“Cô thấy lạnh?”
Troy nhìn thấy cô rùng mình nghĩ rằng cô bị lạnh.
La Vi lấy lại tinh thần, vội nói: “Không, tôi không lạnh, chỉ là nghĩ đến một số chuyện thôi.”
Troy tỏ vẻ dò hỏi: “Có chuyện gì mà khiến cô sợ đến thế?”
La Vi chợt hỏi một cách ác ý: “Troy, ngươi có sợ đi khám bệnh không?”
Troy rùng mình, như thể đang nhớ lại một ký ức không mấy vui vẻ, rồi ngậm chặt miệng.
Phản ứng ấy…
“Ngươi đã từng đi khám bác sĩ chưa?” Ánh mắt La Vi tràn đầy tò mò :”Ngươi bị bệnh gì mà phải đi khám bác sĩ? Bác sĩ đã điều trị như thế nào?”
Có một ví dụ thực tế trước mắt, cô thực sự không nhịn được muốn phỏng vấn, muốn biết người trên thế giới này khi đi khám bác sĩ có tâm lý như thế nào.
Không biết Troy đã trải qua phương pháp nào trong bốn phương pháp: trích máu, nôn mửa, thụt tháo và đầu độc.
Hơn nữa, thật đáng kinh ngạc khi anh ấy vẫn còn sống sau khi được bác sĩ chẩn bệnh!
Nhưng Troy không trả lời, biểu cảm của La Vi dần trở nên kinh ngạc: “Anh đã phẫu thuật trĩ sao?”
Troy tức giận nói: “Không, đừng đoán!”
“Không thể nào, thật sự là bệnh trĩ sao?” La Vi kinh ngạc.
Trong thời đại này, phẫu thuật có tỷ lệ thành công cao nhất là cắt trĩ. Mọi thứ đều được thực hiện một cách chính xác, từ cắt bằng dao đến đóng dấu bằng bàn là, và nó hoàn hảo.
“Tôi đã nói là không mà!” Troy sợ cô đoán càng thêm hoang đường, nên vội vàng nói: “Tôi chỉ để máu chảy ra vài lần thôi, bác sĩ còn dùng đỉa hút giúp tôi nữa.”
Nghe thấy chữ đỉa, sắc mặt La Vi nhăn lại: “Cắt trĩ còn hơn. Lỡ thứ đó chui vào trong người thì sao?”
Sắc mặt Troy tái nhợt, anh quả thực bị đỉa hút vào, phải tốn rất nhiều sức lực mới có thể kéo ra, nếu không thì khi nghe cô nói, anh đã không phản kháng như vậy.
Nhưng anh sẽ không bao giờ nói sự thật với La Vi!
“Mỗi lần bị bệnh không phải đều sẽ làm người khác chảy máu sao?” La Vi lại hỏi: “Ngươi đã làm bao nhiêu lần rồi? Không thấy chóng mặt sao? Thực ra, chảy máu quá nhiều có thể dẫn đến mất máu mà chết. Tin ta đi, sau này đừng làm nữa.”
Troy mệt mỏi, nhưng phải giải thích để giữ hình tượng: “Tôi không làm điều đó nhiều lần. Không ai muốn lấy máu trừ khi họ sắp chết vì bệnh. Khi còn nhỏ, tôi bị bệnh, điều tôi làm duy nhất chỉ là cầu nguyện và xin thủy thánh.”
“Cầu nguyện và thánh thủy đều vô dụng, nhưng ai biết được, đấy chính là thuốc đức tin. Đôi khi tự đưa ra gợi ý cho bản thân thực sự có thể có tác dụng.” La Vi nói.
Troy nhắm mắt lại, không muốn nghe cô nói nữa.
Mệt quá!
Chỉ cần biết là đủ rồi, tại sao phải nói huỵch toẹt ra chứ?
Hai người song song bước đi, bỏ lại phố College ở phía sau, xung quanh dần trở nên yên tĩnh.
“Troy.”
“Cái gì?”
Khuôn mặt La Vi lạnh lẽo, vẻ mặt cười khúc khích ban nãy cũng không còn: “Ngươi có nghe nói đến họ Isis không?”
Cô chỉ nghĩ rằng nếu cô hỏi Troy, có thể anh ấy sẽ biết.
“Isis.” Troy lặp lại, mắt anh ta hơi chuyển động, “Cô gặp ai tên là Isis à?”
La Vi phủ nhận thẳng thừng: “Không phải, tôi chỉ nghe bạn học ở trường nhắc đến, có vẻ bí ẩn, tôi cũng có chút tò mò.”
“Ồ.” Troy chậm rãi nói sau vài giây :”Isis là một họ rất cao quý. Những người có họ này là hậu duệ của Thần Sự Sống, bởi vì tên của Nữ thần Sự Sống là Isis.”
Lúc này La Vi mới hiểu được cảm giác quen thuộc khi nghe đến họ Isis đến từ đâu. Kiếp trước cô đã từng đọc thần thoại Ai Cập. Nữ thần của sự sống và sức khỏe trong thần thoại Ai Cập là Isis, mà nữ thần Isis cũng là người bảo vệ người chết.
Đây là cách đặt tên rất điển hình, sử dụng tên và thêm họ của tổ tiên, kế thừa và làm nổi bật vinh quang của tổ tiên chúng ta.
“Ngươi có từng nhìn thấy ai có họ Isis không?” La Vi hỏi thăm dò.
“Tôi chưa từng thấy nhưng tôi đã nghe nói đến.”
Troy ngước nhìn bầu trời phía nam: “Isis là họ xuất phát từ vùng Hoang Nguyên, không phổ biến ở Tây Nguyên.”
“Tôi chỉ nghe nói đến một người, cựu hoàng hậu của quốc vương hiện tại của Vương quốc Ater, Becky Isis. Người ta nói rằng bà là một công chúa đến từ quốc gia cổ xưa của vùng đất Hoang Nguyên, nhưng bà đã chết nhiều năm rồi?”
La Vi đột nhiên cảm thấy đau lòng: “Bà ấy chết như thế nào?”
“Tôi nghe nói bà ấy đã rơi xuống sông và chết trên đường bỏ trốn với ai đó.”
“Nữ hoàng, bỏ trốn với ai đó à?”
“Ừ, hoàng hậu là người không thể chịu đựng bất kỳ sự bất công nào. Bà ấy phát hiện ra nhà vua đã ngủ với người hầu gái của mình và bà muốn ly hôn trong cơn tức giận, nhưng vua Ater không đồng ý, vì vậy bà đã bỏ trốn với người khác.”
“Tên của người đàn ông mà cô ấy bỏ trốn là gì?”
“Làm sao tôi biết được điều này? Nếu vụ bê bối hoàng gia này không gây chấn động và lan rộng khắp lục địa, tôi đã không nghe được tin tức này.”
“Sao tôi chưa từng nghe nói đến?” La Vi nghi ngờ hỏi, trong trí nhớ của nguyên chủ chưa từng nghe nói đến chuyện này.
“Đó là mười lăm năm trước.” Troy nhìn cô :”Lúc đó có lẽ cô thậm chí còn chưa được sinh ra.”
La Vi nghe thấy giọng điệu này thì nói: “Chậc chậc, ngươi bao nhiêu tuổi rồi? Nói chuyện già dặn thế!”
Biểu cảm của Troy thực sự rất xấu: “Tôi chỉ mới hai mươi ba tuổi thôi!”
La Vi : “Cái gì? Cậu đã 23 tuổi rồi còn độc thân à!”
Độ tuổi này không được coi là trẻ trong thời đại này.
Troy nghiến răng: “Tôi không phải là một ông già độc thân!”
“Được rồi, được rồi, không phải.” Thấy anh tức giận, La Vi nhanh chóng quay lại chủ đề chính: “Đã tìm thấy thi thể của Nữ hoàng Isis chưa?”
“Tôi không biết!” Ngực Troy phập phồng. Cô đổi chủ đề quá nhanh đến nỗi có vẻ như khiến Troy tức giận.
Sau khi hít thở bình tĩnh lại vài lần, ông tiếp tục: “Nhưng không lâu sau khi Nữ hoàng Isis qua đời, Vua Ater đã phong người hầu gái đó làm hoàng hậu mới.”
“Ta nghe nói người hầu gái này rất xinh đẹp. Cô ấy suýt bị một lão già biến thái bắt đi làm tình nhân. Chính Nữ hoàng Isis đã cứu cô ấy.”
“Nhưng cũng có người nói, Nữ hoàng Isis quá ngây thơ, bị lừa gạt. Nữ tỳ này sinh ra trong một gia đình quý tộc nghèo khó, từ lâu đã muốn bám lấy nhà vua.”
“Cô ta cố ý dụ dỗ vị quý tộc đi cưỡng đoạt cô ta vào ngày Hoàng hậu đi du ngoạn, để được Hoàng hậu tốt bụng cứu về cung, sau đó nhân cơ hội này mà qua lại với Nhà vua.”
Sau khi nghe xong, vẻ mặt của La Vi vô cùng khó tả.
Thật là một kịch bản cẩu huyết, tình tiết hấp dẫn càng cẩu huyết hơn.
Điều thậm chí còn nực cười hơn là cô phát hiện ra rằng mình có thể có mối quan hệ nào đó với Nữ hoàng Isis.
Mười lăm năm trước, độ tuổi trùng khớp.
Có thể nguyên chủ là con gái của Nữ hoàng Isis ?
Nếu đúng như vậy, thì nguyên chủ không phải chết oan. Athena tàn nhẫn vô tình, hiển nhiên là loại người “giết người khi họ yếu “.
Nói đến chuyện đó, hôm nay là ngày nguyên chủ bị xử tử bằng cách treo cổ.
La Vi suy đoán ra số phận ban đầu, phát hiện nguyên chủ đã đi vào ngõ cụt.
Tội mạo danh quý tộc quả thực không đủ để giết chết cô. Có ba lý do dẫn đến cái chết của cô.
Hai cấp độ đầu tiên là âm mưu của Athena và âm mưu của tên sát thủ bí ẩn, và cấp độ cuối cùng là Công chúa Lillian.
You cannot copy content of this page
Bình luận