Danh sách chương

Quả nhiên kế hoạch không chỉ thất bại mà còn bị cắn ngược lại một cái, điều này khiến Kyle tức giận đến mức tối qua đã mắng Chad.

Khi ký ức của Kyle trở về hiện tại, anh không còn cảm thấy chút đồng cảm nào với cô gái xinh đẹp trước mặt mình nữa.

Mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt này, anh ta lại nhớ đến con nhện đã tấn công mình. Ngay cả nụ cười dịu dàng của La Vi cũng có chút tàn nhẫn trong mắt hắn.

Nhưng nghĩ đến thân phận hậu duệ Thiên Sứ của La Vi, Kyle không nỡ bỏ cuộc.

Sau một hồi do dự, anh ta mời cô: “Học muội, em có muốn đi ăn cùng anh không? Anh nghe nói tiệm bánh Escore vừa ra mắt một món ăn mới gọi là hamburger bò. Chúng ta cùng đi thử nhé?”

La Vi rất khâm phục tâm lý mạnh mẽ của Kyle. Lần trước anh ta mất mặt ở cửa hàng như vậy mà vẫn dám quay lại. Anh ta đúng là rất ham ăn.

Nhưng nghĩ lại thì, tuy Kyle trông có vẻ trưởng thành, nhưng thực tế anh ta chỉ là một cậu nhóc 17 tuổi. Nếu ở kiếp trước, anh ta cũng chỉ là cậu nhóc còn chưa tốt nghiệp trung học!

Trong lúc suy nghĩ, La Vi lộ vẻ ngượng ngùng: “Thật xin lỗi, học trưởng Kyle, cảm ơn lời mời của anh, nhưng tôi đã có hẹn rồi, huống chi còn có cô Lillian nữa…”

Nụ cười của Kyle cứng đờ. Lần trước khi anh tỉnh rượu, Hoàng tỷ đã đánh mười roi. Vết sẹo trên lưng đến bây giờ vẫn chưa biến mất.

Hoàng tỷ tức giận như vậy, chắc hẳn là sợ La Vi bị anh ta chinh phục. La Vi hiện tại không muốn nhận lời mời của anh, chắc chắn là do Hoàng tỷ đã nói gì đó!

Với sự oán giận dành cho Lillian, Kyle hạ giọng nói: “Học muội, cô thực sự không tin những gì chị ta nói, phải không?”

“Chị ấy có phải nói tôi nóng tính, ngu ngốc và độc ác không?”

“Tất cả đều là giả dối!”

“Chị ta mới là kẻ có trái tim độc ác thực sự! Những gì tôi nói hôm đó không hề dối trá. Chính chị ta đã giết chồng mình chỉ để chiếm đoạt tài sản!”

“Không thể nào.” La Vi ngạc nhiên che miệng lại: “Giáo sư Lillian trông không giống người như vậy!”

“Sao lại không giống. Chị ta lúc nào cũng giả vờ tốt bụng và lừa gạt người khác. Không có lợi cho mình chị ta sẽ không bao giờ làm. Chị ta đồng ý lời cầu hôn của anh họ James cũng vì muốn chiếm đoạt tài sản kếch xù của anh họ.”

Thấy cô vẫn không tin, Kyle càng hạ giọng: “Cô có biết tại sao chị ta lại đến đây dạy học không? Chị ta muốn lôi kéo những sinh viên ngây thơ trong trường chưa biết rõ sự đời, để họ làm việc cho mình.”

“Nghĩ xem tại sao chị ta lại đưa cho em thư giới thiệu nhập học của học viện. Chị ta chỉ muốn lợi dụng bạn thôi!”

“Đợi đã.” La Vi nhìn anh với ánh mắt kỳ lạ: “Tiền bối, làm sao anh biết Giáo sư Lillian viết cho em thư giới thiệu nhập học?”

Kyle sững người, giọng lắp bắp: “À, cái đó là vì hằng năm, khi sinh viên mới nhập học, các giáo sư đều nhờ sinh viên năm cuối giúp sắp xếp tài liệu. Anh tình cờ thấy trên thư giới thiệu của em có con dấu riêng của Hoàng tỷ.”

Sau khi giải thích xong, anh nghĩ lần này mình đã tìm ra lý do chính đáng. Dù sao thì giáo sư đúng là sẽ nhờ sinh viên giúp sắp xếp tài liệu, nhưng sinh viên quý tộc thường sẽ không làm những việc này.

Lý do thực sự là hắn đã cài gián điệp của mình vào đội cận vệ của Hoàng tỷ.

Không rõ vì sao, gián điệp đã biến mất sau khi đến Shiria và không còn gửi bất kỳ tin tức nào nữa.

Chad biết được từ Robert rằng gián điệp và một số hiệp sĩ khác đã bị ma vật nuốt chửng.

Thật vô lý, sao anh ta lại không biết có quái vật ở Shiria?

Hoàng tỷ chắc hẳn đã phát hiện ra hiệp sĩ đó là gián điệp anh cài vào nên đã giết chết anh ta bên ngoài thành!

Càng nghĩ, Kyle càng thấy Lillian đáng sợ. Anh bất giác rùng mình, vội vàng nhìn quanh. Đến khi không thấy bóng dáng Lillian đâu, anh mới thả lỏng.

Phải nói rằng, mười roi đó đánh vào người hắn thực sự rất đau, lực đánh cũng không nhẹ hơn roi của phụ hoàng là bao.

“Được rồi, học đệ, ta đi trước đây. Lần sau khi nào rảnh ta sẽ hẹn gặp lại!”

Kyle rụt cổ lại, cảm thấy Hoàng tỷ đang đứng ở góc nào đó gần đây theo dõi vào mình. Vết roi trên lưng lại bắt đầu nhức nhối.

“Vâng, hẹn gặp lại lần sau.”

La Vi nở một nụ cười áy náy và nhìn Kyle chạy vào đám đông theo làn gió.

Ánh mắt cô trở nên sâu xa Con quạ đó quả nhiên là Toby, thú triệu hồi của Kyle.

Cô chỉ nói là nhìn thấy quạ ngoài cửa sổ, chứ không nói là vào buổi tối. Kyle vội vàng nhảy ra nói Toby không ra ngoài buổi tối. Cái lý do ngụy biện này chẳng phải quá bất cẩn rồi sao?

Ngu ngốc và độc ác?

Miêu tả này thực sự chính xác.

Bây giờ, danh tính của kẻ muốn giết cô đã được tiết lộ: Kyle.

Nhưng không hiểu sao anh lại đột nhiên thay đổi thái độ và muốn kết thân với cô.

Có thể là anh ta nhận ra không thể giết cô, nên đã quyết định đánh không lại nên muốn gia nhập.

La Vi cầm thanh kiếm gỗ nhỏ rời khỏi trường học và thong thả đi bộ về tiểu viện.

“Troy, ngươi đã xử lý thế nào với con Nhện Địa Ngục mà ta giao cho ngươi trước đây?”

Cô bước vào tiểu viện đã đối mặt với Troy.

“Đốt rồi.”

Troy nhìn vào mắt cô và giải thích thêm một chút: “Đầu tiên ta chém nó làm đôi bằng kiếm, sau đó đốt thành tro.”

“Vậy tại sao tôi lại…” Trước khi La Vi kịp nói hết câu, khóe mắt cô bỗng nhiên nhìn thấy một bóng đen nhảy ra từ vai mình và lao tới cổ Troy.

Troy nhanh tay lẹ mắt, nghiêng người sang một bên, rút kiếm ra và chém vào bóng đen.

“….!”

La Vi vội vàng ngăn anh ta lại: “Chờ đã, đừng chém, đó là con Nhện Địa Ngục đó.”

Tay cầm kiếm của Troy không dừng lại được, khi sắp chém trúng lưng con nhện thì đột nhiên nó xoay người, lưỡi kiếm đập vào viên gạch đá, bắn ra tia lửa.

“Tại sao lại có thêm một con Nhện Địa Ngục nữa?”

Anh ta nhìn chăm chú vào con nhện lông lá to lớn dưới đất.

“Lạ thật, ta lại không mang nó theo khi ra ngoài.”

La Vi nhặt một cành cây, ngồi xổm xuống và chọc chọc vào con nhện, nhưng bị con nhện vung móng vuốt bắt được.

Sức mạnh này chắc chắn là con nhện đêm qua.

“Ngươi có thấy nó bò ra từ đâu không?” La Vi thắc mắc.

“Tôi không thấy rõ.” Troy cau mày: “Nó hình như đột nhiên xuất hiện trên vai cô.”

“Bella, mang một cái chén ra đây.” La Vi nói lớn.

“Vâng, thưa chủ nhân!”

Tiếng trả lời của Bella vọng ra từ bếp, nhanh chóng chạy tới với một chiếc cốc trên tay và hét lên kinh hãi khi nhìn thấy con nhện.

“Ôi trời ơi, con nhện này từ đâu ra vậy? Sao nó to thế!”

“Nói nhỏ thôi, đừng làm nó sợ.” La Vi lấy chiếc chén, úp ngược xuống đất nhốt con nhện bên trong, rồi dùng chân giữ chặt chén.

“Cô vẫn muốn giữ nó sao?” Troy nhìn cô với vẻ không đồng tình :”Nhện Địa Ngục có nọc độc rất mạnh, gây đau đớn khủng khiếp, có thể làm tê liệt tứ chi. Tốt hơn hết là để tôi nên dùng kiếm chém chết nó rồi thiêu rụi nó.”

“Đúng vậy thưa chủ nhân, nhện có độc. Cẩn thận đừng để chúng làm hại chủ nhân.” Bella cũng lo lắng nói.

“Suỵt.” La Vi đặt ngón trỏ lên môi, khẽ nói: “Đừng làm ồn. Nhìn kìa, nó sắp xuyên tường rồi đấy.”

Troy lắc đầu: “Đừng nói đến một con Nhện Địa Ngục còn nhỏ, ngay cả một con Nhện Địa Ngục trưởng thành cũng không thể làm được điều đó.”

“Vậy thì ngươi hãy nhìn kỹ đi, đây không phải là một con Nhện Địa Ngục bình thường.” La Vi nghiêm túc nói.

“Không bình thường chỗ nào?” Troy nhìn chân cô với vẻ buồn cười :”Mà nội việc nó đột nhiên xuất hiện ở đây đã là không bình thường rồi.”

Hết Chương 65: Nhện Địa Ngục.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page