Dương Thanh đẩy anh ta ra, bực bội nói: “Mặc kệ ngươi! Tránh xa ta ra!”
Cô thật sự bị tên thô lỗ này làm cho hoảng sợ. Chỉ cần sơ ý một chút, lớp áo quấn ngực của mình đã suýt bị lộ ra rồi.
Buổi tối, khi mọi người đã ngủ say, Dương Thanh vẫn ngồi dưới ánh đèn cầy để đọc sách.
Không còn cách nào khác, hình tượng mà cô tự tạo ra, dù phải quỳ cũng phải duy trì cho tới cùng.
Suốt hai ngày liền, cô không đi tắm, chỉ chăm chăm vào sách vở. Đôi lúc, cô cũng muốn lén lút đi tắm, nhưng luôn bị những chuyện vặt vãnh ngăn cản.
Dương Thanh thầm nghĩ, thư viện Sùng Sơn chắc chắn không hợp tuổi với mình, ở đâu cũng gặp trở ngại.
May thay, cô không đổ mồ hôi, dù hai ngày không tắm cũng không có mùi, chỉ là ánh mắt của Hoắc Phong đã dần thay đổi.
Rõ ràng, phải ở chung với một người không giữ vệ sinh khiến hắn ta khó chịu vô cùng.
Vậy là cái tên “Dương Lang chăm chỉ” nhanh chóng lan truyền khắp thư viện.
Ai nấy đều biết rằng có một học trò mới, không chỉ có tài nhớ lâu mà còn cực kỳ chăm chỉ học tập, khiến mọi người không thể ngơi nghỉ.
Nhưng “người sợ nổi danh, heo sợ mập,” Dương Thanh đã từng là chủ đề đồn đại với Hoắc Phong, giờ lại càng khiến người khác thêm tò mò.
Có người đồn rằng Dương Thanh mang trong mình mối thù sâu nặng, quyết tâm thi đỗ để trả thù.
Có kẻ nói nhà cô rất giàu có, nếu không học hành thành công, sẽ thừa kế gia sản hàng triệu lượng bạc.
Lại có kẻ bảo cô chỉ đang giả vờ chăm chỉ, không bao lâu nữa sẽ quay về bản chất thật.
Bất luận là đồn đoán gì, cái tên “Dương Thanh” đã trở thành chủ đề nóng bỏng trong thư viện.
Những người thích hóng chuyện thậm chí đã bí mật tìm hiểu thêm về cô. Khi Dương Thanh biết chuyện, cô chỉ lắc đầu ngao ngán: Mọi người nghĩ nhiều quá rồi.
Không ngờ người xưa cũng thích suy diễn đến vậy. Cô đâu có thù oán gì với ai, chẳng qua chỉ muốn đi tắm thôi mà!
Nhưng chính sự im lặng của cô lại khiến tin đồn càng bị thổi phồng. Ai nấy đều tin rằng cô phải có nỗi niềm sâu kín nào đó mới kiên trì đến vậy.
Nghe được những lời đồn, Thôi Sơn trưởng đích thân đến kiểm tra. Quả nhiên, ông ta thấy cô đang chăm chú đọc sách dưới ánh đèn đêm, lập tức khen ngợi:
“Tốt! Rất tốt!”
“Không kiêu căng, không nóng vội mới có thể tiến xa hơn. Dù bắt đầu muộn, nhưng với chí hướng này, ngươi chắc chắn sẽ làm nên chuyện.”
Sau đó, ông ta còn dặn dò các học trò khác noi gương cô.
Dương Thanh chỉ biết ôm đầu chịu trận, thở dài: “Sơn trưởng, chẳng qua là ta ngu nên phải cố gắng trước thôi.”
Cho nên, ngài đừng khen nữa.
Các ánh mắt đố kỵ của các sư huynh sắp đè chết cô rồi.
Thôi Sơn trưởng cảm thán: Cậu ta thật sự có thiên phú, lại chịu khó học hành, quả không phụ lòng kỳ vọng của Dương phu nhân.
Nghĩ đến Dương phu nhân, Thôi Sơn trưởng bỗng đỏ mặt, bèn khuyên nhủ vài câu rồi định rời đi.
Nhưng Dương Thanh nhanh chóng kéo ông ta lại, thở dài: “Sơn trưởng, ta có một điều rất khổ tâm.”
Cô cố tình dừng lại, khiến ông ta tò mò hỏi: “Điều gì?”
“Dạo này, mỗi lần đọc sách, ta đều quên mất thời gian. Đến khi nhận ra thì đã lỡ mất giờ tắm, người ngứa ngáy khó chịu.”
Thôi Sơn trưởng rất bao dung với những học trò chăm chỉ. Sau một hồi suy nghĩ, ông ta gợi ý:
“Sau núi có một suối nước nóng, hơi xa nhưng ít người đến.”
Đôi mắt Dương Thanh sáng bừng. Cô cẩn thận hỏi đường, rồi lập tức mang theo quần áo chạy về phía sau núi.
“Còn một điều nữa…”
Thôi Sơn trưởng gọi với theo, nhưng Dương Thanh đã chạy xa mất, không nghe thấy gì.
“Nhanh vậy?”
Ông ta lẩm bẩm: “Nơi đó thuộc về Tam Hoàng tử, thỉnh thoảng khi ở lại thư viện, hắn cũng đến tắm.”
Nhưng chỉ đi một lần thôi, chắc sẽ không gặp đâu nhỉ?
Lắc đầu, ông ta thong thả quay về.
Ở sau núi, dưới ánh trăng lấp lánh, một bóng người đổ dài trên mặt đất.
Dưới ánh trăng, Dương Thanh đi lòng vòng quanh núi sau, cuối cùng cũng tìm được suối nước nóng.
“Đúng là vận may đến rồi, chắc là do ta làm nhiều việc tốt, giờ mới được phúc báo!”
Hệ thống nghe thấy thì cạn lời: “Miễn cô vui là được.”
Dương Thanh ngân nga một điệu hát nhỏ, nhanh chóng cởi quần áo. Bỗng nhiên, cô khựng lại, chầm chậm hỏi: “Hệ thống, cậu có giới tính không?”
Hệ thống: ‘???’
Thấy ánh mắt cảnh giác của cô, hệ thống cảm thấy bị xúc phạm: “Tôi sẽ không thèm nhìn trộm cô đâu!”
You cannot copy content of this page
tamchi
Nạp tiền xong rồi làm sao để nhận được pha lê ạ
2 tháng
kratos01
Ad đã nạp Pha Lê thành công, bạn F5 hoặc tải lại trình duyệt để bắt đầu mở khóa chương đọc truyện nhé ❤ Chương sẽ khoá lại sau khi mở 60ph để tránh tình trạng share tk, nên đọc đến đâu mở chương đến đó, đừng mở trước nhé bạn ❤ Chúc bạn đọc truyện vui vẻ ❤
2 tháng
meomeomeo1
Mình ck nạp thẻ 50k rồi xong như nào nữa ạ
4 tháng
thuhang1993
Up nhanh lên chủ sạp ơi
6 tháng
namnguyen
Bạn không nạp bằng thẻ điện thoại hả bạn nạp bằng thẻ điện thoại đi không tớ không dùng tài khoản
7 tháng
kratos01
Dạ hiện bên mình chưa hỗ trợ nạp thẻ cào ạ :(
7 tháng
namnguyen
Bạn không nạp bằng thẻ điện thoại hả
7 tháng