Anh tìm người điều tra về Bạch Tinh Tinh.
Kết quả là phát hiện ra một quả bom lớn.
Bạn học Bạch này, trong khi ở trường luôn lớn tiếng kể lể về tình yêu cảm động trời đất và không lay chuyển với Phó Nhiên, thì đồng thời còn đang hẹn hò với vài bạn trai khác.
Cô ta lợi dụng hình tượng “tiểu thư nhà giàu, học bá trường danh tiếng” mà mình xây dựng trên mạng để thu hút một nhóm “người hâm mộ cuồng nhiệt”.
Vừa kiếm tiền từ họ, vừa duy trì mối quan hệ với một loạt chàng trai, tìm mọi cách để những chàng trai đó chuyển tiền cho mình.
Không chỉ vậy, cô ta còn được một người bao nuôi.
Người này là một ông chủ ngành xây dựng khoảng hơn 40 tuổi, đã có gia đình và con cái.
Đúng là chơi bời tới bến, đích thực là “bậc thầy quản lý thời gian”.
Tôi thực sự sốc.
Trong phòng ký túc, tôi lật giở chồng tài liệu dày được in ra, cảm giác tam quan của mình sụp đổ hoàn toàn.
Bạn cùng phòng đưa tôi một chùm nho, vừa tiến lại gần vừa hỏi: “Cậu đang làm gì đấy? Cái gì mà xem kỹ thế?”
Ngẩng đầu lên, chắc hẳn biểu cảm của tôi lúc đó vô cùng phong phú, nên không đợi câu trả lời, cô ấy giật lấy chồng tài liệu từ tay tôi.
Cô ấy vừa đọc vừa bình luận một cách thích thú, lập tức thu hút sự chú ý của hai bạn cùng phòng còn lại.
Ba người túm tụm lại với nhau, không ngừng cảm thán rằng ngay cả phim cũng không dám xây dựng cốt truyện như vậy.
Vì chút thú vui ác ý, bạn cùng phòng của tôi đăng một bài lên trang cá nhân.
Sau đó, toàn bộ tài liệu được làm thành bản điện tử và treo lên trang Confession.
Kết quả, Bạch Tinh Tinh lập tức trở nên nổi tiếng.
Máy chủ trường học gần như bị quá tải.
“Trời ơi, chuyện này quá mức chấn động!”
“Tag Bạch Tinh Tinh cái, lần sau ra ngoài đừng nói mình là sinh viên trường A nhé, chúng tôi không chịu nổi sự mất mặt này đâu.”
“Haha, kiểu này mà cũng dám mơ tưởng đến Phó Nhiên à? Ngay cả mấy người ăn xin trước cổng trường cũng không muốn đụng tới cô đâu.”
Thậm chí còn có những người ác ý hơn, trực tiếp nhắn hỏi cô ta giá cả.
…
9.
Bạch Tinh Tinh thật sự điên rồi.
Cô ta hùng hổ chạy đến ký túc xá nữ tìm tôi, bộ dạng hung dữ, không còn chút yếu đuối thường ngày.
“Hứa Lê, chị là con khốn, chị đã điều tra tôi đúng không?”
Tôi: ???
Tôi tốt bụng nhắc nhở cô ta: “Người điều tra cô không phải tôi, cũng không phải do tôi đăng lên trang Confession.”
Bạch Tinh Tinh chẳng thèm nghe tôi nói gì, chỉ lo trút giận.
Cô ta giơ tay lên, trông như muốn đánh người.
Còn chưa kịp phản ứng, bạn cùng phòng nhiệt tình đã đứng chắn trước mặt, gọn gàng giáng cho Bạch Tinh Tinh một cái tát.
Cô ấy vung tay, nói thẳng: “Người đăng cái chuyện tào lao của cô lên trang Confession là tôi, cô tìm Hứa Lê làm gì?”
“Tôi đã ngứa mắt cái vẻ trà xanh hạng bét của cô từ lâu rồi. Không soi gương nhìn lại mình đi, cô mà cũng đòi theo đuổi Phó Nhiên à?”
Hai bạn cùng phòng còn lại nghe thấy tiếng động cũng chạy đến, khoanh tay đứng nhìn cô ta.
Bạch Tinh Tinh ôm mặt, rõ ràng yếu thế, không dám ra tay nữa, đành xấu hổ rời đi.
Tôi chia đồ ăn vặt trên bàn cho cả bọn.
“Cảm ơn nhé.”
Bạn cùng phòng phẩy tay, tỏ vẻ không để ý: “Ôi dào, chúng ta là cùng một ký túc mà.”
Chuyện này tôi không nói với Phó Nhiên, nhưng anh vẫn biết.
Anh tìm đến những “bạn trai” của Bạch Tinh Tinh, đưa cho họ tất cả tài liệu điều tra.
Không chỉ thế, anh còn chu đáo cung cấp luôn địa chỉ ký túc xá và thời khóa biểu của Bạch Tinh Tinh, giúp họ dễ dàng chặn đường cô ta.
Thế nên, khi nhân vật nam chính đầu tiên xuất hiện, Bạch Tinh Tinh hoàn toàn đơ người.
Anh chàng đó cầm một chuỗi dài hóa đơn, yêu cầu trả tiền.
Trước cửa tòa nhà giảng dạy, đám đông tụ tập ngày càng đông, anh chàng cầm hóa đơn, từng mục một chất vấn Bạch Tinh Tinh.
“Lễ tình nhân, cô bảo tôi chuyển cho cô 1314 đồng.”
“Cô nói hôm đó là sinh nhật mình, lại xin tôi thêm 5200.”
…
You cannot copy content of this page
Bình luận