Sơn Thủy Đài
Hoàn thành
Ta nhặt được một vị thiếu niên.
Hắn không phải Tiên Quân lịch kiếp, cũng chẳng phải công tử nhà quyền quý sa cơ, mà là Ma tôn Tạ Từ.
Sau khi biết chân tướng, ta vội vàng thu dọn hành lý, chuẩn bị bỏ trốn ngay trong đêm.
Ai ngờ, vừa đẩy cửa ra đã bị một bóng đen chắn trước lối đi.
“Lạc Lạc, đêm hôm khuya khoắt mà nàng còn định đi đâu thế? Sao không gọi ta?” Tạ Từ chậm rãi mở miệng, giọng nói trầm thấp.
“Ngươi không có ở đây, ta định ra ngoài tìm ngươi.” Ta nắm chặt vào khung cửa, cố gắng biện minh.
“Ta chưa hề đi đâu xa, Lạc Lạc không cần gói ghém đồ đạc để tìm ta như thế, đưa thứ đó cho ta nào.”
Ánh mắt hắn dừng lại trên bọc hành lý trong tay ta, giọng nói nhẹ nhàng, nhưng lại khiến cả người lạnh thấu xương.
Ta run rẩy đưa bọc hành lý qua, hắn cầm lấy, chẳng thèm nhìn lấy một cái đã thẳng tay ném nó sang một bên.
Ta còn chưa kịp mở miệng ngụy biện thêm, đã bị kéo mạnh vào lòng hắn.
Tạ Từ chậm rãi cúi người, áp sát lại gần.
Giọng nói trầm ấm, hơi thở nóng bỏng phả bên tai khiến ta rùng mình.
“Phu nhân, hôm nay là đêm động phòng của chúng ta đấy.”
Mới trước
Click vào số sao để đánh giá bộ truyện này.
90 truyện
0 sao
5 months ago
You cannot copy content of this page
Bình luận