Danh sách chương

Cố Vân Tịch nhìn cô gái kia!

Người này cô biết!

Quách Dung!

Con gái Quách gia ở đế đô, là học trò Chu Minh tự hào nhất.

Quách Dung là một nữ quân y, dáng dấp không xuất chúng lắm, nhưng cũng coi là đẹp, tóc ngắn, khí chất lạnh lùng, mắt cao hơn đầu!

Người này cùng tuổi với Lục Hạo Đình, tuổi trẻ đã có thành tựu trong lĩnh vực của mình, mặc dù Quách Dung không so sánh với Lục Hạo Đình được, nhưng ở đại viện Quách Dung cũng coi là xuất sắc.

Ánh mắt cô gái này nhìn cô khinh bỉ, còn mang theo thù địch!

Lục Hạo Đình ở trong đại viện được vạn người mê, trừ những đứa con trai gần bằng tuổi Lục Hạo Đình không thích anh, còn lại cho dù là già trẻ đều thích anh.

Một người đàn ông xuất sắc như vậy, sao các cô gái không thích được chứ?

Quách Dung là một trong số người mến mộ anh Hạo Đình, hơn nữa còn rất điên cuồng. 

Kiếp trước, cô gái này tìm cô gây chuyện, bị cô chỉnh… rất thảm!

Cố Vân Tịch nhìn cô ta, Quách Dung thấy Cố Vân Tịch không lập tức tránh ra, lông mày nhướn lên, cả giận nói: “Cô điếc à? Sao không nghe thấy? Tránh ra!”

Cố Vân Tịch đứng ở chỗ này không cản trở gì, cô cũng là bác sĩ, đối với ca phẫu thuật này cô nắm trong lòng bàn tay, đương nhiên biết bọn họ phải làm gì, cô tuyệt sẽ không đứng ở chỗ cản trở.

Cặp mắt Cố Vân Tịch đen nhánh, lạnh lùng nhìn Quách Dung không lên tiếng, lùi ra hai bước.

Đây là phòng phẫu thuật, anh Hạo Đình còn nằm trên bàn mổ, cô không thể gây chuyện ở đây!

Muốn chỉnh cô ta, có rất nhiều cơ hội. 

Thấy Cố Vân Tịch tránh ra, Quách Dung hừ lạnh, không nói nữa.

Ca phẫu thuật đến năm giờ chiều mới kết thúc, bên ngoài phòng phẫu thuật có Lưu Tinh Trì, Diệp Phồn và Đường Lạc đang chờ.

Cuộc phẫu thuật lớn như vậy, mấy anh em họ đều ở Giang Châu, tự nhiên họ nên đến xem một chút, trước mắt chỉ có Giang Minh Hàn ở đế đô, xa không đến được.

Ca phẫu thuật rất thành công, tiếp theo chỉ cần đến phòng bệnh chăm sóc là được. 

Tối nay, Cố Vân Tịch phải ở bệnh viện chăm sóc, cô nói với mấy người: “Ca phẫu thuật rất thành công, chắc sáng mai anh Hạo Đình sẽ tỉnh, tối nay tôi ở đây chăm sóc là được, ngày mai các anh tới là được.”

Lưu Tinh Trì nói: “Hay là em ở đây đi! Chị về nghỉ, sáng mai hãy đến.”

Mặc dù biết Lục Hạo Đình không có chuyện gì, sáng mai sẽ tỉnh lại nhưng đối với người mình thích, trong lòng cô không đành.

“Không cần, tôi ở đây, tôi hiểu y thuật ở lại đây chăm sóc anh ấy sẽ tiện hơn, tối nay tôi ngủ sớm một chút, sáng mai mọi người đến sớm, tôi về làm bữa sáng cho anh ấy, sau đó sẽ đến.”

Nhìn Cố Vân Tịch như vậy, Lưu Tinh Trì cũng biết khuyên cô đi, cô sẽ không đi, dứt khoát nói: “Được rồi, sáng mai em đến sớm chút vậy.”

Lưu Tinh Trì để Diệp Phồn và Đường Lạc đi trước, anh ta đi mua bữa tối đến cho Cố Vân Tịch, sau đó mới rời đi.

Buổi tối, Cố Vân Tịch nghỉ ngơi rất sớm.

Ban đêm, có người đến kiểm tra, dẫn đầu là Quách Dung!

Thấy Cố Vân Tịch ở trong phòng bệnh của Lục Hạo Đình, con mắt âm lãnh của cô ta dừng trên người Cố Vân Tịch mấy giây, rồi mới rời đi. 

Cô ta nhân cơ hội kiểm tra, sờ trán Lục Hạo Đình một cái, cầm tay anh, khóe miệng Cố Vân Tịch giật giật!

Con mẹ nó!

Nhân cơ hội sàm sỡ anh Hạo Đình nhà tôi à?

Cô chờ đó cho tôi!

Quách Dung nhìn Lục Hạo Đình nằm trên giường, con mắt âm lãnh cũng dịu xuống một chút, đụng chạm anh như đang nằm mơ vậy. 

Từ nhỏ Lục Hạo Đình đã ở trong bộ đội, muốn gặp anh một lần rất khó. 

Vì có thể đến gần anh một chút, cô ta cũng muốn vào bộ đội làm nữ quân nhân, nghĩ rằng nếu mình và anh ưu tú, vậy thì anh nhất định sẽ coi trọng cô ta.

Đáng tiếc, làm nữ quân nhân thật vất vả, cô ta không chịu nổi, cuối cùng chuyển thành quân y.

Mấy năm nay, cô ta chỉ có thể đứng từ xa nhìn anh mấy lần, lần này nghe nói thầy làm phẫu thuật cho anh,cô ta rất vất vả mới có cơ hội đi theo thầy đến. 

Rốt cuộc cũng đến gần anh được!

Khóe miệng Cố Vân Tịch giật một cái, rất không vui.

“Bác sĩ, xong chưa?”

Quách Dung bị cắt đứt ảo tưởng, rất không vui, đương nhiên giọng sẽ không tốt.

“Tôi đang kiểm tra cho anh ấy, cô làm loạn cái gì?”

“Anh Hạo Đình thích sạch sẽ, không thích người khác đụng vào, cô làm vậy, anh ấy tỉnh lại mà biết chắc chắn sẽ nổi giận.”

Quách Dung: “…”

Cố Vân Tịch chớp đôi mắt to, mặt đầy chân thành, vô tội!

Quách Dung bị chọc tức không nói được gì, vì Lục Hạo Đình này lạnh lùng, tất cả mọi người ở đại viện đều biết, quả thật anh ấy không thích người khác đụng chạm anh ấy.

Lúc anh ấy mười mấy tuổi, có một cô bé thích anh ấy, nhưng những cô gái kia không cản trở anh ấy còn tốt, còn một khi cản trở anh, phạm đến ranh giới cuối cùng của anh ấy, anh ấy sẽ ra tay không chút nương tay.

Quách Dung cũng sợ bị anh chỉnh, mới vẫn luôn không dám bày tỏ với anh, dĩ nhiên, quan trọng nhất là vẫn không gặp được anh.

Sau lưng Quách Dung còn dẫn theo hai y tá quèn, ánh mắt hai y tá nhìn Quách Dung kỳ lạ, cũng cảm thấy động tác của Quách Dung có chút kỳ lạ.

Quách Dung thích thể hiện, rất kiêu ngạo, sợ bị người ta nhìn liền tập tức thu tay, hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi!

Cố Vân Tịch vội vàng đi cầm khăn lông trên bàn nhúng vào nước, sau đó đi lau mặt và tay cho Lục Hạo Đình.

 Quách Dung đi đến cửa quay đầu nhìn một loạt động tác của Cố Vân Tịch, trong lòng tức giận!

“Cô đang làm gì thế?”

Cố Vân Tịch vừa lau cho Lục Hạo Đình vừa nói: “Lau cho anh ấy một chút! Để anh ấy ngủ thoải mái hơn chút!”

Cố Vân Tịch lau những chỗ Quách Dung chạm vào Lục Hạo Đình, tất cả lau qua một lần, xong rồi còn hôn một cái ngay trước mặt Quách Dung!

Tròng mắt Quách Dung lập tức mở to: “Cô làm cái gì thế?”

Cố Vân Tịch quay đầu: “Hôn anh ấy a! Cũng không phải lần đầu tiên!”

Hết Chương 357: Hôn anh ấy a! Cũng không phải lần đầu tiên!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page