Ánh mắt Vũ Văn Thiên Thụy lóe lên một chút ngạc nhiên, rõ ràng không ngờ rằng con heo này lại ngoan ngoãn như vậy, nhưng anh cũng không nghi ngờ gì thêm, mà đi vào phòng tắm để rửa mặt.
Chỉ là, cánh cửa phòng tắm vừa đóng lại, heo con nằm trên ghế sofa liền nhanh chóng đứng dậy, như bay nhảy lên giường lớn, lăn lộn mấy vòng rồi mới miễn cưỡng yên tĩnh lại.
“Grừ grừ rừ…”
Muốn mình ngủ trên ghế sofa? Hừ, đùa à!
Khi Vũ Văn Thiên Thụy tắm xong bước ra, cảnh tượng mà anh nhìn thấy là giống y như đêm trước: Một con heo nhỏ hồng hào nằm giữa giường, ngủ rất ngon lành.
“Con vật nhỏ.”
Con heo này không chỉ ngang ngược mà còn là một kẻ lừa gạt nhỏ, vẻ ngoan ngoãn lúc nãy rõ ràng chỉ để lừa anh, đúng là đáng bị dạy dỗ.
Vũ Văn Thiên Thụy bước đến bên cạnh heo con, gõ nhẹ lên đầu nhỏ của cô, nhưng động tác nhẹ nhàng đó không làm cô phản ứng gì, anh chỉ có thể cười nhẹ, kéo chăn lên và nằm xuống.
Đêm đó, Vũ Văn Thiên Thụy mơ thấy một giấc mơ.
Trong giấc mơ, dường như anh có một đứa con.
Đứa bé ăn rất nhiều và rất nghịch ngợm, nhưng rất đáng yêu và hoạt bát, luôn đi theo anh gọi “cha ơi”, đặc biệt thích bám lấy anh, nhất là vào ban đêm, không chịu ngủ một mình.
Rồi hai người ngủ cùng nhau, anh bị đè cho đến khi tỉnh giấc!
Vũ Văn Thiên Thụy muốn mở mắt ra, nhưng cảm thấy hơi khó khăn, dường như có thứ gì đó đè lên mặt mình… Nghĩ đến đây, mặt anh đen lại!
“Heo ngốc!” Vũ Văn Thiên Thụy bực bội kéo con heo nhỏ đè lên mặt mình xuống, lắc mạnh trên không trung, lắc đến khi con heo nhỏ mở mắt, mơ màng bắt đầu giãy giụa.
“Grừ grừ…” Chóng mặt quá, heo chóng mặt quá, thả heo ra, heo không thích chơi trò kích thích này!
“Sáng nay hơi đói, đặc biệt muốn ăn thịt heo kho tàu.”
Giọng Vũ Văn Thiên Thụy âm u vang bên tai heo con, làm cô sợ hãi rụt cổ lại, nhưng cô nhanh chóng phản ứng, lập tức ngẩng đầu lên kêu lên: “Éc éc éc!”
Được được, cứ ăn thịt heo kho tàu đi, heo con muốn hai phần!
Dù không hiểu được lời của heo con, nhưng nhìn vẻ mặt như sắp chảy nước miếng của cô, Vũ Văn Thiên Thụy cũng hiểu được ý, bỗng nhiên anh không biết nên nói gì thêm.
Con vật nhỏ tham ăn đến mức này, liệu khi đói có ăn luôn cả bản thân không?
“Không ngoan thì không có cơm ăn!” Vũ Văn Thiên Thụy thấy con heo nhỏ tham ăn không sợ chết, liền biết cách đe dọa không đúng, lập tức thay đổi cách, anh không tin con vật nhỏ này không sợ đói bụng!
Người đàn ông đe dọa heo con không cho ăn sáng, heo con ban đầu tỏ vẻ đáng thương, tội nghiệp kêu lên, nhìn người đối diện, bày tỏ rằng mình là con heo ngoan, nhất định không thể không cho ăn.
Nhưng Vũ Văn Thiên Thụy không bị lay động, vẻ mặt như muốn nói rằng nếu cô không ngoan, anh sẽ không cho cô ăn.
Heo con tức giận, liền giơ móng vỗ vào trán anh, để lại dấu móng đỏ đỏ, trông như đóng dấu.
“Éc!” Dám không cho tôi ăn, vỗ chết anh luôn!
Vũ Văn Thiên Thụy mặt đen nhìn con heo nhỏ tức giận, con vật nhỏ này thực sự quá nghịch ngợm, làm anh có cảm giác bó tay.
“Grừ?” Anh đang nghĩ gì? Không phải đang thật sự nghĩ cách ăn thịt tôi chứ? Thịt của tôi không ngon đâu, rất cứng, dễ gãy răng lắm!
Không biết tại sao, nhìn khuôn mặt đen kịt của người đàn ông, Tru Thiên Nhi đột nhiên cảm thấy có chút nhát gan, rụt cổ, thu móng lại, tội nghiệp cuộn tròn thành một đống. Cô bỗng dưng cảm thấy ganh tị với con Huyền Vũ kia, nếu mình cũng có một cái mai để trốn thì tốt biết mấy.
Vũ Văn Thiên Thụy vốn dĩ có chút bực bội, nhưng khi nhìn thấy con heo nhỏ sợ hãi cuộn người lại, chút giận dữ của anh lập tức tan biến, thậm chí còn tự an ủi rằng: mình là người lớn, không cần phải so đo với một con thú cưng.
“Nghịch ngợm.”
Sáng hôm đó, heo con vẫn ăn một bữa sáng rất phong phú, và phần lớn là những món cô chưa từng ăn, làm cô ăn đến mức miệng đầy dầu mỡ, sự nhút nhát ban đầu cũng dần dần biến mất.
“Grừ grừ grừ grừ.”
Người đẹp, lòng đẹp, anh quả nhiên là người tốt!
Tru Thiên Nhi ban đầu còn lo lắng người đàn ông này thực sự không cho mình ăn, nếu như vậy thì mình phải cân nhắc đổi người bao nuôi rồi. Nhưng ai ngờ người đàn ông này miệng cứng lòng mềm, miệng thì nói không cần không cần, nhưng lại cho mình ăn này ăn kia, làm cô có chút ngại ngùng.
“Hừ.”
Nhìn vào sự tốt bụng của anh, Quý cô Heo sẽ để anh nuôi thêm vài ngày nữa.
Sau bữa sáng, Vũ Văn Thiên Thụy đi làm, Tru Thiên Nhi nhìn qua nhìn lại, thừa lúc không ai chú ý đếm mình, cô nhanh chóng chạy vào phòng làm việc của người đàn ông, sau đó dùng móng vuốt mở máy tính, lén lút bắt đầu điều khiển trước máy tính.
“Chủ nhân chủ nhân, chị đang xem cái gì thế? Vui không?” Bánh Bao Nhỏ tò mò hỏi.
“Chị muốn tạo một tài khoản XingBo, cái mà có thể đăng video và thu thập người hâm mộ, em nói đi, chị mà làm một ngôi sao mạng thì sao nhỉ? Có người hâm mộ, chị có thể không phải vất vả tu luyện nữa.” Tru Thiên Nhi vừa gõ bàn phím vừa nói.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
kratos01
Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3
6 tháng
Gái xinh
5801
7 tháng