Chương 2:
18/01/2025
Chương 3:
18/01/2025
Chương 1:
18/01/2025
Chương 4:
21/01/2025
Chương 5:
21/01/2025
Chương 6:
21/01/2025
Chương 7:
21/01/2025
Chương 8:
21/01/2025
Chương 9:
21/01/2025
Chương 10:
23/01/2025
Chương 12:
23/01/2025
Chương 11:
23/01/2025
Chương 13:
23/01/2025
Chương 14:
23/01/2025
Chương 15:
23/01/2025
Chương 16:
25/01/2025
Chương 17:
25/01/2025
Chương 18:
25/01/2025
Tạ Châu rất xuất sắc trong việc dạy dỗ họ một bài học, để họ hiểu thế nào là “đức hạnh của đàn ông.”
Cuối cùng, họ không dám động đậy nữa, chỉ đứng ngoan ngoãn cách tôi vài mét, làm những chiếc bình hoa trang trí xinh đẹp.
Sau đó, Tạ Hùng lại sắp xếp thêm vài thư ký nam điển trai đến, nhưng tất cả đều bị “Meo Meo Quyền Vô Địch” của Tạ Châu đánh chạy mất.
Vì chuyện này, cả công ty bắt đầu đồn đại rằng tôi yêu Tạ Châu đến mức không thể rời xa anh, cả đời chỉ nhận định mình anh.
Dù sao thì, nếu không có sự đồng ý của tôi, con mèo kia làm sao có thể ngang nhiên đuổi hết những thư ký nam kia đi được.
Những vị giám đốc thuộc phe của Tạ Châu, sau khi chứng kiến điều này, càng thêm vững tin đứng về phía tôi, sẵn sàng theo bước tôi đi đến cùng.
19.
Dưới sự chỉ dẫn của chú mèo nhỏ Tạ Châu, tôi đã phá tan không ít âm mưu của Tạ Hùng, kế hoạch thâu tóm công ty của ông ta chắc chắn sẽ thất bại.
Tạ Hùng không thể ngồi yên, đặc biệt cử cha tôi đến, cố gắng dùng tình thân để lay động.
Chúng tôi hẹn gặp nhau tại một quán cà phê.
Cha tôi hỏi: “Tô Hi à, dạo này con sống tốt không?”
“Tốt hơn ở nhà nhiều.”
Cha tôi cười khan vài tiếng: “Con bé này, đúng là biết nói đùa. Con định cả đời ở vậy sao?”
Thật ra tôi cũng đã nghĩ đến chuyện đó, nhưng ngày mai đạo trưởng Hứa sẽ tham gia xong hội thảo và đến giúp linh hồn của Tạ Châu quay trở lại cơ thể.
Điều này có nghĩa là ngày mai anh sẽ tỉnh lại.
Tuy nhiên, sau những ngày ở bên nhau, tôi phát hiện ra rằng Tạ Châu không chỉ đẹp trai mà còn quyết đoán trên thương trường, mang một sức hút đặc biệt, lại còn rất tốt với mình.
Quan trọng nhất là, anh rất dễ chiều.
Chỉ cần dỗ vài câu, anh sẽ cho tôi mọi thứ.
Sống cả đời với một người như thế, dường như cũng không tệ.
Cha thấy tôi không nói gì, nghĩ rằng vẫn còn cơ hội, tiếp tục khuyên nhủ: “Tô Hi à, tình yêu không thể ăn được đâu.”
Tôi đáp lại: “Tình yêu không ăn được, nhưng tiền thì ăn được mà.”
Tôi khẽ chạm vào chiếc vòng cổ kim cương, rồi vô tình để lộ viên kim cương 18 carat lấp lánh.
Cha tôi nhìn thấy, mắt đỏ ngầu vì ghen tị, nuốt nước bọt, nhưng vẫn cố gắng nói tiếp: “Cha có một ý kiến, có thể giúp con thoát khỏi khổ ải ở nhà họ Tạ.”
Chú mèo nhỏ Tạ Châu nghe thấy cha tôi định chia rẽ tôi với anh, đôi mắt mèo nheo lại, tỏa ra sát khí nặng nề.
Tôi thấy vui trong lòng, hiểu rằng sau này khi Tạ Châu tỉnh lại, cha tôi sẽ không thể nào dựa vào nhà họ Tạ được.
Xoa đầu chú mèo nhỏ Tạ Châu, ra hiệu cho anh bình tĩnh, rồi đáp lại: “Nhưng con sống rất thoải mái, chẳng khổ chút nào.”
Cha tôi biết cuộc nói chuyện này không thể kéo dài được nữa, đành thẳng thắn nói ra ý định của mình.
Ý ông ta là muốn tôi giúp Tạ Hùng thâu tóm công ty của Tạ Châu, để Tô Lâm gả cho Tạ Phỉ, gia đình chúng tôi dựa vào Tạ Hùng làm chỗ dựa, khi đó Tạ Châu sẽ chẳng còn gì.
Như vậy, tôi có thể l.y h.ô.n với Tạ Châu mà không lo bị bà nội Tạ trả thù.
Chú mèo nhỏ dựng thẳng tai, chờ đợi câu trả lời.
Anh thực sự rất quan tâm đến phản ứng của tôi.
Tất nhiên, tôi không làm anh thất vọng.
“Cha, cha đừng mơ nữa. Cả đời này con sẽ không rời xa anh ấy.”
“Cưới Tạ Châu là quyết định đúng đắn nhất của con. Rời xa anh ấy, con thà chết còn hơn.”
Chú mèo nhỏ Tạ Châu giả vờ nói với giọng không quan tâm: “Tôi biết tôi rất xuất sắc, nhưng em cũng không cần yêu tôi đến mức đó.”
Tôi trả lời qua loa: “Biết rồi, biết rồi, em yêu anh đến khắc cốt ghi tâm, được chưa?”
Hừ, cái đồ miệng nói một đằng, lòng nghĩ một nẻo.
Chú mèo nhỏ hớn hở đến mức cái đuôi vẫy tít tận trời.
Sau khi tôi rời đi, một người đàn ông gầy gò, mặt dài, buộc tóc búi, bước ra từ một góc khuất.
You cannot copy content of this page
Bình luận