Danh sách chương

 

“Chiêm tinh học được chia thành hai hướng: một là chọn thời điểm, và hai là giải quyết những nghi ngờ.”

“Chọn thời điểm thích hợp có thể dùng để dự đoán thời tiết và xác định ngày giờ tốt. Giải đáp nghi ngờ có nghĩa là giải đáp nghi ngờ của mọi người và trả lời những câu hỏi họ muốn biết.”

“Bây giờ, cô sẽ dạy ngươi cách sử dụng hai loại chiêm tinh này.”

Giáo sư Tobias cầm một quả cầu pha lê, nhắm mắt lại và cảm nhận một lúc, một âm thanh trầm thấp và bí ẩn phát ra từ miệng ông.

“Những người chọn ngày, hãy cầm quả cầu pha lê lên và đổ đầy năng lượng trong cơ thể vào đó… Tập trung thiền định về các cung hoàng đạo nhìn thấy và những gì xuất hiện trong ý thức của bạn…”

“Khi các ngôi sao nhìn thấy đủ rõ, chúng sẽ được chiếu lên quả cầu pha lê. Hãy mở mắt ra và quả cầu pha lê sẽ hướng dẫn bạn lựa chọn.”

Khoảng hơn chục người nhận được quả cầu pha lê lần lượt mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào đạo cụ trong tay, vẻ bối rối hiện rõ trên đôi mắt.

Họ không thấy gì cả và rất thất vọng với kết quả.

“Người mới bắt đầu không quen với chiêm tinh học và thế giới tâm linh của họ chưa đủ mạnh. Đừng lo, bạn sẽ giỏi hơn khi luyện tập.”

La Vi cũng lặng lẽ mở mắt, nhìn mai rùa trong tay, cảm thấy phương pháp này có lẽ không thích hợp với mình.

Cho dù trí tưởng tượng có phong phú đến đâu, khi mở mắt ra, tất cả những gì thấy chỉ là lưng rùa xanh, và mọi trí tưởng tượng đều biến mất.

La Vi không biết đây là loài rùa gì và tại sao mai của nó lại xanh như vậy… Suy nghĩ của cô bắt đầu rẽ sang những hướng kỳ lạ.

Sau khi giải thích về công dụng của quả cầu pha lê, Giáo sư Tobias bắt đầu nói về các lá bài Tarot.

“Mục đích chính của người bói, là giải thích các lá bài. Thông qua thiền định, hãy thanh lọc tâm trí và đảm bảo rằng bạn không bị phân tâm bởi những thứ bên ngoài… Bắt đầu xáo bài…”

“Hãy nghĩ về những câu hỏi muốn hỏi, càng chi tiết càng tốt, sau đó bắt đầu rút các lá bài Tarot, sắp xếp các lá bài và bắt đầu giải nghĩa chúng.”

“Đưa ra câu trả lời cho câu hỏi dựa vào ý nghĩa và hình ảnh trên các lá bài Tarot. Lưu ý rằng cần tự mình đánh giá xem câu trả lời có đúng hay không.”

Tiếng xào bài vang lên trong lớp học, như thể trời đang mưa.

La Vi nhìn chằm chằm vào mai rùa, cố gắng nhìn những ngôi sao và hoa văn trên đó, nhưng nhìn đến mỏi mắt cũng không thể nhìn thấy bất cứ điều gì khác biệt.

Cách thứ hai cũng thất bại!

Vậy cô sử dụng mai rùa của mình như thế nào?

Ném một vài đồng xu vào và lắc nó?

Nhưng ở đây không có đồng xu nào cả. La Vi tự hỏi liệu có thể dùng đồng xu trong ví của mình thay thế không.

La Vi suy nghĩ thật kỹ, cảm thấy chuyện này không có khả năng.

Cho dù có thể dùng tiền đồng thay cho tiền đồng thì cũng không thể lý giải được quẻ bói.

Liệu có cần phải dùng phương pháp thô sơ nhất là đốt nó trong lửa để xem nó có nứt không?

La Vi từ chối cách này. Mai rùa bị đốt một lần sẽ hỏng mất, cô không thể dùng mai rùa mới mỗi lần xem bói được!

Cho đến khi kết thúc tiết học chiêm tinh, La Vi vẫn không thể đưa ra giải pháp.

Cô ngước nhìn bầu trời và thở dài, xem ra cô thật sự không có cơ hội ở bên tên lừa đảo kia rồi.

Cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc từ bỏ khóa học này, và cô không biết liệu mình có bị đuổi học nếu trượt kỳ thi cuối kỳ hay không.

La Vi buồn bã rời khỏi lớp học.

Cô không thể học chiêm tinh học, nhưng cô vẫn phải chuẩn bị thật tốt cho lớp học cưỡi ngựa ngày mai.

Đầu tiên, cô phải ra ngoài và mua một con ngựa.

Có tiền trong túi, La Vi thẳng lưng khi nhìn thấy Troy lần nữa.

“Đây, tiền của ngày hôm nay đây.”

Cô chỉ lấy ra một đồng tiền vàng và đặt vào tay Troy.

“Tiền vàng!” Troy ngạc nhiên nhìn cô, như muốn hỏi tại sao cô đột nhiên lại hào phóng như vậy.

“Tôi đã hứa với anh một đồng vàng mỗi ngày.”

Troy tỏ vẻ nghi ngờ: “Cô tốt bụng thế sao? Cô không có âm mưu gì chứ?”

Có thể thấy anh ta bị PTSD. Anh ta được La Vi thuê trong hai ngày với mức giá thấp và bị cô ấy coi thường. Anh ta không thể tin rằng mình đáng giá một đồng vàng.

“Nếu không muốn thì trả lại cho tôi.”

“Muốn!”

Troy nhanh chóng nắm chặt những đồng tiền vàng, quay lưng lại với cô và bỏ vào túi.

La Vi không nói nên lời, câu này quả thực lần nào cũng có tác dụng.

“Ngươi có đuổi kịp người theo dõi ta hôm qua không?”

“Đó chính xác là điều tôi muốn nói với cô.” Troy quay lại với vẻ mặt nghiêm túc :”Người đó đã chạy vào trường của cô và không quay trở ra.”

La Vi cũng nhíu mày: “Chẳng lẽ là người trong trường ta?”

Vậy là cô đã đoán sai rồi. Không phải người ngoài học viện muốn giết cô, mà là người trong học viện sao?

“Ngươi có thấy hắn trông như thế nào không?” La Vi hỏi.

Troy lắc đầu: “Tôi không nhìn rõ, nhưng hắn ta có đeo kiếm ở hông, động tác cũng khá nhanh nhẹn, có thể là một kiếm sĩ.”

“Anh nói như không nói vậy.”

Troy không để ý đến cô, tiếp tục nói: “Hắn ta rất nhanh. Trên áo choàng có thêu họa tiết và biết dùng ma thuật ẩn nấp. Cách anh ta cầm kiếm rất đặt biệt. Anh ta hẳn là một hiệp sĩ đến từ một quốc gia nào đó.”

Lòng La Vi dần chùng xuống.

Nếu như cô nhớ không lầm thì học viện không cho phép học sinh quý tộc mang theo người hầu cũng như là kỵ sĩ hay là vũ khí vào trường. Vị kỵ sĩ này từ đâu tới?

Hơn nữa, cô đã biết được từ Winnie và Balk rằng có một vòng tròn ma thuật được khắc bên dưới học viện và người ngoài không được phép vào.

Vì vậy, hiệp sĩ này có những danh tính khác trong trường, có thể là giáo viên hoặc học sinh.

La Vi cảm thấy khả năng thứ hai có vẻ cao hơn.

Dù sao, học sinh có thể tốt nghiệp chỉ trong vòng ba năm, nhưng giáo viên phải tiếp tục giảng dạy. Kỵ sĩ này hẳn là bạn đồng hành của một tiểu thư hay thiếu gia quý tộc.

Có thể loại trừ Vina. Hôm qua cô đã đe dọa cô ta, nói rằng cô ta sẽ yêu cầu Hiệp sĩ Thánh của thánh điện tiết lộ danh tính thực sự của cô . Nếu hiệp sĩ đó là của cô ta, tại sao cô ta lại bận tâm làm điều đó?

Athena cũng có thể bị loại trừ, những người mà cô ta phái đi điều tra cô vẫn chưa trở về, cho nên không có lý do gì để giết cô ngay lúc này.

Nhưng nếu loại trừ hai người này thì cô sẽ không còn ai để nghi ngờ nữa!

La Vi hơi ngẩng đầu, vẻ mặt có chút khó chịu: “Troy, anh đã điều tra ra nguồn gốc của con nhện quỷ kia chưa?”

Troy nói một cách mỉa mai: “Tôi là kiếm sĩ, không phải thám tử, và lúc đầu cô đã nói rằng tôi chỉ cần bảo vệ cô.”

“Dừng lại, dừng lại.” La Vi ngắt lời anh ta, điều chỉnh lại tâm trạng :”Thôi bỏ đi, không ngờ anh lại nhận ra.”

“Hôm nay ta còn có việc khác phải làm. Đi thôi, theo ta đi chọn ngựa rồi mua nhà.”

Troy im lặng đi theo cô.

Sau khi mua sắm cả buổi chiều, túi tiền của La Vi đã vơi đi một nửa.

Cô mua một con ngựa hạt dẻ xinh đẹp, chọn một tiểu viện yên tĩnh gần trường đại học và cuối cùng thuê một người giúp việc, chi tổng cộng là ba mươi bảy đồng vàng.

“Từ bây giờ, ngươi sẽ sống ở phòng phía đông trên tầng hai. Hãy nói với Bella những gì ngươi muốn ăn và để cô ấy làm cho ngươi.”

Bella là tên của người hầu gái. Cô ấy chỉ mới mười bảy tuổi. Cả cha và mẹ cô đều đã qua đời. Cô ấy từng kiếm sống ở nhà dì của mình. Cô ấy là một người nghèo.

La Vi thở dài, nhưng nhìn thấy Troy dừng lại ở khóe mắt.

“Có chuyện gì vậy?” Tim cô hẫng một nhịp khi nghĩ rằng có ai đó lại theo dõi mình.

Troy nhìn cô bằng ánh mắt lạ lẫm, giọng nói có chút khàn khàn: “Cô muốn tôi chuyển vào ở à?”

“Sao lại nhìn tôi như vậy?” La Vi thản nhiên nói: “Nếu không muốn chuyển đến thì đừng đến nữa. Tôi chỉ lo anh không có chỗ ở thôi.”

Troy cụp mắt, giọng nói càng khàn hơn: “Tôi không có nơi nào để ở, trước đây tôi ngủ trong quán rượu.”

La Vi ngạc nhiên: “Vậy thì anh…”

“Cảm ơn cô.” Troy đột nhiên nói, nhìn cô bằng đôi mắt xanh lá cây, dường như đang lấp lánh ánh sáng.

La Vi: …

Xong rồi, hình như anh ấy hiểu lầm điều gì đó.

“Ahem.” cô ho hai tiếng rồi nhìn ra ngoài sân :”Chúng ta đi đón người đó trước khi trời tối nhé!”

Hết Chương 18: Từ bỏ khoa học.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page