Danh sách chương

La Vi chưa kịp lên tiếng, Jean đã nhịn không được nói: “Học trưởng  Kyle, La Vi thật ra cũng có thẻ hội viên Hoàng kim. Trong thẻ của cô ấy vẫn còn 50.000 điểm, tức là cô ấy còn năm đồng vàng chưa dùng đến!”

Ai lại tặng thẻ hội viên mà trong đó không có điểm nào?

Chưa nói đến La Vi , chỉ nói riêng về bản thân cô ấy thôi, cô ấy cũng là hội viên Bạch ngân.

Thành viên Bạch ngân có thể nạp một đồng vàng để nhận được ưu đãi giảm giá 10%. Hôm nay cô tới chính là nạp mười đồng vàng để nâng cấp lên thành viên Hoàng kim, để được giảm giá 20% sẽ tiết kiệm hơn.

Nhân viên tiệm bánh nói rằng hội viên Hoàng kim có quyền hạn đặt làm bánh sinh nhật theo yêu cầu và tự thiết kế mẫu bánh. Cô đã mong chờ điều này từ lâu rồi.

Jean sờ vào túi tiền vừa mới dày lên của mình hôm nay, vẻ mặt có chút mơ hồ.

Thật sự rất kỳ lạ. Càng nghĩ, cô càng cảm thấy lời nói vừa rồi của tiền bối Kyle khiến cô muốn che mặt lại, thậm chí còn muốn lên lầu trốn đi, một chút cũng không hiểu vì sao.

Jean chưa từng nghe đến cụm từ “xấu hổ thay người khác”. Nếu đã từng nghe qua, có lẽ cô sẽ hiểu tại sao mình lại muốn trốn.

Bất quá lời nói của Jean lại khiến Kyle rơi vào tình thế khó xử. Môi run rẩy hai lần, sắc mặt hơi tái xanh.

“Ha ha, vậy ra học muội cũng có một cái, hahaha, thật trùng hợp…”

Những thất bại liên tục đã khiến tay chân anh ta yếu đi, và các tế bào thần kinh trong vỏ não trở nên không còn linh hoạt do bị kích thích quá mức, đó là lý do tại sao anh ta lại thốt ra những lời cứng nhắc như vậy.

Khuôn mặt Kyle nhăn lại trong giây lát, anh nắm chặt tay và nhìn cô thu ngân: “Ở đây chỉ có thành viên Hoàng kim thôi à, không có thành viên cấp cao hơn sao?”

Cô hầu gái trả lời theo bản năng: “Vâng, chúng tôi có bốn cấp bậc: Đồng, Bạch ngân, Hoàng kim và Kim cương. Chỉ cần nạp 100 đồng vàng tại chỗ, quý khách có thể nhận được thẻ thành viên Kim cương.”

Một trăm đồng vàng!

Kyle nắm chặt tay. Mẹ nó, chắc chắn đây là tiệm ăn cướp!

Một trăm đồng vàng, sao không đi cướp luôn đi!

Dù trong lòng tràn đầy căm hận, Kyle ngoài mặt vẫn phải giả vờ bình tĩnh, thản nhiên nói: “Chỉ một trăm đồng vàng thôi, chuyện nhỏ. Nhưng mang theo nhiều vàng trên người như vậy thì quá phiền phức. Ở đây có hỗ trợ phương thức thanh toán nào khác không?”

Anh ta ưỡn ngực, không hề tỏ ra sợ hãi chút nào.

Bởi vì lúc nãy khi vào cửa hàng, anh ta đã nhận ra rằng những người đến đây mua bánh chỉ trả bằng tiền vàng và tiền bạc, mà người hầu gái chỉ để hai loại tiền này trong hộp sắt đựng tiền thừa, nên chắc chắn cô ta sẽ trả lời “Không”.

Vậy thì đó không phải lỗi của anh ấy.

Anh ta có rất nhiều tiền, tùy tiện tháo bất kỳ viên đá quý nào trên thắt lưng anh ta đều đáng giá ngàn vàng.

Cô hầu gái quả nhiên do dự một chút, nhưng không trả lời thẳng là không được. Thay vào đó, cô ấy hỏi: “Thưa quý ngài, ngài muốn thanh toán bằng hình thức nào? Chỉ cần là vật phẩm có sẵn là được. Chúng tôi không hỗ trợ ghi nợ hay vay vốn.”

Khi chủ nhân huấn luyện họ, ngài nói rằng một số đại quý tộc không thích mang theo tiền. Họ có thể chỉ vứt đi một viên đá quý hoặc vài viên ngọc trai. Trong trường hợp này, có thể chấp nhận việc trao đổi hàng hóa, vật phẩm đừng quá cứng nhắc.

Dĩ nhiên, La Vi chưa từng thấy cảnh tượng như vậy ngoài đời, chỉ thấy trong tiểu thuyết và trên phim ảnh.

Tiểu thư nhà giàu khi chơi ná cao su cũng dùng hạt vàng, ngọc trai , bắn ra xong vứt bỏ. Có thiếu gia khi đi cùng nữ chính mua hoành thánh ngoài phố còn ném cả thỏi vàng thỏi bạc, chưa từng thấy nữ chính đếm tiền đồng bao giờ.

Thế giới trò chơi này không chừng giống như trong tiểu thuyết và phim ảnh, nơi giới quý tộc thích ném vàng xuống nước và ngắm nhìn vàng bắn lên bọt nước mua vui.

Người hầu gái không đưa bậc thang cho anh ta, Kyle phải cắn răng chịu đựng.

“Ta sẽ dùng đá quý thanh toán, được chứ?”

Ngực anh ta phập phồng, đột nhiên rút từ thắt lưng ra một viên ngọc bích to bằng móng tay cái, đặt lên quầy: “Nhìn xem, đủ để mua thẻ thành viên Kim cương không?”

Người hầu gái nào biết giám định đá quý nên nhìn về phía La Vi ánh mắt cầu cứu.

“Một viên sapphire rất đẹp.” La Vi lơ đãng nghiêng người về phía trước :”Màu xanh lam pha tím, trong vắt, sáng ngời, tựa như hoa thanh cúc xanh. Nó to thế này, chắc phải bốn, gram, đúng không?”

Jean cũng kinh ngạc: “Màu xanh lam đẹp quá! Đây chắc chắn là bảo vật bậc nhất được khai thác ở lưu vực sông. Một gram cũng đáng giá một trăm đồng vàng!”

Ba người nói khá to, vẫn đứng ở phía trước không di chuyển. Phía sau đã có một hàng dài người đang xếp hàng mua bánh. Nghe nói có đá sapphire, một đám đông xúm lại.

“Ôi trời ơi, đây là đá sapphire được khai thác ở vùng sông!”

“Những viên đá quý cấp độ này chỉ cung cấp riêng cho hoàng thất, đúng không?”

“Một số nhà vua sẽ ban thưởng cho thần dân thân cận của mình. Chỉ cần một viên là đủ để mua một tước hiệu ở công quốc phía nam.”

“Thì ra là học trưởng Kyle. Vẫn luôn có tin đồn rằng anh ấy xuất thân từ hoàng tộc. Thảo nào anh ấy lại có thể lấy ra viên sapphire quý giá như vậy!”

“Trời ơi, học trưởng Kyle định dùng một viên bảo thạch để nạp thẻ thành viên Kim cương sao? Escore mở tiệm lâu như vậy rồi mà vẫn chưa có thành viên Kim cương nào. Hôm nay chúng ta sắp được chứng kiến sự ra đời của một thành viên Kim cương sao?”

“Tiền bối Kyle không hổ danh là một thành viên hoàng gia cao quý. Anh ấy đã tặng một viên ngọc bích thượng hạng nói tặng là tặng. Ôi, tôi ghen tị quá.”

“Tôi cũng vậy, tôi thực sự muốn nó, nếu đem đi làm thành dây chuyền nhất định sẽ rất đẹp!”

Kyle nghe vậy thì lâng lâng. Mọi nỗi nhục nhã vừa rồi đều tan biến vào khoảnh khắc này, thậm chí còn cảm thấy hãnh diện.

“Học trưởng, những món đắt tiền như thế này hay là thôi.” La Vi liếc nhìn Kyle rồi đổ thêm dầu vào lửa: “Tôi không nghĩ cửa hàng này có thể thối ra nhiều tiền như vậy. Chúng ta chỉ đến đây ăn bữa thôi, đâu cần phải bỏ ra nhiều tiền như vậy.”

Nếu cô không nói ra thì tốt rồi. Vừa dứt lời, cằm Kyle lập tức hếch lên trời: “Không sao, chỉ là một viên ngọc thôi mà, tôi có rất nhiều!”

Anh ta phải trở thành thành viên Kim cương ngay hôm nay!

Sợ người hầu gái sẽ thật sự cản trở con đường trở thành thành viên Kim cương của mình vì không đủ khả năng trả lại tiền thừa, Kyle vung tay lên và nói: “Không cần trả lại tiền thừa. Chỉ cần đổi lấy tư cách thành viên Kim cương với giá 100 đồng vàng là được.”

La Vi dùng tay vuốt nhẹ tóc mai nhằm ra ám hiệu, người hầu gái lập tức đáp: “Vâng, thưa ngài!”

Cô cẩn thận gói viên đá sapphire vào một chiếc khăn tay và đặt nó vào hộp, sau đó lấy ra một chiếc hộp gỗ và đưa cho Kyle bằng cả hai tay.

“Kính gửi hội viên Kim cương, đây là huy hiệu của ngài. Vui lòng giữ gìn cẩn thận. Trên huy hiệu có khắc số sê-ri riêng. Chúng tôi sẽ không thay thế nếu ngài làm mất.”

Kyle nhận lấy chiếc hộp gỗ, mở ra trước mặt mọi người, lấy ra một chiếc tấm ngọc bài trắng ấm áp, bên trong ánh mắt nổi lên tia gợn sóng.

Không ngờ một cửa hàng bánh ngọt nhỏ bé lại có thể làm thẻ hội viên tinh xảo như vậy.

Đây là một tấm thẻ tròn bằng bạch ngọc chạm khắc họa tiết mây cát tường từ . Trên thẻ có treo một sợi dây thắt nút kim cương và bốn nút thắt dài được dệt bằng chỉ vàng và bạc. Nó được chế tác thành kiểu dáng mặt dây chuyền ngọc bích có thể đeo quanh eo, và có những tua rua được cắt từ chỉ bạc treo ở phía dưới.

“Wow, thẻ hội Viên Kim cương đẹp quá. Hoa văn trên sợi dây thật đặc biệt, và nút thắt trông giống như một con bướm!”

“Đẹp quá! Đây thật sự chỉ là thẻ hội viên thôi sao? Tôi muốn mua về đeo lên cổ phối với váy phồng của tôi nhất định sẽ rất hợp.”

Trong tiếng bàn tán, Kyle kiêu ngạo đeo lệnh bài vào thắt lưng, vừa đủ để che đi chỗ trống của viên đá quý.

Khi anh bước đi, những mảnh tua rua đung đưa nhẹ nhàng, linh động, uyển chuyển và duyên dáng, khiến dáng người anh trông cao hơn.

Ánh mắt hâm mộ của mọi người xung quanh khiến lòng hư vinh của Kyle vô cùng thỏa mãn. Anh hất vạt áo, bình tĩnh nhìn La Vi và Jean: “Hai học muội, chúng ta lên lầu thôi.”

Hừ, lần này hai người phụ nữ này sẽ bị anh ta mê hoặc chết mê chết mệt!

Hết Chương 50.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page