycat

    Tg19 tháng 8 bắt đầu dịch nha mn

  2. Cấp 1

    tabbycat

    Cảm ơn mấy bồ đã ủng hộ và thả tim cho truyện nha :*

  3. Cấp 1

    Giang123456

    Nhóm dịch ơi ra chương mới ạ , ngày nào cũng vào xem đã có chương mới hay chưa. Mong nhóm dịch ra đều chương chứ hóng lắm ạ

  4. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Một cặp gay chuẩn bị giao lưu mồm bị bắt gặp. Kkkk

  5. Cấp 1

    Hoàng Anh

    Nhóm dịch ơi, có chap mới chưa ạ. Đợi mòn đợi mỏi luôn á.

    1. Cấp 1

      tabbycat

      Có rùi nè :3

Trả lời

You cannot copy content of this page