Danh sách chương

“Tất nhiên là khó rồi. Phải nằm trong top 10 cả khối mới được miễn toàn bộ học phí. Top 20 chỉ được miễn một nửa học phí thôi.”

Winnie nắm chặt tay và nói một cách chắc chắn: “Tôi phải đạt được điểm cao nhất. Top 3 sẽ nhận được học bổng cao!”

Lông mi La Vi run rẩy, một khối có hơn 200 học sinh, muốn vào top 10 quả thực rất khó khăn.

Nhưng xét đến mức học phí cao, cô nên cố gắng hơn nữa.

Shiria cung cấp tổng cộng bảy khóa học, cụ thể là Dược tề, Ma văn, Chú ngữ, Giả kim thuật, Chiêm tinh học, Kiếm thuật và Cưỡi ngựa, và mỗi ngày chỉ dạy một lớp học.

Cô đã từng học cả hai lớp Giả kim thuật và ký tự Ma thuật trước đó nên chúng không khó.

Hơn nữa, sau khi nhìn thấy bản chất khoa học của Lớp học Ma pháp, La Vi đã tự động dịch tên các môn học trong đầu.

Thuật giả kim là lớp sinh học, ký tự Ma thuật là lớp toán, ngôn ngữ ma thuật là một loại ngoại ngữ nào đó, và Thuật giả kim là lớp hóa học.

Chiêm tinh học là môn thiên văn học cổ đại nên nó thuộc về môn vật lý.

Hai môn cuối, đấu kiếm là lớp giáo dục thể chất, và cưỡi ngựa là lớp lái xe, nhưng bạn không được lái ô tô và nhà trường không cấp giấy phép lái xe cho học sinh.

Toán, ngoại ngữ, vật lý, hóa học, sinh học và giáo dục thể chất, ngôi trường này thiên về khoa học và rõ ràng đây là một trường đại học khoa học.

Nhưng may mắn thay, kiếp trước cô là sinh viên khoa học nên không khó để cô đạt điểm cao ở các môn còn lại, ngoại trừ kiếm thuật và cưỡi ngựa.

Nhưng trong trường hợp này, cô phải bán công thức dệt len ​​mịn càng sớm càng tốt.

Việc đầu tiên cô làm sau khi bán công thức làm vải là mua một con ngựa tốt, có thể là để che giấu danh tính hoặc để đạt điểm cao trong lớp học cưỡi ngựa.

“Winnie, bạn có biết thợ dệt len ​​lớn nhất ở Shiria không?”

Trường Ma thuật Shiria được đặt theo tên thành phố Shiria ở Công quốc Lenkos, nơi trường được xây dựng.

Thành phố Shiria nằm ở trung tâm và phía đông của lục địa Tây Nguyên. Nơi đây có khí hậu ấm áp và ẩm ướt, địa hình bằng phẳng và thoáng đãng, thương mại tương đối phát triển.

“Phía bắc là nhà thờ, trên ngọn đồi phía tây là lâu đài của lãnh chúa Shiria, ở giữa là Quảng trường Shiria, và phía nam là khu chợ của chúng tôi!”

“Đừng đánh giá thấp những con phố này. Các thương gia từ khắp nơi trên thế giới đến đây mỗi ngày để trao đổi hàng hóa. Có rất nhiều thứ từ khắp nơi trên thế giới. Bạn có thể mua bất cứ thứ gì bạn không muốn.”

“Nhìn kìa, hai cửa hàng cạnh nhau ở phía trước là cửa hàng vải của chúng ta. Một nửa số vải là vải cashmere!”

“Mặc dù chúng tôi không phải là nhà buôn vải len lớn nhất ở Shiria, nhưng chúng tôi cũng không cách xa vị trí số một. Hơn nữa, vải len của chúng tôi có giá cả phải chăng và chúng tôi trung thực và công bằng với mọi người!”

Bạn cùng lớp của Winnie, Balk Huggins, con trai của Barton Huggins, thương gia dệt len ​​lớn thứ hai ở Shiria, không ngừng nói chuyện suốt dọc đường.

Cậu bé này rất vui vẻ, có một vài tàn nhang cân xứng trên khuôn mặt và hai chiếc răng cửa to để lộ ra khi cười.

Mặc dù Balke cũng là thường dân, gia đình anh đã kinh doanh qua nhiều thế hệ và tương đối giàu có. Anh ăn mặc lịch sự hơn Winnie rất nhiều.

Khi La Vi hỏi Winnie về những người buôn vải len ở Shiria, Winnie ngay lập tức nghĩ đến Balk và giới thiệu anh ta với La Vi.

La Vi đang cần tiền gấp nên không quan tâm đến việc mình có phải là thương gia dệt len ​​lớn nhất hay không.

Cô nói thẳng với Balke rằng cô có công thức dệt len ​​bí mật và muốn hợp tác kinh doanh với ông.

Là một nhà đàm phán tài ba, cô cũng nói với Balk rằng nếu không thực hiện giao dịch, cô sẽ tìm kiếm những doanh nhân khác trong thành phố.

Balke trở nên lo lắng khi nghe điều này. Anh quyết tâm phát triển doanh nghiệp gia đình và phấn đấu trở thành doanh nhân lớn nhất ở Shiria. Làm sao anh có thể từ bỏ doanh nghiệp đã đến với mình?

Anh ta ngay lập tức gửi một lá thư cho cha mình, yêu cầu La Vi và Winnie đến cửa hàng của họ để thảo luận chi tiết.

Một vấn đề lớn như vậy anh ta không thể tự mình đưa ra quyết định.

Barton Huggins đã đợi ở trong cửa hàng rất lâu, mặc dù anh không nghĩ rằng một tiểu thư quý tộc sẽ có công thức bí mật nào tốt, nhưng dù sao cô cũng được con trai giới thiệu, nên ông đã đồng ý gặp cô.

Hơn nữa, cô ấy còn là một tiểu thư quý tộc!

Nếu Balke có thể kết bạn với một tiểu thư quý tộc, hoặc thậm chí táo bạo hơn là chiếm được trái tim cô ấy, gia đình ông sẽ có thể bước vào tầng lớp thượng lưu!

Barton hào hứng đi quanh cửa hàng, ông đã rất cố gắng để đưa con trai mình đến Học viện Ma thuật Shiria. Không phải chỉ để cho con trai làm quen với quý tộc sao?

Sau một năm, một năm ròng rã, cuối cùng con trai cũng có thể mời một tiểu thư quý tộc đến thăm nhà.

Patton mừng rơi nước mắt.

“Bố!”

Giọng nói vui vẻ của Balk vang lên từ bên ngoài cửa.

Barton vội vã ra cửa để chào đón vị tiểu thư quý tộc.

Trong tầm mắt của ông, con trai ông đang đứng ở phía trước dẫn đường, theo sau là hai cô bé khoảng mười ba hoặc mười bốn tuổi.

Trong đó có một cô gái đặc biệt nổi bật, mái tóc đen, đôi mắt đen, làn da trắng mịn như ngọc, chiếc cổ thon dài nâng đỡ đầu xinh đẹp, giống như một con thiên nga trắng cao quý!

Đường nét khuôn mặt cô ấy rất thanh tú, ngoại hình rất quyến rũ, dáng người mảnh khảnh, lưng thẳng, ngay cả bước chân cũng có nhịp điệu đến kỳ lạ.

Barton nhìn xuống chân cô và nhận ra cô đang nhẹ nhàng nhấc gấu váy thêu chỉ vàng bằng tay, giày cao gót bước đi trên nền gạch đá phiến ướt.

Đúng rồi, đây chắc chắn là tiểu thư quý tộc mà con trai nhắc đến!

Chỉ có phụ nữ thuộc các gia đình quý tộc mới phải đi giày cao gót khi ra ngoài.

Barton nồng nhiệt chào đón bà: “Xin mời vào, xin mời vào, thưa quý bà, tên bà là gì?”

La Vi cười nhạt: “Xin chào anh Huggins, tôi tên là La Vi.”

Cô nhấc váy lên và bước lên những bậc thang sạch sẽ, cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.

Phân khắp đường phố và không ai dọn dẹp. Một số người đang ném xuống đường. Nó trở thành một đống hỗn độn khi cô ấy giẫm lên. Cô ấy gần như nôn mửa.

Barton rất khéo léo mời La Vi lên lầu và bảo người bán hàng nhanh chóng thắp hương và dọn những loại trái cây tươi nhất ra.

Vừa rồi tiểu thư quý tộc che mũi, hẳn là cảm thấy nơi đó có mùi hôi thối.

Không lâu sau, một số người ngồi xuống phòng tiếp tân ở tầng hai và bắt đầu cuộc trò chuyện thân thiện.

“Cô La Vi, tôi nghe Balk nói cô có công thức dệt len ​​phải không?”

Mặc dù tiểu thư quý tộc không nói cho anh biết họ của mình, nhưng Barton cũng không dám gọi tên cô mà chỉ ngượng ngùng gọi là “Tiểu thư La Vi”.

“Đúng vậy, đây là bí quyết gia truyền của gia tộc chúng ta, không thể dễ dàng truyền cho người khác. Nhưng mà, vải cashmere của Tây nguyên thực sự rất thô và nặng, khiến cả người tôi đều cảm thấy không thoải mái.”

La Vi sờ lên cổ, như thể cổ áo len của cô bị đâm, cau mày phàn nàn.

“Đúng vậy, vải cashmere ở đây quả thực có chút thô.” Barton cười xin lỗi, nhưng trong lòng lại không đồng ý.

Vải len vốn dày và gai, vậy có vị quý tộc nào sẽ mặc nó làm lớp vải trong cùng?

Người phụ nữ này có phải cố ý tới đây để gây rắc rối không?

“Cho nên, ta muốn cùng ngươi làm ăn.” La Vi thở dài một tiếng, sau đó đi thẳng vào vấn đề, “Ngươi dùng bí quyết ta đưa cho ngươi, dệt vải cashmere khiến ta vừa lòng, may thành quần áo may sẵn cho ta, ta sẽ trả công hậu hĩnh.”

“Cái này…” Barton do dự :”Cô cần làm bao nhiêu vải cashmere?”

Nếu mở hẳn một dây chuyền sản xuất chỉ dành cho cô ấy thì doanh nghiệp sẽ không có lãi.

“Cô cần bao nhiêu vải len cashmere, mỗi ngày một chiếc áo len thì sẽ cần khoảng năm mươi cuộn vải!”

“Cần bốn mươi feet, mười lăm pound len cashmere.” La Vi ngẩng cằm :”Tôi có thể đặt cóc trước một đồng vàng, và tôi sẽ trả cho anh mười đồng bạc cho mỗi chiếc áo len cashmere.”

Cô đã tìm hiểu trước giá trung bình của một chiếc áo len cashmere hiện tại chỉ là sáu mươi đồng, giá cô đưa ra cao hơn mười mấy lần, Barton chắc chắn sẽ bị siêu lòng.

Hết Chương 6.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page