Danh sách chương

“Tại sao ta phải nhắc nhở ngươi à?” 

Thẩm Hướng Vãn nhẹ nhàng lặp lại câu hỏi của chàng.

Nàng ngồi trên mép giường, hai tay chống ra sau, hai chân đong đưa qua lại:

“Có lẽ là vì ngươi trông rất đẹp mắt?” 

“…” 

Mình vừa bị nàng ấy trêu ghẹo sao? 

Khuôn mặt Ngụy Thừa Nghị không biểu hiện chút dao động, nhưng trong lòng lại không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ.

Chàng chẳng hề có ý định dò hỏi bí mật của nàng, chỉ là thuận miệng tò mò thôi. 

“Nếu ngươi muốn, ta có thể lập tức sắp xếp cho ngươi rời đi, bây giờ vẫn còn kịp.” 

Sau một hồi im lặng, Ngụy Thừa Nghị trầm giọng nói.

Trước đây chàng không nhắc đến việc này, là vì không chắc liệu nàng rời khỏi vương phủ có thể tự chăm sóc tốt cho bản thân hay không.

Nhưng giờ xem ra, nỗi lo ấy quả thật thừa thãi, năng lực của nàng rõ ràng còn vượt xa những gì mọi người nhìn thấy. 

“Nếu ta đột ngột biến mất, cẩu hoàng đế sẽ tha cho các ngươi sao?” 

Thẩm Hướng Vãn quay đầu nhìn chàng, khóe môi cong lên đầy châm biếm.

Như lời Vệ phu nhân từng nói, bất kể nàng vào phủ bằng cách nào, thì hiện tại nàng đã là Vương phi của Ngụy Dương Vương.

Cẩu hoàng đế sao có thể bỏ qua một nhân vật quan trọng như nàng?

Cho dù giữa nàng và Ngụy Thừa Nghị hoàn toàn không có tình cảm. 

“Đừng nói những chuyện không thực tế nữa, thời gian gấp rút, chúng ta bàn chuyện chính đi.” 

Không đợi chàng mở lời, Thẩm Hướng Vãn lại lên tiếng, giọng nói trở nên nghiêm túc hơn hẳn, không còn vẻ nhàn nhã như ban nãy. 

“Ồ?” 

Nàng ấy định bàn chuyện gì với mình nhỉ? 

Ngụy Thừa Nghị nhướng mày, nâng tay ra hiệu cho nàng tiếp tục. 

“Ngươi có uy vọng không nhỏ trong quân doanh, chắc hẳn cũng có vài phương án dự phòng.”

“Ta muốn nhờ ngươi chăm sóc một người, không cần đãi ngộ đặc biệt, chỉ cần đảm bảo hắn không bị khinh khi vì xuất thân, và quan trọng nhất là đảm bảo an toàn tính mạng của hắn.”

“Đổi lại, trong những lúc ngươi không tiện ra mặt, ta sẽ bảo vệ mẫu thân và người nhà của ngươi.” 

Cái gọi là “không tiện”, chính là khoảng thời gian chàng ấy còn phải giả vờ hôn mê.

Cẩu hoàng đế đâu phải kẻ ngu dốt, dù đã có chẩn đoán của ngự y, nhưng ít nhất trong phạm vi hoàng thành, hắn chắc chắn sẽ cử người theo dõi họ.

Cho nên, dù có bị lưu đày, Ngụy Thừa Nghị cũng không thể lập tức tỉnh lại. 

“Ừm… Hắn tên gì?” 

Ngụy Thừa Nghị nhìn sâu vào nàng một lúc, trầm giọng hỏi. Người nàng nhắc đến, chẳng lẽ là… 

“Chử Lương, người Chử Gia Thôn, huyện Thanh Hà, thành Thông Dương.” 

Thẩm Hướng Vãn không hề né tránh, nàng đối diện với ánh mắt của Ngụy Thừa Nghị, chậm rãi nói ra tên và xuất thân của Chử Lương.

Hắn là con thứ của một gia đình nông dân, nơi nguyên thân bị nhận nhầm khi còn nhỏ.

Chử Lương gần như không có địa vị gì trong nhà, vì vậy một năm trước, hắn mới bị gia đình đẩy ra ngoài nhập ngũ. 

Thời đại này, nhập ngũ không giống như tương lai.

Tân binh sau khi huấn luyện sơ sài sẽ lập tức bị đưa ra chiến trường, mà còn là xung phong nơi tuyến đầu, gần như chín phần chết một phần sống.

Chử gia chẳng khác nào đưa hắn ra ngoài để chết thay. 

Nguyên thân, với thân phận một nữ nhi trong nhà, địa vị cũng không cao hơn là bao.

Hai huynh muội đều sống ở tầng đáy của gia đình.

Có lẽ vì cảnh ngộ tương đồng nên tình cảm giữa họ vô cùng sâu đậm, nói là nương tựa lẫn nhau cũng không sai. 

Trong nguyên tác, Chử Lương nhờ vào nỗ lực của bản thân mà chỉ trong vài năm đã trở thành một vị đại tướng quân uy phong lẫm liệt.

Nhưng khi biết tin nguyên thân tự tính kế xuất giá thay thế Thẩm Hướng Nguyệt, và đã chết trên đường lưu đày, hắn hoàn toàn không tin.

Hai người từng nương tựa vào nhau nhiều năm, làm sao hắn không hiểu rõ muội muội mình? 

Không biết vì Thẩm Hướng Nguyệt quá sơ ý, hay vì Chử Lương may mắn, hắn đã tra ra sự thật về việc gả thay.

Từ đó, hắn trực tiếp đối đầu với Thẩm Hướng Nguyệt cùng phu quân nàng ta – Tam hoàng tử đã trở thành thái tử, và cả gia đình Thừa tướng.

Trong nguyên tác, hắn là đại phản diện, suýt chút nữa đã tiêu diệt được Thẩm Hướng Nguyệt và phu quân nàng ta. 

Đáng tiếc, họ là nam nữ chính, có hào quang của nhân vật chính.

Hắn, thế cô lực mỏng, địch không lại đông, thêm vào đó là cẩu hoàng đế âm thầm phá hoại, cuối cùng vẫn chết trong tay Thẩm Hướng Nguyệt và những kẻ khác. 

Chử Lương chiếm một vị trí rất quan trọng trong cuộc đời nguyên thân.

Thêm vào đó, với cốt truyện trong nguyên tác, Thẩm Hướng Vãn quyết định thay mặt nguyên thân trả lại ân tình này, xem như là cái giá cho việc nàng đã chiếm dụng thân xác này. 

Quả nhiên là hắn! 

Vậy nên, Thẩm Hướng Vãn cũng giống như mình, đều từ tương lai quay trở lại sao? 

Ánh mắt Ngụy Thừa Nghị thoáng qua một tia ngộ ra, tốc độ nhanh đến nỗi không để đối phương phát hiện.

Rất nhanh sau đó, chàng giả vờ hào sảng gật đầu:

“Được, ta đồng ý.” 

“Hợp tác vui vẻ!” 

Thẩm Hướng Vãn nở nụ cười, một nụ cười vô tư vô lo.

Khuôn mặt hơi gầy gò của nàng dường như cũng trở nên rạng rỡ hơn. 

Hết Chương 8: Hợp tác vui vẻ.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Bach

    54404 Ad check và nạp cho mình nhé

    1. Cấp 1

      kratos01

      Ad đã nạp Pha Lê thành công, bạn ấn F5 hoặc tải lại trình duyệt để bắt đầu mở khóa chương đọc truyện nhé <3 Chương sẽ khoá lại sau khi mở 60ph để tránh tình trạng share tk, nên đọc đến đâu mở chương đến đó, đừng mở trước nhé bạn <3 Chúc bạn đọc truyện vui vẻ <3

      1. Cấp 1

        Bach

        54404 mình vừa chuyển khoản tiếp,ad nạp thêm giúp mình nhé

  2. Cấp 1

    linhhong

    Chào dịch giả ạ

  3. Cấp 1

    goodmovie

    ID 6484 minh mới ck 50k thi khi nao moi co pha le

    1. Cấp 1

      kratos01

      Dạ ad đã nạp khi nhận đc ting ting rồi ạ

  4. Cấp 1

    goodmovie

    Mở phale cho minh di minh ck r

  5. Cấp 1

    anubis30

    Check dum e kim chong di ạ

    1. Cấp 1

      kratos01

      Nàng để lại số ID và thời gian ck để ad hỗ trợ nghen

Trả lời

You cannot copy content of this page