Hoàn thành
Ta bị bán vào Giáo Phường ty làm con hát.
Đã từng trốn chạy, nhưng bị chưởng sự bắt trở lại, đánh cho một trận t/à/n nhẫn.
Không cho cơm nước, dùng xích sắt kh/ó/a ta sau vườn nhiều ngày, chẳng khác gì chó.
Cảnh tượng mà Tiết Cảnh Thừa nhìn thấy chính là ta trong dáng vẻ chật vật nh/ụ/c nh/ã như thế.
Khi ấy, hắn vừa mới kim bảng đề danh, vì ta mà vung tiền như rác, khiến kẻ khác ngưỡng mộ đỏ mắt.
Ta từng ngỡ hắn là cứu rỗi của đời ta, nào ngờ thứ hắn muốn chỉ là một món đồ chơi hợp ý mà thôi.
“Tước Tước, ngoan, từ nay về sau, ngươi chỉ cần thuận theo ý ta là được.”
Ta lại một lần nữa bỏ trốn, nhưng lại quên mất rằng Tiết Cảnh Thừa làm sao dễ dàng buông tha món sủng vật riêng của hắn.
Hắn tìm thấy ta, từ trên cao nhìn xuống dáng ta quỳ nơi chân hắn, nụ cười nơi môi vừa cố chấp vừa tàn độc.
“Tước Tước, bổn quan chính là thích thuần phục những kẻ cứng đầu như ngươi.”
Mới trước
Click vào số sao để đánh giá bộ truyện này.
109 truyện
0 sao
7 months ago
You cannot copy content of this page
Bình luận