Danh sách chương

Chương 1

29/03/2025

Chương 2

29/03/2025

Chương 3

29/03/2025

Chương 4

29/03/2025

Chương 5

29/03/2025

Chương 6

29/03/2025

Chương 7

29/03/2025

Chương 8

29/03/2025

Chương 9

29/03/2025

Chương 10

29/03/2025

Chương 11

29/03/2025

Chương 12

29/03/2025

Chương 13

29/03/2025

Chương 14

29/03/2025

Chương 15

29/03/2025

Chương 16

30/03/2025

Chương 17

30/03/2025

Chương 18

30/03/2025

Chương 19

30/03/2025

Chương 20

30/03/2025

Chương 21

31/03/2025

Chương 22

31/03/2025

Chương 23

31/03/2025

Chương 24

31/03/2025

Chương 25

31/03/2025

Chương 26

01/04/2025

Chương 27

01/04/2025

Chương 28

01/04/2025

Chương 29

01/04/2025

Chương 30

01/04/2025

Chương 31

02/04/2025

Chương 32

02/04/2025

Chương 33

02/04/2025

Chương 34

02/04/2025

Chương 35

03/04/2025

Chương 36

03/04/2025

Chương 37

03/04/2025

Chương 38

03/04/2025

Chương 39

03/04/2025

Chương 40

03/04/2025

Chương 41

03/04/2025

Chương 42

04/04/2025

Chương 43

05/04/2025

Chương 44

05/04/2025

Chương 45

05/04/2025

Chương 46

06/04/2025

Chương 47

06/04/2025

Chương 48

06/04/2025

Chương 49

07/04/2025

Chương 50

07/04/2025

Chương 51

07/04/2025

Chương 52

08/04/2025

Chương 53

08/04/2025

Chương 54

08/04/2025

Chương 55

09/04/2025

Chương 56

09/04/2025

Chương 57

09/04/2025

Chương 58

10/04/2025

Chương 59

10/04/2025

Chương 60

10/04/2025

Chương 61

11/04/2025

Chương 62

11/04/2025

Chương 63

11/04/2025

Chương 64

11/04/2025

Chương 65

11/04/2025

Chương 66

11/04/2025

Chương 67

11/04/2025

Chương 68

12/04/2025

Chương 69

12/04/2025

Chương 70

12/04/2025

Chương 71

12/04/2025

Chương 72

12/04/2025

Chương 73

12/04/2025

Chương 74

12/04/2025

Chương 75

12/04/2025

Chương 76

14/04/2025

Chương 77

14/04/2025

Chương 78

14/04/2025

Chương 79

14/04/2025

Chương 80

14/04/2025

Chương 81

14/04/2025

Chương 82

14/04/2025

Chương 83

16/04/2025

Chương 84

16/04/2025

Chương 85

17/04/2025

Chương 86

18/04/2025

Chương 87

18/04/2025

Chương 88

19/04/2025

Chương 89

19/04/2025

Chương 90

20/04/2025

Chương 91

20/04/2025

Chương 92

20/04/2025

Chương 93

20/04/2025

Chương 94

20/04/2025

Chương 95

20/04/2025

Chương 96

22/04/2025

Chương 97

22/04/2025

Chương 98

22/04/2025

Chương 99

23/04/2025

Chương 100

23/04/2025

Chương 101

24/04/2025

Chương 102

24/04/2025

Chương 103

24/04/2025

Chương 104

24/04/2025

Chương 105

24/04/2025

Chương 106

25/04/2025

Chương 107

27/04/2025

Chương 108

27/04/2025

Chương 109

01/05/2025

Chương 110

02/05/2025

Chương 111

02/05/2025

Chương 112

02/05/2025

Chương 113

02/05/2025

Chương 114

02/05/2025

Chương 115

02/05/2025

Chương 116

02/05/2025

Chương 117

02/05/2025

Chương 118

02/05/2025

Chương 119

03/05/2025

Chương 120

03/05/2025

Chương 121

03/05/2025

Chương 122

03/05/2025

Chương 123

03/05/2025

Chương 124

03/05/2025

Chương 125

03/05/2025

Chương 126

07/05/2025

Chương 126

07/05/2025

Chương 128

08/05/2025

Chương 129

08/05/2025

Chương 130

08/05/2025

Chương 131

09/05/2025

Chương 132

09/05/2025

Chương 133

09/05/2025

Chương 134

09/05/2025

Chương 135

10/05/2025

Chương 136

10/05/2025

Chương 137

10/05/2025

Chương 138

10/05/2025

Chương 139

10/05/2025

Chương 140

10/05/2025

Chương 141

10/05/2025

Chương 142

14/05/2025

Chương 143

14/05/2025

Chương 144

14/05/2025

Chương 145

14/05/2025

Chương 146

16/05/2025

Chương 147

16/05/2025

Chương 148

17/05/2025

Chương 149

17/05/2025

Chương 150

17/05/2025

Chương 151

18/05/2025

Chương 151

18/05/2025

Chương 153

18/05/2025

Chương 154

18/05/2025

Chương 155

18/05/2025

Chương 156

18/05/2025

VƯƠNG PHI, TA KHÔNG MUỐN LÀM

Chương 5

Chương trước

Chương sau

Âm thanh này nghe có chút quen thuộc, bởi vì chỉ vài ngày trước, Diêu Phẩm Nhàn cũng đã từng nghe thấy nó.

Lần đó, vì là lần đầu tiên nghe được, hơn nữa xung quanh không có ai lên tiếng, nàng đã nghĩ mình chỉ là bị ảo giác. Nhưng lúc này, âm thanh ấy lại vang lên một lần nữa, cộng thêm những giấc mộng kỳ lạ trước đó, dù có muốn trốn tránh đến đâu, nàng cũng không thể tự lừa dối bản thân được nữa.

Diêu Phẩm Nghiên thực sự đã hòa ly, điều này chứng tỏ cuốn sách mà nàng thấy trong giấc mộng kia thực sự tồn tại. Không chỉ có nó là thật, mà cả nàng cùng tất cả những người bên cạnh nàng cũng đều là nhân vật trong cuốn sách ấy.

Mà trong sách, số phận của mỗi người đã được định sẵn từ lâu.

Điều này chẳng khác nào nàng đã nhìn thấy thiên cơ, đã nhìn thấy chính vận mệnh của mình.

Nếu số mệnh có thể thay đổi, thì việc biết trước tương lai tất nhiên là điều tốt. Nhưng nếu tất cả đã được định sẵn, mà không thể nào xoay chuyển, thì chẳng khác nào chỉ khiến nàng thêm dằn vặt và đau khổ mà thôi.

Dù Diêu Phẩm Nhàn đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng khi sự thật này thật sự bày ra trước mắt, Diêu Phẩm Nhàn vẫn khó mà chấp nhận được.

Tuy vậy, dù trong lòng nàng có chấn động và đau đớn đến đâu, nàng cũng không thể để lộ ra sơ hở trước mặt mọi người lúc này. Chính vì đã có sự chuẩn bị từ trước, nên dù nhận được tin tức này, nàng vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, không hề tỏ ra ngạc nhiên.

Huống hồ, so với chuyện Diêu Phẩm Nghiên hòa ly, điều nàng quan tâm hơn lúc này chính là vận mệnh của bản thân.

Nhưng vì người nhà đã nói ra chuyện này trước mặt nàng, Diêu Phẩm Nhàn cũng không thể không hỏi vài câu.

“Tỷ tỷ và tỷ phu tình cảm vốn luôn sâu đậm, tại sao lại đi đến bước này?” Nàng nhíu mày, vẻ mặt đầy nghiêm túc.

Lời này là nàng hỏi người nhà, nhưng ngay lúc đó, bên tai nàng lại vang lên giọng nói kia.

[Chủ nhân, hệ thống 1005 sẵn sàng phục vụ ngài.]

Giọng nói vừa dứt, Diêu Phẩm Nhàn còn chưa kịp phản ứng thì một luồng sức mạnh cường đại đã lập tức ập vào trong đầu nàng. Chỉ trong chốc lát, nàng liền hiểu rõ nội dung của cuốn sách kia.

Cuốn sách ấy có tên là “Nhất Phẩm Kiều Nghiên”, nhân vật chính của câu chuyện chính là trưởng nữ đích truyền của Diêu gia đại phòng – Diêu Phẩm Nghiên.

Phụ mẫu của Diêu Phẩm Nghiên là thanh mai trúc mã, trai tài gái sắc, hơn nữa còn có chút thân tình từ trước, vì vậy sau khi thành thân, tình cảm của họ vô cùng tốt đẹp. Thế nhưng, mẫu thân của Diêu Phẩm Nghiên vốn có cơ thể yếu ớt, trong lúc sinh nàng ta, vì mất máu quá nhiều mà tổn hại sức khỏe nghiêm trọng. Chưa đầy mấy ngày sau khi sinh, bà đã qua đời.

Diêu phụ đau khổ tột cùng, vì quá thương nhớ thê tử, một thời gian dài chìm trong u sầu, không còn ý chí phấn đấu. Cuối cùng, sau khi thủ hiếu cho vợ cả được hai năm, ông mới nghe theo sự sắp đặt của trưởng bối trong nhà mà tái hôn.

Người vợ kế này, chính là mẫu thân của Diêu Phẩm Nhàn.

Chỉ một thời gian ngắn sau khi tái hôn, tân phu nhân đã có thai. Lo sợ nàng dâu mới sẽ không đối xử tốt với con gái đầu lòng, Diêu lão thái thái liền ôm Diêu Phẩm Nghiên về nuôi dưỡng bên mình.

Trưởng nữ do chính tay lão thái thái dạy dỗ, Diêu phụ vì thế không thể tận trách nhiệm của một người cha, trong lòng vô cùng áy náy. Hơn nữa, ông cũng hối hận vì bản thân đã cưới vợ mới, cảm thấy có lỗi với thê tử đã khuất, thế nên lại càng trút hết sự yêu thương, nuông chiều lên người trưởng nữ.

Vậy nên, trong cái nhà này, Diêu Phẩm Nghiên được cưng chiều như châu báu, lớn lên trong muôn vàn sủng ái.

Ngược lại, dù Diêu Phẩm Nhàn cũng là con gái đích truyền, danh chính ngôn thuận, thậm chí so với tỷ tỷ, nàng còn xuất sắc hơn nhiều ở các phương diện như đức hạnh, lễ nghi, nhưng lại hiển nhiên không phải người được sủng ái. Từ nhỏ đến lớn, nàng luôn bị tỷ tỷ mình đè ép một cách chặt chẽ.

Cả hai đều là đích nữ của đại phòng, Diêu Phẩm Nhàn không phải là người thích tranh giành, thế nhưng từ khi có ký ức, nàng chưa từng là người được ưu tiên. Bất kể thứ gì tốt đẹp, nàng mãi mãi chỉ có thể nhận lại những gì Diêu Phẩm Nghiên không chọn.

Ngay cả những đồ vật của nhà ngoại nàng, nếu Diêu Phẩm Nghiên không có, lão thái thái cũng sẽ ngấm ngầm ép nàng nhường lại.

Mỗi khi nàng tỏ ra có chút khó xử, lão thái thái cùng hai vị thẩm sẽ kẻ xướng người họa, lời ra tiếng vào, giọng điệu chua ngoa đầy ẩn ý.

Mặc dù đó không phải là những thủ đoạn quá cay độc, nhưng sự tích lũy qua năm tháng vẫn khiến trong lòng Diêu Phẩm Nhàn có không ít bóng ma.

Khi còn nhỏ, nàng không hiểu những lời nói bóng gió đó có ý gì, chỉ biết người lớn nói gì thì nghe nấy. Nhưng đến khi trưởng thành, nàng đã hiểu được tất cả, chỉ là chẳng buồn tranh chấp mà thôi.

Thậm chí, để mẫu thân không phải lo lắng, rất nhiều lần bị tổ mẫu và các thẩm bắt nạt, nàng cũng chưa bao giờ hé răng than thở.

Nói cho cùng, những chuyện này đều là những chuyện vặt vãnh, nhưng trong sách lại viết rằng Diêu Phẩm Nhàn tính tình hẹp hòi, hay để tâm vào chuyện vụn vặt, quá so đo với những điều nhỏ nhặt, nên thường xuyên giận dỗi một mình.

Những chi tiết này cũng chính là bút tích dọn đường cho kết cục bạc mệnh* khi còn trẻ của Diêu Phẩm Nhàn về sau.

*Bạc mệnh (薄命) nghĩa là số phận ngắn ngủi, bất hạnh, thường dùng để chỉ những người có cuộc đời gian truân, đoản mệnh, hoặc chịu nhiều khổ đau.

Sách viết rằng, nàng bởi vì lòng dạ hẹp hòi, tính tình keo kiệt, suốt ngày giận dỗi với chính mình, tự làm khổ bản thân, dần dà sinh bệnh mà chết.

Cả đời của Diêu Phẩm Nhàn chỉ là để làm nền cho Diêu Phẩm Nghiên tỏa sáng. Sách miêu tả, Diêu Phẩm Nghiên từ nhỏ đã số khổ, nhưng lại vô cùng kiên cường, như đóa hoa hướng dương vươn mình mà sống, cuối cùng cũng đạt được chính quả, hưởng một đời viên mãn.

Đọc đến đây, Diêu Phẩm Nhàn chỉ thấy cạn lời.

Từ nhỏ đến lớn, nàng tự nhận bản thân chưa từng làm gì sai. Vậy mà bây giờ, có người nói với nàng rằng, cái chết yểu của nàng là do chính nàng tự chuốc lấy, là tự nàng làm khổ mình đến chết.

Cảm giác lạnh lẽo lan dần trong tim. Nàng vẫn còn sống sờ sờ đây, thế nhưng trong sách, cái chết của nàng lại chẳng có chút ý nghĩa gì.

Nàng chết, không quan trọng.

Với Diêu gia, nàng chết cũng chẳng sao.

Trong cuốn sách kia, nàng cũng chỉ là một nhân vật phụ mờ nhạt, chẳng ai để tâm.

Ngay lúc này, giọng nói quen thuộc kia lại một lần nữa vang lên.

[Chủ nhân, thân thể của ngài đã có dấu hiệu tổn hao. Nếu muốn chữa trị, hệ thống sẽ kích hoạt chế độ kéo dài tuổi thọ – Chế độ “Vả mặt”. ]

Diêu Phẩm Nhàn kinh ngạc: [ Vả mặt? ]

Rõ ràng, nàng chưa từng nghe qua từ này, cũng không hiểu ý nghĩa của nó là gì.

Nàng không lên tiếng, chỉ lặp lại từ đó trong đầu.

Hệ thống lập tức bắt được sự nghi hoặc của nàng.

[Đúng vậy. Nếu chủ nhân không hài lòng với những lời nói và hành động của bọn họ, hoàn toàn có thể phản kích bằng lời nói, không cần nhẫn nhịn. ]

Diêu Phẩm Nhàn lúc này mới hiểu ra, thì ra “vả mặt” chính là phản bác lại những lời lẽ vô lý.

Chứ không phải bắt nàng giơ tay tát thẳng vào mặt ai đó.

Hệ thống tiếp tục giải thích: [Những lời nói và hành động của họ khiến chủ nhân khó chịu, thậm chí ảnh hưởng đến cả sức khỏe thể chất và tinh thần của ngài. Nếu ngài có thể lập tức phản kích, không nuốt cục tức vào trong lòng, tâm trạng sẽ tốt hơn, thậm chí còn có thể kéo dài tuổi thọ. Ngài nghĩ xem, tại sao không làm chứ? ]

Từ nhỏ đến lớn, Diêu Phẩm Nhàn luôn đặt thể diện gia đình lên hàng đầu. Bị oan ức, nàng cũng chẳng dám than phiền với ai, chỉ lặng lẽ chịu đựng một mình.

Nàng rất hiểu chuyện, biết mẫu thân không dễ dàng gì, cũng sợ bà ngoại vì nàng mà lo lắng. Vậy nên, nàng luôn chỉ nói về những điều tốt đẹp, không bao giờ nhắc đến những điều tủi thân.

Nếu như nàng thực sự là người có lòng dạ rộng rãi, có thể bỏ ngoài tai những lời nói khó nghe kia, thì đã không có chuyện gì. Nhưng khổ nỗi, nàng lại để bụng. Dù miệng không nói ra, nhưng trong lòng vẫn cứ mãi nghĩ ngợi. 

Mà càng nghĩ thì càng thấy ấm ức, càng ấm ức thì lại càng suy nghĩ nhiều hơn… Cứ như vậy, nàng rơi vào một vòng luẩn quẩn chết chóc.

Lúc này, Diêu Phẩm Nhàn bỗng chốc hiểu ra. Tại sao trong cuốn sách đó, nàng lại chết yểu khi còn trẻ.

Mỗi ngày nàng đều tự mình chuốc lấy bực tức, lại phải xử lý đủ loại công việc lớn nhỏ trong vương phủ.

Sau này, khi Diêu Phẩm Nghiên hòa ly (ly hôn) trở về kinh, mọi người trong phủ đều ám chỉ rằng vị trí Vương phi vốn thuộc về nàng ta, nhưng đã bị Diêu Phẩm Nhàn “cướp” mất.

Trong sách, khi Diêu Phẩm Nghiên vừa trở về, cuộc sống của nàng ta vô cùng khó khăn.

Nhìn thấy tỷ tỷ sống khổ sở như vậy, Diêu Phẩm Nhàn dần dần cũng cảm thấy, có lẽ mình đã sai.

Ngay từ đầu, nàng và Vương gia vốn chẳng có tình cảm gì.

Diêu Phẩm Nhàn luôn cảm thấy người Vương gia thực sự yêu là Diêu Phẩm Nghiên.

Vì vậy, nàng vừa áy náy, lại vừa ghen ghét, cuối cùng tự giày vò đến sinh bệnh.

 

Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã hay. Nhưng giờ đây, khi đã thoát ra khỏi cái vòng lẩn quẩn đó, khi đứng ở vị trí của một người ngoài cuộc mà nhìn lại toàn bộ câu chuyện, nàng bỗng cảm thấy: Nếu năm đó nàng nghĩ thoáng hơn, có lẽ cũng không đến mức chết sớm như vậy.

Diêu Phẩm Nhàn hỏi người nhà về chuyện vì sao Diêu Phẩm Nghiên  hòa ly (ly hôn).

Lão thái thái không lên tiếng. Diêu Nhị phu nhân liền đáp: “Cái tên Tề Tu Ngôn đó, nhìn thì ôn tồn lễ độ, nhưng thực chất chỉ là một kẻ ngụy quân tử*! Lúc trước khi hai nhà kết thân, hắn còn thề thốt trước mặt lão thái thái, nói rằng đời này chỉ có mỗi Nghiên Nghiên, tuyệt đối không nạp thiếp.”

*Ngụy quân tử (偽君子) là kẻ giả tạo, bên ngoài tỏ ra đạo đức, chính trực nhưng bên trong gian trá, xảo quyệt, hành xử ngấm ngầm vì lợi ích cá nhân.

“Nhưng mới mấy năm trôi qua? Hắn chẳng những rước mỹ nhân mới vào phủ, còn muốn hưu (bỏ) Nghiên Nghiên của chúng ta!”

Diêu Tam phu nhân tiếp lời: “May mà Diêu gia chúng ta không phải là quả hồng mềm, để mặc người ta muốn bóp thế nào thì bóp! Tề gia muốn hưu thê? Đúng là nằm mơ!”

Thế nên, cuối cùng vợ chồng bọn họ mới hòa ly.

Nhưng so với Diêu Nhị phu nhân và Diêu Tam phu nhân, Diêu Phẩm Nhàn lại càng hiểu rõ nguyên nhân thực sự.

Bởi vì nàng biết cốt truyện trong sách. Nàng biết, về sau Tề Tu Ngôn sẽ tiến kinh nhậm chức, đến lúc đó, giữa hắn và Diêu Phẩm Nghiên còn có thêm một phen dây dưa không dứt.

Nhưng đó là chuyện của tương lai.

Hiện tại, Diêu Phẩm Nhàn chỉ trầm mặc. Diêu Nhị phu nhân liếc nàng một cái đầy thâm ý, rồi chậm rãi nói: “Nói cho cùng, vẫn là nương nương có phúc khí. Nếu năm đó không phải Nghiên Nghiên nhường lại hôn sự này cho ngài, thì bây giờ thê bằng phu quý, được hưởng vinh hoa phú quý chính là Nghiên Nghiên rồi.”

Mấy lời này bề ngoài thì ca ngợi, thực chất lại đầy ẩn ý mỉa mai.

Nói trắng ra chính là đang ám chỉ nàng đoạt mất hôn sự của Diêu Phẩm Nghiên. Nhưng nàng chẳng hề bất ngờ.

Bởi vì suốt hai mươi năm qua, nàng đã nghe những lời như vậy không biết bao nhiêu lần.

Đúng lúc này, hệ thống lên tiếng: [Chủ nhân, không cần tủi thân. ]

Trước đây, Diêu Phẩm Nhàn luôn giữ thể diện cho gia đình. Dù nghe ra lời lẽ chẳng tốt đẹp gì, nàng cũng chỉ chọn cách im lặng nhịn nhục, không tranh cãi.

Nhưng bây giờ thì khác. Nàng biết, nếu tiếp tục nhẫn nhịn, kết cục của nàng sẽ giống y như trong sách – chết yểu khi còn trẻ.

Nghĩ đến hình ảnh đứa con trai đơn độc quỳ trước linh đường mình, lòng nàng chợt trở nên lạnh lẽo. Nếu nàng thật sự chết sớm như vậy… Vậy con trai nàng phải làm sao đây?

Diêu Phẩm Nhàn thu lại nét mặt ôn hòa thường ngày, lạnh nhạt lên tiếng: “Nhị thẩm, lời này của thẩm có ý gì?”

“Hôn nhân là do phụ mẫu quyết định, thông qua mai mối mà thành. Năm đó, hôn sự của ta là do Hoàng Thượng và Quý phi gật đầu, còn tỷ tỷ thì do tổ mẫu làm chủ… Thế mà hôm nay thẩm lại nói như vậy, là đang trách Hoàng Thượng và Quý phi? Hay là trách tổ mẫu?”

Sắc mặt Diêu Nhị phu nhân lập tức tái nhợt, hoảng loạn hẳn lên, như thể mất luôn cả khả năng nói chuyện.

“Ta… Ta… Ta…” Bà ta vốn không ngờ Diêu Phẩm Nhàn lại dám phản bác!

Trước đây, nàng cứ tưởng vị vương phi này vẫn nhẫn nhịn như trước, mặc cho người khác muốn nói gì thì nói.

Sở dĩ bà ta dám đường hoàng nói ra những lời này, chẳng qua là vì nhìn ra được tâm tư của lão thái thái.

Bà ta biết lão thái thái đang hối hận, hối hận vì năm đó để muội muội thay tỷ tỷ xuất giá.

Cho nên, bà ta mới đánh bạo nói thẳng, vì nghĩ rằng chỉ cần lão thái thái không phản đối, thì Diêu Phẩm Nhàn nhất định sẽ nể mặt mà không phản bác.

Nhưng giờ phút này, nhìn Diêu Nhị phu nhân cứng họng, lòng Diêu Phẩm Nhàn chợt thấy nhẹ nhõm vô cùng.

Thì ra, những chuyện khiến mình khó chịu, nếu dám nói thẳng ra, phản bác lại những người gọi là “người nhà” này, thì lại là một chuyện vui vẻ đến vậy!

Ngay lúc đó, hệ thống lại vang lên: [Chúc mừng chủ nhân, giá trị sức khỏe +5 ]

Không biết có phải tâm lý tác động hay không, nhưng Diêu Phẩm Nhàn thật sự cảm thấy cả người nhẹ nhõm hơn hẳn.

Ngay cả sự mệt mỏi đeo bám bấy lâu nay, dường như cũng giảm đi không ít…

 

————————–

Tác giả có lời muốn nói:

Với bàn tay vàng này, một ngày nào đó Vương phi sẽ khiến Vương gia phải nằm rạp xuống đất!

Vương gia: “…”

Hoàng thượng: “Uy nghiêm nam nhân không thể sụp đổ!”

Ngoài ra, chúng ta cự tuyệt gia đình PUA*!

Diêu Phẩm Nhàn muốn sống cuộc đời sung sướng, chứ không phải chịu khổ!

*PUA (Pick-Up Artist) là thuật ngữ chỉ những “nghệ sĩ tán tỉnh” – những người sử dụng các kỹ thuật thao túng tâm lý để quyến rũ hoặc kiểm soát đối phương, thường với mục đích không chân thành trong tình cảm.

Hết Chương 5.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page