Danh sách chương

 

“La Vi, ngươi dám!”

Troy vung kiếm, một cái đầu với đôi mắt mở to lăn xuống đất, rồi anh dùng kiếm hất nó bay đến trước mặt Athena.

“Aaaa.”

Athena hét lên.

Máu bắn tung tóe, phủ kín tường và mặt đất. Máu ấm bốc lên từng làn hơi nóng rồi nhanh chóng tan biến trong làn gió thu mát lạnh.

Troy quả thực là một đao phủ lão luyện. Rõ ràng là người bị hắn chém, trên người hắn cũng không hề có một giọt máu.

Chỉ còn lại một chút máu trên thanh kiếm bạc, vết máu biến mất khi anh lau nhẹ thanh kiếm bằng miếng vải.

Tiếng thét chói tai của Athena đã thu hút được một đám đông lớn.

Vina sắc mặt tái nhợt đứng ở cửa ngõ, theo sau là một nhóm tiểu thư quý tộc sắc mặt cũng tái mét. Một đội lính phòng vệ thành phố từ phía sau lao ra, bao vây hai đầu ngõ.

“Chuyện gì đã xảy ra thế?”

Người lính râu quai nón vàng hoe bước vào vòng vây và nhìn nghiêm túc vào cái đầu với đôi mắt tròn xoe trên mặt đất.

“Ai đã giết người đó?”

Athena vẫn còn chưa hoàn hồn, Vina lập tức chỉ vào La Vi trên mái nhà: “Là cô ta, cô ta bảo hộ vệ giết hắn!”

Người đàn ông có râu ngước nhìn La Vi và nói: “Cô nương, cô có thể giải thích tại sao cô lại làm như vậy không?”

“Tất nhiên là được rồi.” La Vi nhẹ nhàng đáp, sau đó đưa tay xuống dưới: “Troy, đưa tôi xuống.”

Troy thu kiếm vào vỏ, bay tới và đỡ cô xuống, đặt cô cách xa những chiếc chai vỡ và xác chết càng tốt.

Người lính râu quai nón mở to mắt vì sốc khi nhìn thấy kỹ năng của Troy.

“Lính tiên sinh.” La Vi vẫn lấy khăn tay che mặt, cúi mắt xuống, hít mũi, “Xin lỗi, tôi sợ quá nên đã bảo vệ giết hắn.”

Lông mi nàng rung động như cánh bướm đang bay lượn, những ngón tay cầm khăn tay hơi dùng sức. Làn da trắng nõn của nàng trông thật tự nhiên, tựa như một viên pha lê mỏng manh.

Giọng nói của người lính râu quai nón đột nhiên dịu xuống, vì ông ta sợ làm cô gái trẻ xinh đẹp, dịu dàng và thanh tú này sợ hãi.

“Đừng sợ. Chỉ cần chúng tôi ở đây, không ai có thể làm hại cô. Cô có thể nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra với cô không?” Người lính râu quai nón nói một cách chính trực: “Xin hãy nói cho chúng tôi biết. Chúng tôi đều là những người thực thi công lý và đòi lại công bằng cho cô!”

La Vi đặt khăn tay xuống và mỉm cười cảm kích.

“Cảm ơn ngài lính. Tôi cảm thấy yên tâm hơn nhiều khi nghe ngài nói.”

Cô liếc nhìn Troy phía sau một cách cẩn thận rồi nói: “Chuyện là thế này. Lúc đầu tôi vô tình đi vào con hẻm này, bị lạc ở đây, cuối cùng lại gặp phải một tên lưu manh háo sắc.”

“Người hộ vệ của tôi đến kịp thời và cố gắng ngăn cản hắn, nhưng hắn lại lấy ra một chai rượu lạ, ngay tại đó,” La Vi chỉ vào một chai rượu vỡ cách đó không xa, “Thị vệ của tôi rất tức giận và nói rằng hắn muốn đầu độc chúng tôi.”

“Ngài lính, hắn ta chắc chắn là kẻ tái phạm. Hắn ta có thể đã làm hại nhiều người theo cách tương tự. Lúc đó tôi rất sợ, nên tôi, tôi chỉ…”

“Tôi hiểu, tôi hoàn toàn hiểu,” người lính râu quai nón phẫn nộ nói: “Những kẻ xấu như thế này thực sự đáng chết. Cô đã làm rất tốt!”

Tuy nhiên, ông không tin lời nói một chiều của La Vi mà bảo thuộc hạ kiểm tra chai rượu.

Người lính kinh hãi chạy lại báo cáo: “Thưa ngài, đó là một chai rượu pha với máu của mị ma, có dược tính rất mạnh!”

Nghe vậy, người lính râu quai nón nhìn La Vi với vẻ thương hại và nói: “Tiểu thư, cô đoán đúng rồi. Người này dùng độc dược bẩn thỉu. Chắc chắn là một tên tội phạm quen thói. Hắn ta sau khi thấy cô xinh đẹp muốn ra tay hãm hại cô.”

“Đừng lo, cô và hộ vệ của ngươi không chỉ vô tội mà còn được thành Shiria khen thưởng. Chúng tôi còn phải cảm ơn cô đã giúp chúng tôi trừ khử một tên lưu manh bẩn thỉu.”

La Vi nín khóc mỉm cười nói: “Thật sao? Quý ngài binh sĩ, cảm ơn ngài rất nhiều. Ngài đúng là người công bằng.”

Người lính râu quai nón nói một cách trịnh trọng: “Cảm ơn lời khen của cô, thưa tiểu thư tốt bụng. Cô và hộ vệ của cô có thể rời đi ngay bây giờ. Chúng tôi sẽ xử lý chuyện này.”

“Chờ đã,” Vina đột nhiên đứng dậy: “Ngài lính, tôi nghĩ chuyện này không đơn giản như vậy.”

“Ngài lính, tôi thấy có chuyện đáng ngờ. Một tên côn đồ sao lại có rượu mị ma? Loại dược tề này không hề rẻ chút nào. Hắn ta còn dám có ý đồ đồi bại với một tiểu thư quý tộc. Anh không thấy lạ sao?”

Người lính râu quai nón tỏ vẻ nghi ngờ: “Ý cô là có người đứng sau chỉ đạo tên côn đồ này làm như vậy sao?”

“Đúng vậy, tôi nghi ngờ có người muốn hãm hại bạn học của tôi,” Vina nhìn La Vi: “La Vi, đúng vậy không?”

“Trời ơi.” La Vi che miệng kinh ngạc, nước mắt lưng tròng: “Thật vậy sao? Có người muốn hại tôi sao?”

Khuôn mặt Vina méo mó trong giây lát: “Mẹ kiếp, con tiện nhân chết tiệt, mày giả vờ yếu đuối trước mặt tao, như thể mày không phải là người vừa ra lệnh giết người vậy!”

Vina không muốn nhìn khuôn mặt giả tạo đó nữa nên quay đầu lại nhìn Athena với nụ cười.

“Athena, hôm nay cô rủ tôi ra ngoài chơi và dẫn tôi đến con hẻm này. Cô không biết gì sao?”

Ánh mắt Athena thoáng qua vẻ lạnh lẽo, móng tay bấm chặt vào lòng bàn tay, nhanh chóng làm ra vẻ mặt vô tội: “Vina, sao cô có thể nói như vậy? Rõ ràng là cô bảo tôi ra ngoài mà!”

Cô ta nhìn Vina vẻ mặt đau đớn, loạng choạng lùi lại như bị bạn tốt đâm sau lưng, rồi túm lấy gấu váy, nước mắt lưng tròng nhìn người lính râu quai nón: “Ngài lính ơi, tôi thật sự không hiểu tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này.”

Athena cười khổ nói: “Vì bạn học Vina nghi ngờ tôi, vậy thì ngài hãy điều tra tôi đi. Tôi không có gì để biện hộ cả. Tôi rất đau lòng khi bạn tôi lại là người như thế này.”

“Athena, cô có biết xấu hổ không?” Vina gầm lên, vẻ mặt hung dữ: “Cô nói cứ như thể tôi là người làm vậy. Rõ ràng tất cả chuyện này đều do cô sắp đặt. Đừng giả vờ vô tội. Cô là một con rắn độc đê tiện, hèn hạ!”

Vina sắp phát điên, đứa nào cũng giỏi diễn hơn đứa kia, bọn chúng chẳng phải thứ tốt lành gì cả, lũ khốn nạn, đồ vô liêm sỉ!

Athena cúi đầu, cảm thấy tuyệt vọng, nói: “Vâng, tôi đã làm tất cả. Ngài lính, xin hãy bắt tôi, đừng làm khó bạn tôi.”

“Ngài lính , nhìn xem, cô ta đã thừa nhận rồi!” Vina mừng rỡ chỉ vào Athena rồi cười phá lên, “Con đàn bà độc ác kia, cuối cùng cô cũng thừa nhận là cô ta làm rồi!”

“Ngài lính, anh biết rồi đấy, tên lưu manh đó là hộ vệ của cô ta. Cô ta đã lên kế hoạch hết rồi. Cô ta còn tìm một nhóm ăn mày, bảo chúng thay nhau cưỡng hiếp La Vi. Chắc chắn chúng đang ở gần đây thôi!”

“Nhanh chóng bắt cô ta lại và thẩm vấn cô ta!”

Giọng nói của Vina sắc bén và mỏng đến nỗi người lính có râu phải cau mày.

Sau khi cô nói xong, anh ta cũng không bảo lính đi bắt Athena mà nhìn về phía đám người phía sau Vina: “Nói cho tôi biết, ai bảo các cô đến đây?”

Đam tiểu thư quý tộc vẫn còn đang kinh ngạc, nghe thấy câu hỏi của người lính râu quai nón, họ trả lời một cách bối rối: “Vina bảo chúng tôi đến.”

Người lính râu quai nón nhìn Vina một cách sắc bén: “Cô còn điều gì muốn nói không?”

Vina nhìn họ một cách giận dữ và giải thích với người lính râu quai nón, “Athena gọi tôi trước, sau đó tôi gọi họ.”

Nhận thấy lời nói này không thể xóa tan nghi ngờ cho mình, cô đột nhiên nảy ra một ý tưởng và tự bào chữa: “Nếu là tôi làm vậy, tại sao tôi lại gọi bọn họ đến?”

Athena che miệng lại và khóc, “Vina, vậy là ngươi đã sớm lên kế hoạch đổ lỗi cho tôi sao?”

“Im đi, đồ khốn nạn!” Vina nhảy dựng lên và quay lại, dậm mạnh chân xuống đất và gầm lên với cô ta, vẻ mặt hung dữ như một con quỷ.

Hết Chương 39: Vina phản bội.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page