Chương 1:
09/04/2025
Chương 2:
09/04/2025
Chương 3:
09/04/2025
Chương 4:
09/04/2025
Chương 5:
09/04/2025
Chương 6:
09/04/2025
Chương 7:
09/04/2025
Chương 8:
09/04/2025
Chương 9:
09/04/2025
Chương 10:
09/04/2025
Chương 11:
09/04/2025
Chương 12:
09/04/2025
Chương 13:
09/04/2025
Chương 14:
09/04/2025
Chương 15:
09/04/2025
Trình Gia Thụ ngồi ở vị trí chủ tọa, tôi ngồi bên phải anh ta.
Còn Trần Điềm, người đã cởi bỏ chiếc áo sơ mi ướt đẫm và thay bằng quần áo của tôi, thì có chút ngượng ngùng ngồi bên trái anh ta.
Trình Gia Thụ không biểu lộ cảm xúc, bắt đầu cắt bánh.
Cầm miếng bánh đầu tiên đã cắt xong, anh ta khựng lại một chút rồi mới đưa cho tôi.
Đến miếng thứ hai, Trần Điềm rụt rè nhìn anh ta, ánh mắt tràn đầy mong chờ.
Nhưng anh ta không nhìn cô ta, chỉ lạnh lùng đặt miếng bánh vào đĩa của chính mình, sau đó vứt dao nĩa sang một bên:
“Muốn ăn thì tự cắt.”
Tôi giữ vẻ mặt bình thản, lặng lẽ ăn miếng bánh trong đĩa.
Rõ ràng là do chính tay tôi làm, nguyên liệu đều là loại tốt nhất, cũng là hương vị mà tôi và Trình Gia Thụ yêu thích, vậy mà lần đầu tiên tôi lại cảm thấy buồn nôn.
Bỗng nhiên, tôi nhớ đến một chuyện từ rất lâu trước đây.
Hồi đó, tôi làm bánh quá to, anh ta không thể ăn hết.
Sợ để qua đêm sẽ không ngon nữa, tôi định mang cho người khác.
Nhưng anh ta vừa uống nước vừa cố nuốt xuống, miệng thì gằn giọng:
“Đây là bánh em làm cho anh, dù có ăn không hết cũng tuyệt đối không được đem cho người khác!”
Thế mà bây giờ, anh ta lại nhìn Trần Điềm đang ấm ức cắt bánh mà nói:
“Đúng là đồ ngốc, đến cắt bánh cũng không biết làm.”
Thì ra, ngay từ sớm như vậy, anh ta đã đối xử khác biệt với cô ta.
Thật đáng thương cho tôi ở kiếp trước, ngu ngốc đến mức sự thật đã bày ngay trước mắt mà vẫn không nhìn ra.
Đúng là mù lòa mà, tôi rũ mắt xuống, nhưng đúng lúc đó, Trình Gia Thụ bỗng hốt hoảng thốt lên:
“Miểu Miểu, sao em lại khóc?”
Anh ta lo lắng nghiêng người về phía tôi, ôm tôi vào lòng.
Sắc mặt Trần Điềm lập tức trở nên khó coi, cô ta vô thức dùng nĩa chọc vào miếng bánh trong đĩa.
Cô ta chỉ có thể trơ mắt nhìn tôi được anh ta ôm vào lòng, mà không có cách nào khác, đành phẫn nộ trừng tôi đầy bất bình.
“Em hơi đau đầu.”
Tôi vùng khỏi vòng tay anh ta.
“Em vào phòng nghỉ một lát.”
Tôi thực sự không khỏe.
Chỉ cần nhìn thấy Trần Điềm và Trình Gia Thụ ở cùng một chỗ, cơ thể tôi lập tức nhớ lại cảm giác bị sốc điện trong bệnh viện tâm thần, cơn đau buốt đến tận óc khiến tôi rùng mình, buồn nôn đến cực hạn.
Trình Gia Thụ không đi theo.
Tôi mơ màng choáng váng, liền gửi một tin nhắn đến số liên lạc khẩn cấp của mình.
4
Chu Hạc đến vào lúc bên ngoài đang mưa như trút nước.
“Em bị sốt rồi.”
Anh ấy ngồi nửa quỳ bên giường tôi, chạm vào trán tôi, lập tức đưa ra kết luận.
“Trình Gia Thụ đâu?”
Chu Hạc nhíu mày hỏi.
Tôi nằm trên giường, yếu ớt nhìn anh ấy, bỗng nhiên khẽ nhếch môi cười.
Tôi ngoắc tay gọi Chu Hạc lại gần, chờ anh ấy cúi xuống liền bất ngờ túm lấy cà vạt của anh ấy, kéo anh ấy lại gần tôi hơn.
Khoảng cách giữa chúng tôi bỗng chốc trở nên quá gần, gần đến mức hơi thở hòa vào nhau.
Chu Hạc sững sờ một lúc, theo bản năng định lùi lại, nhưng tôi giữ chặt không buông.
“Chu Hạc, anh thích em, đúng không?”
Tôi nhướng mày hỏi anh ấy.
Người đàn ông cao lớn trước mặt sững lại một giây, sau đó thấp giọng mắng:
“Em bị sốt đến mê sảng rồi à?”
“Anh đưa em đến bệnh viện, đừng làm loạn.”
Tôi bật cười thành tiếng, nhưng vì cười quá mạnh nên ho khù khụ mấy lần.
Chu Hạc lập tức căng thẳng, vội vàng đi rót nước, lóng ngóng giúp tôi uống.
Đợi đến khi tôi ho dịu xuống, tôi vẫn mỉm cười nhìn anh ấy và nói:
“Trình Gia Thụ ngoại tình rồi.”
Chu Hạc khựng lại, vô thức quay đầu nhìn tôi, đáy mắt dần trở nên u ám.
Tôi gắng gượng đứng dậy, dẫn anh ấy lên tầng ba, đến căn phòng thứ ba tính từ cuối dãy.
Chu Hạc vừa bước vào cửa đã sững lại.
Âm thanh đầu tiên truyền vào tai là những tiếng thở dốc mơ hồ.
Nhưng rất nhanh sau đó, giọng nói quen thuộc của Trình Gia Thụ vang lên giữa tiếng mưa rơi rả rích.
“Đồ lẳng lơ! Em dám mặc quần áo của bạn gái tôi để quyến rũ tôi à?”
“Anh thích không?”
Giọng nói của Trần Điềm mang theo sự mê hoặc, còn có cả chút thở gấp.
You cannot copy content of this page
Bình luận