Xuyên Không Giúp Nữ Chính Bảo Toàn Mạng Sống

Chương 6:

Chương trước

Chương sau

Thật sự muốn cắt thêm vài nhát nữa cho “đã tay.”

Hệ thống lập tức nhảy ra, trợn mắt phàn nàn: “Được rồi đấy, cô làm cho vui hay gì? Cứ dây dưa nữa là không tính giờ tăng ca cho cô đâu!”

Tôi, người vừa thức trắng đêm nhưng tràn đầy tinh thần như được tiếp thêm năng lượng, nhấn mạnh từng nhát kéo: “Không tính là thế nào? Đây rõ ràng là tăng ca mà! Tiền tăng ca phải nhân đôi đấy nhé!”

Lương tăng ca gấp đôi, lấy lương nữ hầu rồi nhân với 500 lần, tính ra một giờ kiếm được 30 ngàn!

Ba mươi ngàn một giờ!

Ông trời ơi, tôi còn sức cày thêm cả mấy mẫu ruộng nữa đấy!

Khi tôi hào hứng bước vào sảnh chính, vừa khéo gặp mấy cô nữ hầu trẻ đang vào ca buổi sáng.

Từng nhóm ba bốn người bước lướt qua tôi, tiếng trò chuyện vô tình lọt vào tai.

“Hôm nay không thấy Tiểu Á đâu nhỉ? Tối qua cô ấy vẫn còn làm mà.”

“Chắc bị đuổi việc rồi. Đã bảo đừng có suốt ngày quanh quẩn bên thiếu gia còn gì.”

“Quản gia thì tốt đấy, chỉ là… sao lúc nào cũng đuổi người vào ban đêm thế nhỉ?”

Bước chân tôi chững lại ngay tại chỗ, tim đập thịch một tiếng.

Lời nói đầy ẩn ý của nữ quản gia tối qua lại vang lên bên tai.

Những lời nhắc nhở của Bạch Tịnh Vi, việc bị nữ quản gia “đẩy” đi tăng ca suốt đêm, cùng với những nữ hầu cứ biến mất trong đêm…

Cảm giác có ánh mắt đang nhìn mình, tôi giật mình ngẩng đầu lên.

Chỉ thấy nữ quản gia đang đứng trên cầu thang, ánh mắt lạnh lùng, không biết đã quan sát tôi bao lâu rồi.

Tôi lập tức gọi hệ thống trong đầu: “Trời đánh cậu! Tôi bảo cậu tra thêm thông tin cốt truyện thì không tra nổi, suốt ngày chỉ gửi mấy cái văn đen tối. Mau nói xem, nữ quản gia là sao đây?”

Hệ thống ngơ ngác như kẻ mất trí: “Nữ chính còn c.h.ế.t đi c.h.ế.t lại, cốt truyện chưa mở ra hết thì tôi biết làm sao? Tôi thật sự tra không ra mà!”

“Cô cũng đừng có hoang tưởng nữa, nữ quản gia đâu có nhìn cô đâu.”

Đúng lúc này, trên lầu bỗng trở nên hỗn loạn.

Quản gia trung niên vội vã dìu theo một Giang Miện đang ho sặc sụa, lảo đảo bước xuống cầu thang.

“Gọi bác sĩ ngay! Thiếu gia sắp ngất vì tức rồi!”

Giọng quản gia oang oang giữa sảnh lớn: “Ai là người đã cắt sạch đám hoa violet trong vườn của thiếu gia thành đầu đinh thế này hả?!”

Mọi người trong sảnh lập tức bị thu hút bởi màn “biến cố” này.

Hệ thống nhanh chóng quét một vòng, rồi đột ngột lên tiếng: “À mà cô biết không, nữ quản gia đúng là đang nhìn cô đấy, mà ánh mắt còn hung dữ cực kỳ!”

Tôi lập tức đưa tay che mặt, cố gắng lỉnh ra ngoài thật nhanh, vừa lẩm bẩm: “Đừng có nhìn vào mắt bà ta! Lẩn thôi, lẩn thôi, phải chuồn ngay!”

Nhưng tôi và hệ thống đều không nhận ra rằng, trong lúc đó, ánh mắt của Bạch Tịnh Vi đã lặng lẽ dừng lại trên chiếc khăn tay có thêu hoa violet trong tay Giang Miện.

Cô ấy nhìn chằm chằm vào nó, ngây người ra, dường như không thể lấy lại tinh thần.

6.

Sau khi dùng xẻng đắp nốt lớp đất cuối cùng, tôi thở dài một hơi, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời nơi mặt trời đang chói chang.

Hệ thống tò mò lên tiếng: “Cô đang nghĩ gì vậy?”

Tôi đáp lại bằng ánh mắt đầy u oán: “Không nghĩ gì hết.”

Ai hiểu cho tôi đây…

Những người khác thì đang thư thái, nhàn nhã trong căn biệt thự to đùng, còn tôi lại phải mặc bộ đồng phục hầu gái rồi lụi cụi đào đất trồng cây như một nông dân chính hiệu giữa cái trang viên rộng mênh mông này.

Nghĩ đến đây, ánh mắt không nhịn được mà liếc về phía một ô cửa sổ trên tầng hai.

“Đã hơn một tuần rồi nhỉ? Không chỉ Bạch Tịnh Vi im hơi lặng tiếng, mà Giang Miện cũng ‘ngã bệnh’ mãi không dậy nổi.”

Tôi nheo mắt, bắt đầu nghi ngờ: “Không lẽ anh lại mang theo cái kiểu thiết lập cũ rích đó?”

“Kiểu như nằm trên giường bệnh, yếu ớt nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy đám hoa violet bị cắt cụt còn đang lởm chởm trong vườn, rồi trong lòng thầm nghĩ:
‘Sinh mệnh của tôi cũng giống như đóa hoa này. Ngày nào cánh hoa cuối cùng rơi xuống cũng chính là lúc tôi lìa đời…’.”

Hết Chương 6:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    huong.nguyen

    Bộ này quen lắm:) hình như có đọc rồi. Tác giả bộ này tên gì vậy bạn

Trả lời

You cannot copy content of this page