Danh sách chương

Đường Phong quay sang nhìn cô, ánh mắt nghiêm túc, rõ ràng không đồng tình với lời nói vừa rồi của Cố Vân Tịch.

“Em biết chị đang nghĩ gì. Em cũng từng giống chị… từng không có một nơi gọi là nhà.”

“Lúc mẹ em còn sống, dù có trốn đến đâu, bà cũng không để em không có chỗ nương thân. Nhưng mà… cảm giác đó vẫn không giống như có một mái nhà thực sự.”

“Em đã từng rất ước ao có một ngôi nhà, nơi mà ba mẹ ở đó, nơi em có thể ở lại lâu dài, đi học rồi về nhà, ngày ngày như vậy mà lớn lên… đó mới là nhà thật sự.”

“Nhưng em không có. Ba thì em còn chưa kịp gặp đã mất. Mẹ thì luôn phải đưa em đi trốn khắp nơi. Khi ấy em từng nghĩ, chỉ cần có mẹ bên cạnh, nơi nào cũng là nhà… Nhưng mà, ai lại không mong có một chốn thuộc về mình chứ?”

“Chị cũng giống em thôi. Dù chú Lục có thể cho chị mọi thứ, thì cũng không giống như là chị có nhà thật sự đâu.”

Đường Phong nhìn xung quanh căn phòng, ánh mắt dịu lại, nhẹ giọng nói: “Bây giờ em coi như đã được toại nguyện rồi. Dù không có ba mẹ, nhưng còn có ông cố, có ông nội, họ là người thân của em. Nơi này sau này sẽ là nhà của em, một nơi ổn định để em lớn lên.”

“Chị cứ ở lại với em đi. Nơi này chính là nhà của chị. Sau này nếu chị lấy chú Lục, thì cứ xuất giá từ đây luôn nhé. Em sẽ nhờ ông cố chuẩn bị cho chị một bộ đồ cưới thật đẹp. Khi chị về nhà chào hỏi họ hàng, thì cũng là trở về nơi này. Được không?”

Cố Vân Tịch nghe đến đây, trong lòng chợt nghẹn ngào, nước mắt cũng bắt đầu rưng rưng.

Một đứa trẻ như vậy… sao lại có thể hiểu chuyện đến thế?

Ấm lòng đến mức… không thể không yêu.

Cố Vân Tịch kéo Đường Phong vào lòng, ôm thật chặt, giọng dịu dàng nhưng cũng không kém phần cảm động: “Đây là do em nói trước đấy nhé. Chị không cần biết Đường gia có phải là nhà của chị không, nhưng nếu em đã gọi chị là mẹ, vậy từ giờ chị chính là mẹ em. Chị sẽ nuôi em lớn, còn sau này… em phải là chỗ dựa cho chị đó!”

Đường Phong gật đầu không chút do dự: “Đương nhiên rồi! Sau này em sẽ chăm sóc chị khi về già. À đúng rồi, sau này chị sinh con, em sẽ giúp chị trông con luôn!”

“Phì…” Cố Vân Tịch bật cười, nước mắt cảm động lưng tròng. Một đứa trẻ như thế, sao lại đáng yêu và hiểu chuyện đến thế chứ?

“Được rồi, quyết định vậy nhé! Nào, lại đây xem mấy mẫu thiết kế này, chị xem em thích kiểu nào, chị sẽ gọi người tới lắp đặt cho.”

Hai chị em ngồi bàn bạc suốt một lúc lâu, chọn được vài mẫu thiết kế. Đường Phong còn phác họa ra mấy bản vẽ, Cố Vân Tịch ngạc nhiên phát hiện, tuy còn nhỏ tuổi nhưng Đường Phong lại biết rất nhiều chữ, còn biết vẽ và làm toán khá tốt.

Một đứa trẻ thế này, đúng là khiến người ta yên tâm vô cùng!

Sáng hôm sau, Cố Vân Tịch dậy sớm chuẩn bị bữa sáng. Khi ông cụ Đường và Đường Vệ Quốc ra ngoài, vừa thấy động tĩnh trong bếp đã sửng sốt.

Dù trong nhà có người giúp việc, vậy mà Cố Vân Tịch lại cùng họ vào bếp làm bữa sáng.

Bữa ăn nhanh chóng được bày biện xong, mọi người cùng ngồi lại ăn sáng với nhau.

Bất ngờ, ông cụ Đường lấy ra một chiếc thẻ đưa cho Cố Vân Tịch.

“Cái này, cháu cầm đi!”

Cố Vân Tịch ngẩn người.

Ông cụ Đường mỉm cười hiền từ:

“Ông bảo trong nhà nên sửa sang lại một chút. Nhưng ông già rồi, Vệ Quốc lại không có thời gian. Mấy chuyện như thế này nên để người trẻ các cháu làm.”

“Cứ đi xem cháu thích kiểu gì, Tiểu Phong thích gì, cứ thoải mái lựa chọn.”

Ông dừng lại một chút, rồi tiếp lời, ánh mắt vẫn đầy dịu dàng: “Đừng có tưởng Đường gia ta nghèo nhé! Dù những năm gần đây người trong nhà ít đi, Đường gia sống kín đáo, nhưng không có nghĩa là không có điều kiện.”

“Tiền trong thẻ này cháu cứ dùng. Mật khẩu là ngày sinh của cháu. Thoải mái mua sắm, không chỉ đồ dùng nội thất hay trang trí, mà quần áo của cháu, của Tiểu Phong nữa, cứ chọn những gì mình thích.”

“Chị em các chúa gần như chẳng có đồ đạc gì cả, sau này nếu ở lâu dài thì làm sao được? Ông không thể đi cùng các cháu, nên tự mình đi mua sắm đi. Cháu cứ yên tâm, số tiền trong thẻ này, cho dù cháu trang trí Đường gia xa hoa như Tịch gia, cũng đủ rồi!”

Cố Vân Tịch sững sờ, không biết phải nói gì.

Đường Phong lúc này đang ăn cơm, nghe vậy liền ngẩng đầu lên, tò mò hỏi: “Ông cố ơi, nhà chúng ta thật sự có nhiều tiền như vậy sao?”

Ông cụ Đường cười hiền lành, đáp: “Có thể nói là vậy… Chắc là có tiền! Ông cố nói cho con nghe, mặc dù Đường gia đã nhiều năm không làm gì kinh doanh lớn, nhưng trong đại viện này, chúng ta vẫn có thể coi là có tiền.”

“Dù sao, nhiều năm qua ông và ông nội con cũng chẳng tiêu gì mấy, tiền đều dồn lại. Bên ngoài cũng có không ít tài sản, tiền thì dư dả lắm.”

Cố Vân Tịch nghe mà không biết nói sao, trong lòng có chút bất ngờ.

Vậy là cô… đang ôm được “đùi thổ hào” rồi sao?

Đường Phong cười tủm tỉm nhìn Cố Vân Tịch rồi nháy mắt mấy cái, nói: “Chị Cố cầm đi, sau này chúng ta cũng sẽ là người có tiền rồi! Chị nhìn mấy công tử, tiểu thư trong đại viện này, ai cũng sống xa hoa, sướng như thế! Chị giỏi hơn bọn họ nhiều, tự nhiên phải biết xài tiền hơn họ nữa chứ!”

Cố Vân Tịch: “…”

Giỏi hơn bọn họ thì phải biết xài tiền hơn bọn họ? Đây là logic gì vậy?

Cố Vân Tịch thật sự không dám nhận số tiền này.

“Ông à, không cần đâu. Nếu ông muốn trang trí, thì tiền ông bỏ ra, cháu không phản đối đâu. Đồ của cháu không cần gì nhiều đâu ạ, cháu tự có tiền mà.”

Ông cụ Đường cười hiền từ: “Ông biết cháu có tiền, nhưng mà cháu là cháu, còn ông là trưởng bối. Dù cả đời ông chỉ làm lính, nhưng trong gia tộc cũng có không ít tài sản. Cả đời này của ông, không chi tiêu cho các cháu thì chi tiêu cho ai? Cháu giúp ông chăm sóc Tiểu Phong, giúp ông điều trị bệnh, đó đều là việc cần tiền, phải không?”

Hết Chương 806: Cho cháu một tấm thẻ.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page