Danh sách chương

Vẫn còn mười lăm ngày nữa mới đến ngày Thần giáng.

La Vi không tìm được cơ hội tiếp xúc với ma thuật cao cấp, dù là từ người hay từ sách.

Cô không có cơ hội làm quen với bất kỳ học viên ma pháp cao cấp nào. Cho dù cô chủ động làm quen với một người và nhờ dạy cô những phép thuật cao cấp, cũng sẽ không đồng ý dạy người khác một cách tùy tiện.

Những câu thần chú ma thuật sẽ không được ghi lại trong những cuốn sách giấy da ở thư viện, vì sợ rằng những học sinh có sức mạnh ma thuật thấp sẽ lén lút học những câu thần chú cao cấp, rồi não của họ sẽ bị tổn thương bởi ma lực mạnh mẽ đó và biến họ thành những kẻ ngốc chỉ biết chảy nước miếng.

Dù sao, quả thực có một trường hợp như vậy được ghi lại trong quy định cấm của thư viện, từng có một thường dân đã bí mật học một ma pháp trói buộc cấp cao để giành chiến thắng trong một cuộc thi và tự hủy hoại cuộc đời mình.

Từ đó trở đi, cuốn sách ma pháp chỉ nằm trong tay các giáo viên trong trường.

Giải pháp tốt nhất mà La Vi có thể nghĩ ra là lấy trộm cuốn sách ma pháp của Giáo sư Moses và trả lại sau khi đọc xong.

Tuy nhiên, Giáo sư Moses luôn mang sách bên mình nên cô rất khó đạt được mục đích của mình.

La Vi cũng từng nghĩ đến việc bỏ trốn, hoặc trốn trong phòng không ra ngoài khi ngày đó đến, nhưng thông báo của trường đã phá tan ảo tưởng của cô.

“Vào lúc 7 giờ sáng ngày Chúa giáng thế, tất cả giáo viên và học sinh phải đến quảng trường trường đại học để nhận lễ rửa tội bằng nước thánh hàng năm. Những ai trốn thoát sẽ bị coi là tà ma và chịu sự phán xét từ giáo hội.”

“Vào lúc 2 giờ chiều ngày Thần giáng thế, một buổi lễ trừ tà hoành tráng sẽ được tổ chức tại quảng trường trước thần điện Shiria. Giáo viên và học sinh của Trường Ma thuật Shiria được hoan nghênh đến xem buổi hành quyết.”

Thông báo đầu tiên sẽ do trường đại học đưa ra và sinh viên bắt buộc phải thực hiện.

Thông báo thứ hai được ban hành chung bởi lãnh chúa Shiria và đền thờ, và có thể đi hoặc không.

Thời gian không còn nhiều nữa, La Vi càng ngày càng lo lắng.

Các học sinh xung quanh đang bàn tán sôi nổi về việc nên đi đâu chơi vào ngày Chúa giáng thế, vì hôm đó không có lớp học và nghi lễ rửa tội bằng nước thánh rất đơn giản, có thể hoàn thành trong vòng chưa đầy một giờ, tương đương với việc họ được nghỉ cả ngày hôm đó.

La Vi cụp mắt xuống, thản nhiên lẩm bẩm: “Sao phải đi đâu? Ta muốn ngủ bù ngày hôm đó!”

“Điều đó là không được nhiều năm trước. Lý do chính là một pháp sư hắc ám đã lẻn vào học viện.” Balk đã sống ở Shiria từ khi còn nhỏ và biết một số sự kiện trong quá khứ của Trường Ma thuật Shiria.

“Khi tôi khoảng sáu hoặc bảy tuổi, tức là mười năm trước, một học viên ma thuật cao cấp trong học viện đột nhiên xuất hiện tại buổi lễ trừ tà và bắt cóc tử tù trên đài hành quyết.”

“Sau khi học viện điều tra mới phát hiện ra rằng thực chất hắn ta là một con rối da người do một pháp sư triệu hồi điều khiển. Chúng tôi không biết hắn ta muốn làm gì khi trà trộn vào trường!”

La Vi kinh hãi che miệng: “Trời ơi, tên pháp sư hắc ám cuối cùng có bị bắt không?”

“Tất nhiên là hắn bị bắt rồi!” Balk tự hào nói. “Chính hiệu trưởng Morrison đã ra tay. Giáo sư đã giết chết tên pháp sư trước khi hắn kịp trốn thoát khỏi thành. Thi thể hắn đã bị nước thánh thiêu thành tro bụi.”

“Thật lợi hại.” Winnie nói với vẻ ngưỡng mộ :”Hiệu trưởng Morrison quả thực là một ma thuật sư mạnh mẽ.”

“Là một pháp sư cao cấp,” Balk sửa lại. “Tôi nghe nói viện trưởng đang nỗ lực để trở thành một đại ma pháp sư.”

Có năm cấp bậc pháp sư, cụ thể là pháp sư sơ cấp, trung cấp, cao cấp, sau đó là đại pháp sư và thánh pháp sư.

Chỉ cần những học viên ma thuật như họ học tập chăm chỉ, họ có thể trở thành những pháp sư sơ cấp được công nhân bởi Hiệp hội Ma thuật sau khi tốt nghiệp học viện.

La Vi cảm thấy bất lực. Tất cả giáo viên trong học viện đều là ma pháp sư cấp cao trở lên. Cho dù cô có học được Biến hình thuật, liệu cô có thể lừa gạt được ánh mắt của họ không?

Bất kể có thành công hay không, cô cũng phải đấu tranh ít nhất một lần.

La Vi nhanh chóng xây dựng cho mình ba kế hoạch, cho mình ba tầng bảo hiểm, để một trong số chúng có hiệu quả.

Đầu tiên, hãy tìm cách dụ Giáo sư Moses đi và đánh cắp cuốn sách ma thuật của bà.

Thứ hai, hãy sơn một lớp sơn chống thấm để xem nó có thể bảo vệ bạn khỏi nước thánh hay không.

Thứ ba, ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách. Tuy kết quả bói toán nói rằng cô không thể trốn thoát, nhưng nếu như vậy thì sao?

Như tục ngữ nói, nhân định thắng thiên, cô nhất định phải nghịch thiên cải mệnh!

Việc đầu tiên La Vi làm là sắp xếp kế hoạch thứ hai. Cô nhờ Bella mua một thùng mật ong rừng lớn, lấy cớ là để làm nước chanh mật ong, rồi lấy ra hai kg sáp ong.

Sau khi sáp ong được làm nóng, tan chảy và thoa lên bề mặt da, chúng có thể ngăn các giọt nước từ bên ngoài. Nhưng trông giả khi thoa lên da, nhưng không sao cả, cô vẫn có thể thoa phấn và trang điểm bên ngoài.

Ngoài sáp ong, La Vi còn đun sôi một bát mỡ dê, sau khi khử mùi hôi và mùi tanh, mỡ dê đông lại thành kem trắng. Khi bôi lên cổ và cánh tay, cũng có tác dụng chống thấm nước nhất định.

Phương án thứ ba dễ chuẩn bị hơn. Tất cả những gì phải làm là mang theo tất cả số tiền vàng tích trữ được từ trước đến nay.

Quan trọng nhất là kế hoạch đầu tiên. Làm sao có thể lấy được cuốn sách ma thuật của giáo sư Moses?

Lời nói của Balk đã cho cô ý tưởng làm một con rối, dụ Giáo sư Moses ra khỏi phòng vào ban đêm, rồi lẻn vào nhà cô qua cửa sổ để đánh cắp cuốn sách.

Cô không phải là pháp sư vong linh và không thể tạo ra con rối bằng da người, vì vậy cô ấy chỉ có thể tạo ra phiên bản đơn giản của một con robot.

La Vi là sinh viên ngành kỹ thuật. Trong thời gian học đại học, cô từng làm giáo viên khoa học bán thời gian trong một lớp học ngoại khóa dành cho học sinh tiểu học.

Cô đã từng dạy học sinh của mình làm một bài tập thủ công để giúp các em hiểu nguyên lý hoạt động của máy hát, đó là chế tạo máy ghi âm đầu tiên trên thế giới – sử dụng đầu kim để ghi lại các rung động âm thanh, khắc trên một hình trụ xoắn ốc được cuộn bằng giấy bạc, ghi lại và phát ra âm thanh.

Trong lớp học thuật giả kim có thiếc kim loại, trên phố College cũng có một cửa hàng bán nguyên liệu. Kim và ống kim loại cũng dễ tìm, nên việc chế tạo một chiếc máy hát đơn giản cũng không khó.

Cô chỉ cần dùng bánh răng để làm khung đồng hồ, đặt máy hát đã ghi âm vào đó, sau đó cải trang thành người, lén đặt nó bên cạnh cửa sổ nhà Giáo sư Moses vào giữa đêm và tạo ra âm thanh để dụ bà ấy ra ngoài.

Không cần phải ăn mặc quá cầu kỳ, vì dù sao thì trong bóng tối cũng không thể nhìn thấy được, nhưng con rối phải di chuyển đủ nhanh, nếu không Giáo sư Moses sẽ sớm quay lại.

Nhưng đôi khi, kỳ vọng thì rất lớn, nhưng thực tế lại rất mong manh.

Một cỗ máy dựa vào việc lên dây cót để quay bánh răng không thể chạy nhanh và động lực của nó cũng không bền .

La Vi trằn trọc suốt đêm, cuối cùng sáng hôm sau, khi nhìn thấy đàn chim bay qua ngọn cây, cô đã nghĩ ra một ý tưởng tuyệt vời.

Cô muốn làm một con diều, thả diều mang theo con rối bay qua cửa sổ nhà Giáo sư Moses. Một khi phát hiện ra, cô sẽ lập tức cắt đứt dây diều và thả diều bay đi cùng với con rối.

Để cung cấp đủ lực cho con diều nâng được hình nộm, La Vi đã miệt mài nghiên cứu các họa tiết ma thuật gió và các họa tiết ma thuật giảm trọng lượng, rồi khắc chúng lên từng khung diều và từng tấc da của hình nộm.

Sau khi thực hiện tất cả những điều này, hai phần ba thời gian đã trôi qua.

Cô cũng cần dành đủ thời gian để học ma thuật, vì vậy cô phải nhanh chóng hành động.

Giáo sư Moses sống trong một biệt thự nhỏ biệt lập bên ngoài trường đại học. Bà chưa từng kết hôn hay sinh con, thích ở một mình, và cuộc sống của bà vô cùng buồn tẻ.

Nghe nói bà ấy có người yêu, nhưng chưa bao giờ thấy bà ấy đi cùng người yêu.

Trời cũng đang giúp cô.

Đêm đó gió thổi mạnh, cây cối rung chuyển, tiếng gió rít che giấu sự xuất hiện của những vị khách không mời.

La Vi lẻn ra khỏi trường vào lúc nửa đêm, mang theo đạo cụ đã chuẩn bị sẵn và bay lên nóc biệt thự.

Những con búp bê mà cô làm thực sự xấu xí, xấu đến mức cô tự thấy sợ hãi khi nhìn thấy chúng.

Thật đáng buồn khi phải nói rằng, nếu học viện cho cô nhiều thời gian hơn và để cô học thêm nhiều ma văn và chú ngữ hơn, cô đã không phải lãng phí mười ngày để làm ra một thứ hỏng hóc này.

Lợi dụng gió mạnh để thả diều, La Vi kéo hai sợi dây mỏng để con rối đáp xuống gần cửa sổ phòng ngủ của Giáo sư Moses, sau đó cắt một sợi dây.

Trong đêm tối, con rối gõ vào cửa sổ gỗ, phát ra âm thanh khàn khàn quái dị : “Giáo sư Moses, lách cách, lách cách, tôi đến tìm bà, lách cách, lách cách, lách cách, lách cách, lách cách…”

Hết Chương 45.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page