Chương 2:
17/12/2024
Chương 3:
17/12/2024
Chương 1:
17/12/2024
Chương 4:
17/12/2024
Chương 5:
17/12/2024
Chương 6:
17/12/2024
Chương 7:
19/12/2024
Chương 8:
19/12/2024
Chương 9:
19/12/2024
Chương 10:
19/12/2024
Chương 11:
19/12/2024
Chương 12:
19/12/2024
Chương 13
21/12/2024
Chương 15:
21/12/2024
Chương 14:
21/12/2024
Chương 16:
21/12/2024
Chương 17:
21/12/2024
Chương 18:
21/12/2024
Chương 19:
24/12/2024
Chương 20:
24/12/2024
Chương 21:
24/12/2024
Chương 22:
24/12/2024
Chương 23:
24/12/2024
Chương 24:
24/12/2024
[… Giang Miện thu lại nụ cười trong mắt, sự đ.i.ê.n cuồng bị đè nén bấy lâu nay bắt đầu cuộn trào.]
[Trong làn hơi nước ấm áp trong phòng tắm, hơi nóng lượn lờ quấn lấy thân hình săn chắc của anh.]
[Một giọt mồ hôi nóng bỏng từ từ lăn xuống, men theo từng đường nét cơ bắp sắc bén, trượt dọc xuống đường săn chắc của anh, biến mất nơi đường nét của vùng bụng dưới…]
[Cánh tay rắn chắc… thở dốc nhẹ nhàng… từng đường gân xanh nổi lên…]
Tôi đọc nhanh như gió cuốn, chưa kịp ý thức được mình đã đọc tới đâu thì mặt đã đỏ bừng như tôm luộc.
Ngay lập tức, tôi ném tài liệu ra xa như cầm phải lựu đạn.
“Hệ thống! Tôi bảo cậu gửi cho tôi tài liệu trò chơi, chứ không phải ném cả tập truyện 18+ nén vào đầu tôi!”
Hệ thống lần này hiếm khi nghe ra chút chột dạ: “Đây chính là nội dung kịch bản gốc của trò chơi đấy, cô thông cảm một chút đi.”
Tôi không kiềm được mà gào thầm trong lòng: Cái loại tổ viết kịch bản như này phải bị bắt nhốt hết vào t.ù! Đúng là trò chơi bị biến đen mất rồi!
Mồm thì mắng vậy, nhưng đôi tay lại thành thật nhặt lại tài liệu, mở ra lần nữa.
Và rồi… tôi hít ngược một hơi lạnh:
“Phì— còn có cả hình minh họa nữa à?”
“Nhìn xem, cơ bắp này, đường nét này…”
“Đây là thứ mà một con dân nạp chay như tôi có thể xem sao? Trang tiếp theo!”
Hệ thống: “…”.
Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo và nghiêm túc vang lên: “Thịnh Hi, tôi có thể hiểu được suy nghĩ của cô. Nhưng với tư cách là bạn cùng phòng, tôi vẫn muốn nhắc nhở cô: đừng đi quá giới hạn.”
Tôi ngơ ngác ngẩng đầu.
Mị hả? Suy nghĩ gì cơ?
Bạch Tịnh Vi từ lúc nào đã ngồi ngay ngắn trên giường, ánh mắt nghiêm nghị, giọng điệu nặng nề hơn trước: “Giang Miện ấy, bất kể gia thế, ngoại hình hay tính cách, anh ta đều hoàn hảo không tì vết.”
“Cô nghĩ trong trang viên này, có bao nhiêu nữ hầu từng nảy sinh ý đồ với anh ta? Nhưng kết cục của những người cố gắng thu hút hay quyến rũ anh… đều chỉ có một: biến mất mãi mãi.”
Tay Bạch Tịnh Vi siết chặt lại như đang kìm nén điều gì đó:
“Trang viên này… hoàn toàn không đơn giản như vẻ bề ngoài đâu!”
Rầm!
Lời còn chưa dứt, cánh cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra một cách bất ngờ, Bạch Tịnh Vi lập tức im bặt.
Một người phụ nữ trung niên đứng ngay cửa, mặc bộ đồng phục của một quản gia nữ hầu trưởng, đôi mắt sắc bén sau cặp kính trừng qua tôi và Bạch Tịnh Vi một lượt.
Cuối cùng, ánh mắt bà ta dừng lại trên người tôi, nghiêm túc mở miệng: “Thịnh Hi phải không? Theo tôi.”
5.
Tôi lau mồ hôi lạnh trong lòng bàn tay, nhận lấy chiếc kéo tỉa hoa từ nữ quản gia với vẻ mặt cứng đờ: “Bảo tôi cắt tỉa khu vườn này sao?”
Nhìn sang khoảng sân rộng mênh mông kéo dài đến tận chân trời, tôi không nhịn được quay lại xác nhận thêm lần nữa: “Một mình tôi làm à?”
Nữ quản gia đứng thẳng lưng đầy uy nghiêm, khẽ đẩy gọng kính: “Đúng, và cô phải làm xong trong hôm nay.”
“Chuyện xảy ra trưa nay, tôi đều đã nghe kể. Cô làm gì thì trong lòng tự hiểu.”
“Bây giờ, cô có hai lựa chọn: nhận hình phạt này hoặc bị sa thải. Tự chọn đi.”
Đột nhiên, một bàn tay nặng nề đặt lên vai tôi.
Nữ quản gia hơi siết nhẹ, cúi xuống, ghé sát tai tôi, thì thầm: “Đừng lo. Về sau có khi cô sẽ cảm ơn tôi đấy.”
Tôi giật mình ngẩng đầu lên.
Chỉ thấy nữ quản gia đã khôi phục lại tư thế nghiêm chỉnh như ban đầu, khuôn mặt lạnh lùng, cứng nhắc như một bức tượng sáp.
Nhìn bà ta lúc này, tôi suýt nữa tự hỏi có phải người vừa thì thầm với mình là do đầu óc tự tưởng tượng không.
Nhìn theo bóng lưng bà ta rời đi, tôi không kìm được mà rùng mình một cái: “Game otome gì mà âm u như phim kinh dị thế này?”
Đến khi cắt tỉa xong khu vườn, ánh sáng đầu tiên của bình minh đã lặng lẽ len qua chân trời.
Nhìn thành quả lao động của mình, tôi còn hơi… tiếc nuối.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
huong.nguyen
Bộ này quen lắm:) hình như có đọc rồi. Tác giả bộ này tên gì vậy bạn
4 tháng