Nhưng cha mẹ Khương Lâm không dễ bị bắt nạt như cha mẹ tôi.
Họ vốn dĩ đã chẳng phải người hiền lành gì, nay còn tích đầy lửa giận trong lòng.
Cho nên mẹ Từ thế cô sức yếu chẳng những không thắng được, mà còn bị đánh cho một trận ra trò.
Nhà họ Khương vẫn chưa thấy thế là đủ.
Cuối cùng họ tịch thu luôn căn nhà duy nhất mà mẹ Từ còn lại, coi như khoản đền bù.
Lúc này họ mới chịu buông tha để bà ta rời đi an toàn.
Kể từ khi mất con, mẹ Từ cũng hoàn toàn mất hết mọi thứ.
15
Tưởng rằng mọi chuyện cuối cùng cũng đã khép lại,
Thì bất ngờ có một kẻ cuồng quay lén đăng lên mạng đoạn video lén quay được.
Trong đó là cảnh mẹ Từ kể từ sau khi bị chồng phản bội đã nhiều lần ra tay đánh đập Từ Hạo.
Hóa ra, việc Từ Hạo mất kiểm soát việc đại tiện… chính là do bị bà ta đánh đến mức tổn thương hệ thần kinh.
Những đoạn video ấy trở thành giọt nước làm tràn ly,
Cũng là sợi rơm cuối cùng đè bẹp tinh thần của mẹ Từ.
Nghe nói sau cú sốc đó, bà ta hoàn toàn phát điên.
Lúc thì ngủ ngoài công viên, lúc lại ngồi ngẩn ngơ dưới gầm cầu,
Miệng còn luôn miệng gọi tên con trai, bảo rằng nó là “nhà khoa học tương lai”.
Chỉ cần nhìn là thấy được kết cục nửa đời sau của bà ta.
Biết được tất cả điều này, tôi chỉ có thể nói: bà ta đáng nhận lấy mọi thứ đó.
Còn tôi… cuối cùng cũng an toàn rồi.
16
Chớp mắt, hai năm trôi qua, tôi đón chào lễ tốt nghiệp của mình.
Bóng ma kiếp trước, đã hoàn toàn rời xa khỏi tôi.
Trong lễ tốt nghiệp, bạn trai tôi, người luôn có vẻ vụng về bất ngờ quỳ gối cầu hôn ngay trước mặt mọi người.
Anh cầm chiếc nhẫn kim cương, bàn tay khẽ run lên:
“Tô Mạt, em lấy anh nhé?”
Tôi hiểu rõ, sự run rẩy đó là vì trân trọng.
Vì vậy, tôi không chút do dự gật đầu:
“Em đồng ý.”
Dưới sự chứng kiến của toàn thể giáo viên và học sinh trong trường,
Tôi đã bước vào một giai đoạn hoàn toàn mới của cuộc đời.
Lần này, tôi sẽ tận hưởng trọn vẹn… tương lai vốn dĩ nên thuộc về tôi!
You cannot copy content of this page
Bình luận