Danh sách chương

Xuyên Đến Thời Trung Cổ, Tôi Thành Thần

Chương 75: Kẻ gan dạ sẽ chết no, kẻ nhát gan sẽ chết đói

“Những kẻ như chúng ta.” La Vi liếc nhìn ba người. Theodore rõ ràng đã xếp Gladys và Hall vào phe mình.

Tại sao?

Ban đầu cô nghĩ Theodore không thích giới quý tộc, nhưng anh ta đối xử với Gladys như một người cùng phe, vậy tại sao anh ta lại bài xích riêng cô?

“Tôi không bị các người liên lụy. Là tôi tự nguyện xin nghỉ phép.” La Vi bình tĩnh nói.

Gladys ngẩng đầu lên nói: “La Vi, cô là không muốn mặc áo choàng ma pháp.”

“Ha, tôi biết mà.” Theodore đứng dậy mỉa mai: “Quả nhiên, là tâm lý chỉ có giới quý tộc mới có. Thường dân như bọn tôi không hiểu được.”

Anh ta sải bước đến cửa gác mái và mở cửa: “Tiểu thư cao quý, người không cần phải chịu khổ cùng chúng tôi. Mời cô hãy ra ngoài. Chúng tôi sẽ dọn dẹp nơi này.”

La Vi lạnh lùng nhìn anh ta: “Học trưởng, đây là hình phạt mà hiệu trưởng đưa ra cho chúng ta.”

“Tôi biết, nhưng cô không cần phải làm vậy. Chúng tôi sẽ làm thay cô.” Theodore quay lại hỏi hai người còn lại: “Gladys, Hall, hai người nghĩ sao?”

Hall cười ngây thơ: “Em sẽ nghe theo anh, học trưởng.”

Gladys gật đầu chậm rãi và nói với La Vi: “La Vi, cô đi trước đi, chúng tôi làm được rồi.”

Cả ba người họ đều đang xa lánh cô.

La Vi nhìn bọn họ rồi nói: “Các người có thể cho tôi một lý do không, lý do để thù địch với tôi?”

Gladys cau mày: “Tôi không có ghét, tôi rất thích cô.”

“Vậy thì tại sao…”

“Vì chúng tôi cần bàn chuyện này và không muốn cô nghe. Lý do đó đủ chưa?” Theodore giơ tay ra hiệu cho cô đi “mời ra ngoài.”

Bây giờ mọi chuyện đã đến nước này, nếu cô không rời đi ngay, chính là tự chuốc lấy nhục.

La Vi ném miếng tấm vải thô xuống, nhấc váy lên đi ngang qua Theodore, quay đầu lườm bọn họ: “Chúc các người may mắn.”

Cô đại khái đoán được những người này muốn nói chuyện gì, có lẽ là chuyện gì đó liên quan đến Thánh kỵ sĩ, nhưng họ không muốn cô nghe thấy, và cô cũng sẽ không muốn tiết lộ điểm yếu của mình.

Có một số điều tốt hơn là nên giữ bí mật trong lòng.

Nếu không thì nó sẽ giống như những dây leo tầm gửi rối rắm quấn vào nhau, chỉ cần chạm vào một dây là có thể tìm thấy tất cả gốc rễ cây bên dưới.

La Vi trở về ký túc xá, kéo hết rèm cửa lại rồi bắt đầu tự mình bói toán.

“Liệu các Thánh kỵ sĩ có đến Shiria không?”

Các ngôi sao chỉ ra: Có.

“Liệu chuyến viếng thăm của Thánh kỵ sĩ có gây nguy hiểm cho tôi không?”

Các vì sao đang lấp lánh, và ngôi sao Thiên Bằng đang tỏa sáng mờ ảo.

Gặp Thiên Bằng vào mùa thu đông thì có nửa tốt nửa xấu.

Đây là một quẻ khác tượng trưng cho sự họa phúc đan xen.

La Vi đặt mai rùa xuống cô đã biết mình phải làm gì.

Thành công nằm trong thất bại, tìm kiếm phú quý trong nguy hiểm, đó không phải là điều cô vẫn luôn làm sao?

Điều cô sợ nhất ở vị Thánh Kỵ Sĩ này chính là Nước Thánh và Đá Phán Xét. Cô đã được trải nghiệm sức mạnh của Nước Thánh, nhưng chỉ ở mức trung bình. Chỉ cần cô không để nó dính vào người thì sẽ không có vấn đề gì.

Dựa trên những thông tin mà cô đã biết, Viên đá phán xét là một viên đá có thể phát hiện lời nói dối.

Khi nói đến các quy tắc ngôn ngữ, có rất nhiều chỗ để thay đổi.

Nhìn chung là không có vấn đề gì!

Nhiệm vụ quan trọng nhất của cô lúc này là thành lập một đội lính đánh thuê đi đến Biển Quỷ. Một tháng không dài cũng không ngắn, chỉ chớp mắt là trôi qua. Cô không muốn đến lúc lên đường mới phát hiện mình vẫn chưa tập hợp đủ người.

Cần thuê ít nhất mười mấy hoặc hai mươi người, đúng không?

Trước khi đi ngủ, mí mắt trái của La Vi liên tục giật giật, khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Mắt trái giật là tài, mắt phải giật là tai. Cô có trực giác mạnh mẽ rằng điều gì đó sắp xảy ra tiếp theo là chắc chắn!

Nhưng vào ban đêm, âm thanh cầu nguyện kỳ lạ đó lại vang lên.

Lần này giọng nói của đàn ông đó khàn hơn nhiều so với đêm qua, nhưng sự thành kính trong lời nói lại tăng lên một bậc so với ngày hôm qua.

La Vi đã có thể nghe rõ nội dung lời cầu nguyện của anh ta.

“Vị thần vĩ đại của cái chết và thời gian, Kevikros, người điều khiển linh hồn con người và sáu cõi luân hồi, tôi là tín đồ trung thành của ngài, Nick…”

“Hỡi thần linh, xin hãy chấp nhận linh hồn con…”

“Xin hãy chỉ đường cho con. Con muốn trả thù cho vợ con tôi…”

Lời cầu nguyện được lặp đi lặp lại, giọng nói của Nick ngày càng yếu dần.

Ánh mắt La Vi sâu thẳm, cô biết rõ thân phận của người này. Hắn chính là chồng của người phụ nữ nông dân đã cào cô.

Nhưng tại sao tiếng cầu nguyện của anh ta lại được truyền đến được tai cô?

Hơn nữa, một số người thực sự bắt đầu tin vào vị thần mà cô bịa ra.

Liệu những vị thần trên thiên đàng có thực sự được sinh ra từ lòng của Thần Tạo Hóa không?

La Vi nhớ lại câu chuyện cô từng đọc trong sách. Hai ngàn năm trước, một cuộc chiến tranh tín ngưỡng lớn đã nổ ra giữa chốn nhân loài.

Để đấu tranh cho đức tin của các vị thần mà họ tin tưởng, những tín đồ của các vị thần đã quay lưng lại, chĩa vũ khí vào nhau. Cuộc chiến tranh nhanh chóng lan rộng từ các khu vực riêng lẻ đến toàn bộ lục địa của loài người, và cuối cùng ngay cả các vị thần cũng bị lôi kéo vào cuộc chiến.

Chỉ cần một vị thần tham gia chiến trường, tất cả các vị thần khác đều sẽ bước vào và khiến cuộc chiến không cân sức này trở nên công bằng trở lại.

Cuộc chiến giữa các vị thần vượt xa trí tưởng tượng của con người. Khi các vị thần giao chiến, bầu trời tối sầm lại, mặt trời và mặt trăng mất đi ánh sáng, thiên đường loài người bị đảo lộn và biến thành vùng đất khô cằn chỉ sau một đêm.

Vết tích từ các cuộc chiến giữa các vị thần không thể nào lành lại trong một thời gian dài. Dung nham và nước đen chảy khắp vùng hoang mạc, núi lửa phun trào khói đen xám xịt quanh năm, những cánh rừng trước đây biến thành sa mạc nóng bỏng, khí hậu khắc nghiệt khiến đồng bằng rộng lớn hàng ngàn dặm không còn cỏ mọc, ngay cả chim chóc cũng không dám bay qua.

Chỉ còn những người sống sót ở vùng đất Hoang Nguyên vẫn bám trụ ở đó, canh giữ những ngôi đền còn sót lại và đấu tranh để sinh tồn giữa sa mạc khô cằn.

Lần đầu tiên La Vi đọc được đoạn lịch sử này, cô chỉ đơn giản là bị ấn tượng bởi sự tùy hứng và không bị ràng buộc của các vị thần phương Tây. Giờ đây khi nghĩ lại, cô đột nhiên cảm thấy có chút mâu thuẫn.

Chẳng phải các vị thần đều là trời sinh sao? Tại sao họ lại phải tranh giành tín ngưỡng của con người?

Trong hệ thống thần thoại Trung Quốc, các vị thần đều vị tha và tận tụy, chỉ có những vị thần nhân loại mới là những người cần tín ngưỡng, đó là những người đã tích lũy đủ đức tin trong suốt cuộc đời và trở thành thần sau khi chết.

Hệ thống thần thoại phương Tây dựa trên thuyết huyết thống. Chỉ những người có huyết thống thần thánh mới có thể trở thành thần. Vì họ sinh ra đã là thần, vậy thì họ cần gì tranh giành tín ngưỡng của con người?

Liệu những vị thần trên kia có phải là thần thật không?

Nếu thế giới này thực sự có thể trở thành một vị thần thông qua việc thu thập tín ngưỡng, thì giọng nói mà cô nghe thấy bên tai cũng có lời giải thích – vị thần mà cô tạo ra đã nhận được tín ngưỡng, vì vậy cô đã nghe thấy lời cầu nguyện của những tín đồ!

Lòng La Vi căng thẳng, phản ứng đầu tiên không phải là vui mừng mà là sợ hãi.

Liệu vị thần đang ngự trên thần vị có cho phép các vị thần mới chia sẻ quyền năng của mình không?

Cô thậm chí còn không chắc chắn mình sẽ chiến thắng khi đấu với con người, vậy thì chẳng phải cô sẽ chết nhanh hơn nếu chiến đấu với các vị thần sao?

Vậy thì cô sẽ chỉ đứng nhìn cơ hội này trôi qua thôi sao?

La Vi siết chặt tay.

Như câu tục ngữ đã nói, kẻ nhát gan thì chết đói, kẻ gan dạ thì chết no!

Cô lập tức rời khỏi chiếc giường ấm áp, để Nicole đi dạo một vòng ngoài cửa sổ, sau đó đẩy cửa sổ ra bay ra ngoài.

Cô phải giữ lại đường lui khi làm việc. Trong trường hợp cô không thể chờ đợi đồng hương của mình đăng nhập vào trò chơi trong tương lai, trở thành một vị thần có thể là cách duy nhất để cô trở về nhà.

La Vi bay trở về tiểu viện, nhanh chóng thay bộ trang phục lần trước, giấu cây đũa phép vào trong tay áo rồi bay ra ngoài thành theo hướng âm thanh phát ra.

Trong ngôi làng nhỏ chỉ cách cổng thành Shiria ba cây số, có bảy hoặc tám ngôi nhà tranh thấp bé nằm rải rác xung quanh.

Ngôi nhà vuông vắn xây bằng đá này được dùng làm nơi ở cho cả người và gia súc. Người và gia súc sống ở hai đầu nhà, giữa nhà là lò sưởi dùng để nấu nướng và sưởi ấm.

Nick quỳ xuống bên đống lửa không ngừng cầu nguyện với ngọn lửa đang tắt dần.

Ngọn lửa đột nhiên bùng cháy dữ dội, phát ra tiếng vù vù. Một quả cầu khói đen ngưng tụ từ những tia lửa đang bay lên, mơ hồ có thể nhìn thấy một đôi mắt đỏ rực.

Hết Chương 75: Kẻ gan dạ sẽ chết no, kẻ nhát gan sẽ chết đói.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page