Muốn Đoạt Thì Cứ Đoạt Đi

Đang cập nhật

0

(0 Đánh giá)

Đọc truyện

Giới thiệu

Muội muội ta cùng một thư sinh nghèo hàn tư thông bỏ trốn, vị hôn phu lạnh lùng của nàng lại phá cửa xông vào, cư nhiên muốn ta lấy thân mà thế chỗ.

 

Ta hoảng hốt nắm chặt đai lưng quần, liên tục cầu xin: 

 

"Muội phu, chuyện này sao có thể trách lên đầu ta được?"

 

Đôi mắt đối phương đỏ thẫm như vết chu sa, giọng điệu thản nhiên không chút dao động: 

 

"Trưởng tỷ như mẫu, oan có đầu, nợ có chủ."

 

"Vậy nên, ngươi là muốn tự mình đi, hay để ta bắt ngươi đi?"

 

Kích thích quá, đây chẳng phải là cướp đoạt như trong thoại bản viết sao?

 

Cánh tay vặn chẳng lại đùi, ta vừa định bước xuống giường, lại phát hiện chiếc quần bông duy nhất trong nhà đã bị muội muội mặc đi mất, đành nằm nguyên tại chỗ: 

 

"Thôi đi, trời lạnh thế này, chẳng bằng cứ nằm yên tại đây."

 

"Ngươi muốn đoạt thì cứ đoạt đi, nhanh lên, nhân lúc trong chăn còn ấm..."

 

"..."

Đánh giá truyện

Click vào số sao để đánh giá bộ truyện này.

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page