Hoàn thành
Khi sư phụ mang ta trở về tông môn, toàn bộ trên dưới trong tông đều hân hoan vui mừng, ngoại trừ đại sư huynh.
Hắn một mực cho rằng ta là yêu quái, muốn dùng kiếm chém ta ngay tại chỗ.
Ta vừa khóc vừa ôm chặt lấy chân đại sư huynh, nước mắt nước mũi giàn giụa, lấy tính mạng ra cam đoan mình không phải là yêu quái.
Thế nhưng, hắn vẫn đen mặt, tuyệt nhiên không hề dao động.
Hắn lấy ra kính chiếu yêu, mạnh mẽ áp lên mặt ta.
Trong lúc ta vừa lo sợ bất an, vừa thuận tiện thưởng thức dung mạo xinh đẹp của mình phản chiếu trong gương.
"Sư huynh, trên đời này làm sao có yêu quái nào đẹp như ta chứ."
Hắn cười khẩy, thu lại kiếm trong tay, quay lưng để lại cho ta một bóng lưng cao ngạo.
"Nghĩ thì hay, nhưng chẳng đẹp được như tưởng tượng."
Mới trước
You cannot copy content of this page
Bình luận