Chương 2:
17/12/2024
Chương 3:
17/12/2024
Chương 1:
17/12/2024
Chương 4:
17/12/2024
Chương 5:
17/12/2024
Chương 6:
17/12/2024
Chương 7:
19/12/2024
Chương 8:
19/12/2024
Chương 9:
19/12/2024
Chương 10:
19/12/2024
Chương 11:
19/12/2024
Chương 12:
19/12/2024
Chương 13
21/12/2024
Chương 15:
21/12/2024
Chương 14:
21/12/2024
Chương 16:
21/12/2024
Chương 17:
21/12/2024
Chương 18:
21/12/2024
Chương 19:
24/12/2024
Chương 20:
24/12/2024
Chương 21:
24/12/2024
Chương 22:
24/12/2024
Chương 23:
24/12/2024
Chương 24:
24/12/2024
“Làm ơn đi mà, dùng cái văn án đen đầy kinh nghiệm của cậu tìm giúp tôi một câu văn lãng mạn đi!”
“Chẳng lẽ đống tài liệu đấy không có lấy một câu mô tả mùi của nam chính à?”
Hệ thống nghe vậy, lập tức chạy dữ liệu, nhanh chóng reo lên: “Tìm thấy rồi! Chính là câu này!”
“Hơi thở của anh ấy như lửa cháy bỏng, chỉ khẽ lướt qua cũng đủ thiêu đốt—”
Hệ thống lập tức hét lên cảnh báo: “Dừng ngay! Chuyển sang câu tiếp theo!”
Tôi lập tức ấp úng đọc nhanh: “Ơ… ờ… Anh ấy… hơi thở của anh ấy phảng phất một mùi thuốc nhè nhẹ, trong vị đắng thoáng có chút ngọt không dễ nhận ra.”
“Anh ấy sẽ dùng ánh mắt đầy nguy hiểm quan sát, chiêm ngưỡng từng biểu cảm do mình gây ra. Sau cơn giông bão cuồng nhiệt, mùi hương nồng nàn của hoa dần phai đi, trong không khí chỉ còn vương vấn một chút xạ hương…”
Cảm giác miệng mình sắp thốt ra những lời đ.i.ê.n rồ hơn nữa, tôi vội cắn mạnh vào đầu lưỡi để ngăn lại.
Tay đang áp lên cổ đã sớm biến thành mũi d.a.o lạnh buốt tự bao giờ.
Lưỡi d.a.o sắc bén chạm nhẹ vào da, khiến cả người tôi lạnh toát, da gà nổi hết lên.
Gương mặt Giang Miện lúc này chỉ cách tôi một gang tay.
Đôi mắt anh nheo lại đầy nguy hiểm, trong giọng nói ẩn chứa một chút sát khí: “Anh ấy? Là ai?”
Một cơn đau nhói thoáng qua nơi cổ, tôi cứng đờ cả người, hai hàm răng run lập cập.
Lúc này, tôi chẳng còn quan tâm mình nói gì nữa, chỉ cần giữ cái mạng nhỏ này là được.
“Là… là thiếu gia trong tưởng tượng của tôi!”
“Xin lỗi thiếu gia! Là tình yêu khiến tôi trở nên b.i.ến th.á.i! Không chiếm được anh, tôi sắp phát đ.i.ê.n mất rồi!”
“Kẻ đ.i.ê.n là tôi, còn anh là tên đ.i.ê.n không thua kém gì… Ư…”
Chẳng biết từ lúc nào, Giang Miện đã nắm lấy cổ tay tôi.
Sống mũi cao của anh kề sát vào cổ tay, khẽ hít một hơi sâu, thậm chí còn để lộ ra chiếc răng nanh nhọn, cắn nhẹ một cái.
Anh thì thầm, giọng trầm thấp như mê sảng: “Mùi này quen quá… Là violet sao?”
Không phải tôi hoa mắt, vẻ mặt của Giang Miện thực sự đã trở nên bình tĩnh hơn hẳn.
Những cử động nhẹ nhàng của anh lúc này chẳng khác nào một con mèo ngửi thấy cỏ bạc hà mèo.
Nhưng tôi thì lại thấy da gà nổi hết từ cổ tay đến tận đỉnh đầu.
Giang Miện như bị ám, bắt đầu men theo cánh tay tôi, kề sát hơn nữa.
Tôi hoảng hồn, vội vàng đẩy cái đầu đang dụi dụi của anh ra, lắp bắp nói: “Khoan đã thiếu gia! Tôi vừa ở ngoài vườn về, tay còn dính phân bón đấy! Mùi mà anh ngửi thấy… chắc là phân chuồng thôi!”
Cơ thể Giang Miện lập tức đơ cứng.
Sau vài giây im lặng đáng sợ, anh từ từ ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ rực như người đã thức trắng bảy ngày bảy đêm, nhìn chằm chằm vào tôi.
Khóe môi khẽ nhếch lên thành một nụ cười kỳ dị, ngón tay cái ấn mạnh vào môi tôi: “Thịnh Hi… cái miệng này của cô, đúng là đáng ghét thật.”
Ngay sau đó, một lực mạnh mẽ kéo tôi chúi người về phía trước, rồi cả người bị anh siết chặt trong vòng tay.
Giang Miện vùi đầu vào cổ tôi, hít sâu vài hơi như muốn tìm lại “mùi hương” kia, rồi… cắn mạnh vào môi tôi.
Đúng, cắn, không thể gọi đây là một nụ hôn.
Cảm giác này giống như một con mèo hoang phát đ.i.ê.n vì hít phải cỏ bạc hà, bộc phát những hành vi kỳ quặc khó hiểu.
Giang Miện chắc chắn là thấy cái miệng tôi đáng ghét nên muốn cắn nát, khiến tôi phải đau đớn.
Sau vài giây ngỡ ngàng, tôi bắt đầu ra sức đẩy anh ra… nhưng chẳng hề nhúc nhích.
Tôi trừng mắt nhìn, vừa hay lại bắt gặp ánh mắt mở to của Bạch Tịnh Vi ở phía đối diện.
Cô ấy thậm chí còn giơ tay làm dấu hình cây kéo để che mắt lại như đang muốn nói: Tôi không thấy gì hết đâu, mấy người tiếp tục đi.
Tôi: “…”
Không biết bao lâu sau, cuối cùng Giang Miện dừng lại.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
huong.nguyen
Bộ này quen lắm:) hình như có đọc rồi. Tác giả bộ này tên gì vậy bạn
4 tháng