Giai Điệu Tình Yêu

Tam Tam Nưỡng

Đang cập nhật

0

(0 Đánh giá)

Đọc truyện

Giới thiệu

Cảm giác buông bỏ người mình đã yêu thầm suốt 6 năm là như thế nào?

Với Thiếu Vi, Trần Ninh là ngôi sao duy nhất soi sáng năm tháng thanh xuân đầy tăm tối và mịt mờ của cô.

Vì anh, cô nỗ lực thi đậu vào ngôi trường mà trước đây mình còn chẳng dám mơ mộng. Vì anh, cô một mình đi đến thành phố từng khiến mình sợ hãi. Cho đến khi tất cả mọi người xung quanh anh biết đến sự tồn tại của cô.

Nhưng một người xuất thân cao quý, đi đến đâu cũng là tâm điểm. Một người thì cha mẹ mất tích, tính tình thì u ám và tự ti. Hai người ở hai thế giới, cách nhau một trời một vực. Cô chưa bao giời nói thích anh, mà Trần Ninh cũng chưa từng hỏi.

Cho đến một ngày, người chẳng mấy khi ăn diện như cô lại trang điểm tỉ mỉ, mặc lên người chiếc váy mới mua, đứng trước gương chỉnh trang từng tí một. Khi xoay người lại, dáng vẻ xinh đẹp, rực rỡ của khiến người ta khó mà rời mắt.

Người đàn ông đang chìm trong suy tư bỗng khựng lại, lười biếng nhìn cô, hỏi:

“Đi đâu thế?”

“Một người bạn giới thiệu đối tượng, em định đi thử cho biết.” Thiếu Vi cười dịu dàng, cố gắng che giấu nỗi buồn sâu trong đáy mắt.

"Có muốn giúp em xem thử không? Em không có mắt nhìn đàn ông lắm!"

Chẳng ai ngờ, đêm hôm ấy, giữa màn mưa giông mịt mờ, phòng trọ nhỏ xinh lại bị người đàn ông mà cô từng coi là ngôi sao xa vời đập cửa ầm ầm.

***

Sau khi ở bên nhau.

Mọi người mặt ngoài thì chúc phúc, nhưng sau lưng lại lời ra tiếng vào, chẳng có ai thực sự ủng hộ hai người.

Mà ngay chính Thiếu Vi cũng nghĩ, Trần Ninh Tiêu ở bên cô có khi cũng chỉ vì thói quen mà thôi. Cô không cần nhẫn hay hoa, cũng chẳng mấy quan tâm đễn lễ kỷ niệm, vẫn bận rộn bay đi công tác khắp thế giới như trước.

Hôm ấy, Thiếu Vi kết thúc lịch quay và trở về nước. Đáp xuống sân bay, cô

bắt gặp người đàn ông vừa tham dự hội nghị, trên người vẫn đang mặc áo vest chỉnh tề, tay ôm bó hoa, đang đứng chờ mình.

Thiếu Vi ngạc nhiên, hỏi: “Hôm nay là ngày gì đặc biệt à?”

Trần Ninh Tiêu: “Không phải.”

Thiếu Vi: “Hay là… Anh muốn chúc mừng gì hả?

Trần Tiêu Ninh thoáng ngập ngưng một chút rồi đáp: “Mừng bà xã về nhà.”

Đánh giá truyện

Click vào số sao để đánh giá bộ truyện này.

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page