Danh sách chương

 

Người lính râu quai nón nhìn giữa Vina và Athena, cuối cùng nhìn vào Vina.

Một cô gái yếu đuối và bất lực, và một tiểu thư hống hách và ngang ngược, khỏi nghĩ cũng biết được ai có nhiều vấn đề hơn.

Người lính râu quai nón ngăn Vina lại và nói: “Tiểu thư, xin đừng vu khống người vô tội.”

“Cô ta, vô tội sao?” Vina chỉ vào Athena và gần như ngã xuống vì tức giận.

“Đúng vậy, hơn nữa tôi nghi ngờ cô có liên quan đến vụ án này.” Người lính râu quai nón nói một cách nghiêm nghị: “Tôi nghĩ cô cần phải đi cùng chúng tôi một chuyến.”

Vina trợn tròn mắt: “Không, sao ngươi có thể làm vậy? Cô ta rõ ràng thừa nhận là mình làm mà, ngươi không nghe thấy sao? Sao lại nghi ngờ tôi!”

“Đương nhiên là tiểu thư đây bị cô ép buộc rồi.” Ánh mắt của người lính râu quai nón sáng lên vẻ thông thái: “Tốt nhất là cô đừng nghĩ đến việc vu oan giá họa cho người tốt.”

“Tôi không hề vu oan cho cô ta. Chính cô ta là người làm chuyện này!” Vina vội vàng yêu cầu La Vi ra làm chứng. “La Vi, mau nói cho tôi biết, rốt cuộc là ai đã làm?”

La Vi lắp bắp: “Tôi, tôi cũng không chắc nữa, nhưng bạn học Athena trước đây đã từng uy hiếp tôi, nói rằng sẽ dạy cho tôi một bài học hay gì đó…”

Vina hài lòng. Đắc ý liếc nhìn Athena với vẻ hăng hái, rồi nói với người đàn ông râu quai nón với vẻ mặt phấn khích: “Giờ thì ông biết ai vu oan cho ai rồi đấy. Tôi là người tốt, còn cô ta là người xấu! Hơn nữa, ngươi có thể đi tìm một số người ăn xin gần đó. Chắc chắn có thể tìm ra kẻ chủ mưu thực sự từ miệng bọn họ.”

Người lính râu quai nón cau mày suy nghĩ một lúc rồi bảo binh lính đi tìm những người ăn xin gần đó như Vina đã dặn, rồi nhìn Athena: “Tiểu thư, là cô làm sao?”

Athena lau nước mắt rồi ngẩng đầu lên: “Anh lính, thật sự không phải là tôi.”

“Tôi có thể thề trước quyền năng của nữ thần tình yêu vĩ đại.” Cô chắp tay trước ngực và nhắm mắt lại và cầu nguyện: “Freya, Thần tình yêu và lòng trắc ẩn vĩ đại, người nắm giữ quyền năng về tình yêu và sự sinh sản của muôn loài, nếu tôi đã phạm tội, xin hãy dáng xuống thần phạt.”

“Đừng tưởng ta không biết ngươi đang nghĩ gì.” Vina cười khẩy :”Thần linh cao cả sẽ không quản đến những chuyện nhỏ nhặt này. Ngươi có thề thốt cả đời cũng vô ích, trừ khi cô là … .”

Tuy nhiên, cô ấy còn chưa nói xong, một luồng ánh sáng trắng thánh khiết phát ra từ cơ thể Athena và một dấu ấn hình thiên nga xuất hiện trên trán cô ấy.

“Đó là thần tích của nữ thần tình yêu!” Các tiểu thư quý tộc thốt lên.

“Ôi trời ơi, tôi đã chứng kiến thần tích của nữ thần tình yêu!” Người lính râu quai nón sửng sốt và lập tức tuyên bố: “Cô gái này vô tội.”

“Không thể nào.” Mắt Vina đỏ hoe vì tức giận gào lên: “Không thể nào, cô ta rõ ràng đã nói dối, sao lại có thể như vậy được? Rõ ràng là cô ta làm!”

Người lính râu quai nón lập tức phản bác: “Thần tích sẽ không nói dối. Sự thật đã chứng minh cô ấy vô tội.”

Vina liên tục lắc đầu: “Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!”

Đột nhiên, cô nghĩ đến điều gì đó, lập tức chỉ vào dấu ấn trên trán Athena: “Ta biết, cô ta là gia quyến của thần tình yêu. Cô ta căn bản không hề thành tâm cầu nguyện thần tình yêu, cô ta chỉ là triệu hồi dấu ấn thần quyến của thần mà thôi.”

“Nghe những gì ngươi nói kìa.” Người lính râu quai nón nghiêm nghị nói, “Nếu người phụ nữ tội nghiệp đó là người được thần tình yêu yêu mến, cô ấy sẽ không bao giờ làm những điều như vậy. Làm sao một thần quyến của thần linh lại có thể là người xấu được?”

Một số tiểu thư quý tộc ở phía sau cũng nói: “Đúng vậy, người được thần ân sủng là một triệu người may ra mới có một, là linh hồn thuần khiết nhất được thần lựa chọn, làm sao có thể làm điều ác được?”

Trong lúc mọi người đang nói chuyện, những người lính được phái đi tìm người đã quay trở lại.

“Báo cáo với chỉ huy, không tìm thấy dấu vết của người ăn xin nào ở gần đây!”

“Sao có thể như vậy?” Vina nhìn Athena với ánh mắt hung dữ: “Cô lừa tôi!”

Trong mắt Athena có chút mỉa mai.

Cô ta không hề tìm kiếm người ăn xin. Càng đông người thì càng dễ hỏng việc. Cô ta nói vậy chỉ để dụ Vina đến.

Nếu mọi chuyện vỡ lở, cô ta vẫn có thể dùng Vina làm vật tế thần.

Bây giờ có vẻ như quyết định của cô thực sự sáng suốt.

Người lính râu quai nón không còn tin lời Vina nữa. Ông ta vẫy tay gọi người lính và nói: “Lại đây, đưa vị tiểu thư ăn nói ham hồ này về nhà giam.”

“Không, tôi không làm điều đó, các ngươi không thể bắt tôi được!”

Vina vùng vẫy tuyệt vọng. Tuy rằng cô sẽ không bị tra tấn hay xử phạt gì vì địa vị của mình và chỉ bị giam giữ tối đa hai ngày, nhưng nghĩ đến cảnh nhà giam bẩn thỉu và lũ chuột chạy khắp nơi, cô lại thấy sợ hãi rồi.

“Tôi sẽ không đi, tôi sẽ không đi, các ngươi có biết tôi là ai không? Thả tôi ra!”

“Ngài lính tiên sinh, xin hãy thả cô ấy ra.” La Vi tiến lên nói.

Người lính râu quai nón quay đầu lại vẻ mặt khó hiểu: “Ngươi muốn tôi thả cô ấy ra sao?”

“Ừ.” La Vi gật đầu, nhẹ nhàng nhưng kiên quyết nói: “Tôi tin rằng Vina không phải loại người như vậy. Hơn nữa cho dù cô ấy có làm thật, tôi cũng không bị tổn thương. Chuyện này kết thúc ở đây thôi. Tôi sẽ không truy cứu nữa.”

Cô mỉm cười nhìn người lính có râu quai nón. Khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của cô có chút tái nhợt, nhưng ánh mắt lại bao dung và nhân hậu, giống như thánh mẫu tỏa ra ánh sáng ấm áp.

“Ngài lính, Chúa đã nói rằng khi tha thứ cho người khác, cũng là tha thứ cho chính mình. Xin hãy cho Vina một cơ hội để sửa đổi.”

Người lính có râu quai nón không khỏi trầm trồ: “Ngài quả là một quý tộc cao quý. Nhân cách của ngài tỏa sáng rực rỡ như nhan sắc của ngài vậy. Mặc dù tôi không biết vị thần nào đã nói như vậy, nhưng rõ ràng những lời này đến từ miệng của một vị thần nhân từ và quyền năng.”

Người lính có râu quai nón thả Vina ra và yêu cầu lính mang xác tên lưu manh đi.

Athena nhìn thi thể bị cắt rời, nỗi hận thù trong lòng dâng trào như sóng lớn, cô liếc nhìn La Vi và Vina bằng đôi mắt âm u, siết chặt nắm tay.

“Troy, chúng ta đi thôi.” La Vi gọi rồi bước ra khỏi con hẻm.

“Chờ đã.” Vina đột nhiên gọi cô, và khi La Vi quay lại nhìn, cô ấy ngượng ngùng nói :”Ân oán của chúng ta đã được xóa bỏ, và đừng nghĩ rằng tôi sẽ cảm kích cô.”

“Ừ, tùy cô.” La Vi gật đầu rồi cùng Troy rời đi.

Vina nhảy dựng lên: “Ý cô là gì hả?”

Một vài tiểu thư quý tộc chỉ đến đó để vui chơi cũng đứng đó run rẩy vì sợ hãi, không dám nói một lời.

Sau khi ra khỏi con hẻm, Troy hỏi La Vi với vẻ khó hiểu: “Sao cô lại thả bọn họ đi?”

Tất nhiên là vì tôi, một quý tộc giả, không thể đối đầu trực diện với chúng.

“Đương nhiên là vì muốn cho bọn họ cơ hội cải tạo.” La Vi uy nhướng mày: “Không phải tôi đã nói rồi sao?”

“Đó không phải là điều cô nói để lừa họ sao?”

“Ồ, anh đoán ra rồi à?” La Vi nhìn Troy với vẻ hứng thú. “Vậy tôi hỏi anh, tại sao anh lại phản ứng kỳ lạ như vậy khi nghe tên lưu manh kia nói hắn là người Ater và khi nhìn thấy Athena?”

“Kỳ lạ chỗ nào?”

“Anh cũng biết phản ứng của mình không đúng và anh sợ tôi nhận ra sao?”

Troy im lặng, đôi mắt tối sầm sau lớp mặt nạ.

“Nếu anh không muốn nói thì thôi. Tôi cũng không muốn biết.” La Vi tự nhiên hỏi tiếp: “Đúng rồi, thần quyến rốt cuộc là gì?”

Troy nhìn cô với vẻ kỳ lạ và nói bằng giọng mơ hồ: “Cô thực sự là người thế giới này sao?”

La Vi dừng lại: “Sao anh lại hỏi vậy?”

Troy cũng dừng lại: “Vì cô không biết những điều mà mọi người đều biết.”

Anh thường cảm thấy La Vi không phải người của thế giới này.

Anh không chỉ phát hiện ra rằng cô ấy thiếu hụt kiến thức thông thường ở thế giới này mà còn cảm thấy cô ấy lạc lõng khi ở bên những người khác.

Cô ấy dường như đang đứng bên ngoài thế giới này, thỉnh thoảng dùng thân thể này để nhìn xung quanh. Bất kể chuyện gì xảy ra, cô ấy luôn bình tĩnh đến lạ thường.

“Trông cô giống như một khán giả đang nhìn vở kịch dài vậy.” Anh ta nói.

La Vi thật sự ngạc khi thấy Troy có sự sáng suốt như vậy.

Nhưng cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nói nửa đùa nửa thật: “Bị anh phát hiện ra rồi. Ta thực sự không phải người của thế giới này.”

“Ta là thần ở trên trời đã giáng xuống thế gian để cứu rỗi các ngươi.”

Troy nhìn cô chằm chằm bằng đôi mắt xanh của mình, và đột nhiên nghe thấy bên tai tiếng tim mình đập mạnh .

Hết Chương 40: Thần quyến.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page