Danh sách chương

Bà hiểu quá rõ Tần Lập Vinh, trong chuyện này chắc chắn không đơn giản!

Tần Mạc nhìn mẹ mình: “Mẹ, bệnh của con nhiều bác sĩ cũng trị không khỏi, nhưng Cố Vân Tịch lại cho con hy vọng, con là con trai Tần gia, cái ân này, con sẽ nhớ.”

“Sau này, nếu Vân Tịch cần hỗ trợ gì, chỉ cần con có thể làm được, con nhất định sẽ hỗ trợ.”

“Nếu sau này còn có ai giống con, sinh ra tôn quý nhưng mắc bệnh không chữa được, có thể giới thiệu cho Vân Tịch. Khi Vân Tịch dần lớn lên, quan hệ càng ngày càng rộng, một bác sĩ giỏi như vậy, không thiếu mối quan hệ.”

Diêu Văn Tích im lặng!

Bà nhìn con trai, khóe miệng giật giật vài lần, nhưng vẫn không nói gì.

Sáng hôm sau, Cố vân Tịch mơ màng tỉnh lại, cảm giác bên cạnh mình có nhiệt độ ấm hơn.

Cô vươn tay chạm vào bên cạnh, cảm nhận được nơi bàn tay, cô lập tức mở mắt.

Vừa mở mắt liền thấy Lục Hạo Đình ngủ bên cạnh cô, cô lập tức ngẩn người!

Anh Hạo Đình…

Cố Vân Tịch vừa tỉnh, Lục Hạo Đình cũng mở mắt, anh quay đầu thấy cô bé đang ngẩn người nhìn mình. 

Ánh mắt anh dịu xuống, hơi mỉm cười nói: “Có nhớ anh không? Có muốn xác nhận xem có đang nằm mơ không?”

Cố Vân Tịch chưa lên tiếng, môi liền cảm thấy ấm áp, nhìn gương mặt phóng đại trước mắt, cô há miệng cắn anh một ngụm, không cắn mạnh nhưng Lục Hạo Đình vẫn kinh ngạc.

Anh buông cô ra, Cố Vân Tịch nói: “Có đau không?”

Ánh mắt anh ngây thơ, mang chút nũng nịu: “Đau!”

“Vậy chứng minh em không mơ!”

Lục Hạo Đình: “…”

Nha đầu chết tiệt này!

Lục Hạo Đình xoay người, đè nha đầu nghịch ngợm dưới người, nụ hôn mạnh mẽ rơi xuống, ngay cả một câu Cố Vân Tịch cũng không nói ra được, tất cả đã nuốt vào trong bụng. 

Đến khi Lục Hạo Đình tỉnh lần nữa, lại ngửi thấy trong không khí có mùi thơm, anh đứng lên nhìn, phát hiện Cố Vân Tịch đang nấu canh bên ngoài!

Phòng nghỉ không lớn, chắc nấu bên trong sợ quấy rầy đến mình, cho nên cô đặt một chiếc bàn nhỏ ở bên ngoài, kéo dây điện ra ngoài là có thể nấu!

Từng đợt mùi thơm truyền từ ngoài vào.

Lục Hạo Đình đi đến xem cô.

Cố Vân Tịch thấy anh dậy rồi, cười nói: “Dậy rồi? Nhanh đi đánh răng rửa mặt, ăn nhiều một chút, đây là em đặc biệt làm cho anh bồi bổ!”

Lục Hạo Đình cười một tiếng, ôm từ sau lưng cô: “Bồi bổ? Em… chê anh không đủ cường tráng sao?

Cố Vân Tịch vừa múc canh vừa nói: “Ai nha, em biết anh rất cường tráng, không phải gần đây em quá bận, hao tổn tinh thần, thương tâm, anh lại đang làm nhiệm vụ bên ngoài, chắc chắn rất mệt, em liền làm chút…”

Cố Vân Tịch vừa nói, cô đột nhiên cảm giác được có chút không đúng, quay đầu: “Anh… vừa mới nói cái gì?”

Lục Hạo Đình nhìn cô: “Hỏi em chê anh không đủ cường tráng phải không?”

Cố Vân Tịch: “…”

Cường tráng?

Lục Hạo Đình nói: “Tối hôm qua anh ngủ cùng em, kết quả… chưa hôn đủ em liền ngủ, vừa sáng ra em liền hầm canh bồi bổ cho anh uống có phải không? Em chê anh không đủ cường tráng sao?”

Mặt Cố Vân Tịch đỏ bừng!

“Anh… anh… lưu manh!”

Tối hôm qua bọn họ không làm gì, mấy ngày nay cô bận quay phim rất mệt mỏi, còn bận đối phó An Thế Lâm và An Vân Tuyết.

Mà anh đang làm nhiệm vụ bên ngoài, về lại muộn, ôm cô hôn rồi ngủ, bình thường với một người cảnh giác như vậy, sáng nay cô dậy anh cũng không có phản ứng, có thể thấy anh mệt thế nào!

Anh về rồi, tâm trạng cô tốt lên không ít!

Vừa nghĩ nấu chút đồ ăn bồi bổ cùng nhau ăn, sáng sớm người này lại trêu cô, lưu manh!

Thấy Cố Vân Tịch xấu hổ, khóe miệng Lục Hạo Đình nở một nụ cười xấu xa.

“Lưu manh sao? Em nghĩ gì thế? Nha đầu, có phải em đang nghĩ bậy bạ không? Anh nói rồi, tối qua hơi mệt, hôn xong là thiếp đi, anh lại chê anh thể lực không tốt, cho nên mới bồi bổ gấp cho anh đúng không?”

Cố Vân Tịch: “…”

“Sao mặt càng đỏ hơn rồi? Có phải em suy nghĩ bậy bạ hay không?”

Cố Vân Tịch: “Khốn kiếp! Nhanh đi đánh răng đi, nếu không không cho anh ăn!”

Cố Vân Tịch xấu hổ đỏ bừng mặt, đẩy người này ra.

Lục Hạo Đình nhìn gương mặt Cố Vân Tịch đỏ bừng, cười xấu xa!

Ha ha ha!

Lưu manh với cô gái mình thích, thì ra lại vui như vậy!

Sau này phải trêu đùa, lưu manh nhiều hơn, Vân Tịch đáng yêu như vậy, hiếm thấy a!”

Ăn uống xong, Lục Hạo Đình quyết định dẫn Cố Vân Tịch ra ngoài chơi.

Hôm nay Cố Vân Tịch nghỉ, mà vì đã xong nhiệm vụ lần này nên được nghỉ mười hai ngày, cho nên anh có rất nhiều thời gian ở bên cô.

“Muốn đi đâu chơi? Sau nhiệm vụ lần này, anh được nghỉ mười hai ngày, cuối tháng mới kết thúc kỳ nghỉ, tháng sau về!”

Cố Vân Tịch vui mừng: “Thật sao?”

Lục Hạo Đình xoa đầu cô “Đương nhiên là thật!”

Cố Vân Tịch vui mừng thiếu chút nữa nhảy cẫng lên, sau đó lại xìu xuống!

“Nhưng em chỉ được nghỉ hôm nay!”

Lục Hạo Đình nói: “Không sao, em quay phim, anh ở lại đoàn phim với em, anh không vấn đề gì hết.”

Cố Vân Tịch nói một cách đáng thương: “Nhưng em muốn bên anh yêu đương a! Không phải rất lãng phí thời gian sao! Làm sao vừa làm việc vừa yêu đương?”

Lục Hạo Đình: “…”

Yêu đương cũng lãng phí thời gian sao?

Câu này không mới mẻ với anh, dù sao rất nhiều người làm lính đều ngốc, ban đầu đều cảm thấy yêu đương là việc lãng phí thời gian. 

Nhưng lời này phát ra từ miệng của một cô bé như Cố Vân Tịch, đúng là mới mẻ!

Mặc dù lãng phí thời gian, nhưng đây là sự lãng phí ngọt ngào a!

Cố Vân Tịch nghĩ một lúc, nói: “Như vậy đi, hôm nay em không nghỉ, đi quay phim, em cố gắng hai ngày, quay nhiều chút, sau đó nghỉ ngơi mấy ngày, đi chơi với anh có được không?”

Cố Vân Tịch muốn thế nào thì thế đó, dĩ nhiên Lục Hạo Đình không phản đối.

Hết Chương 334: Em chê anh không đủ cường tráng sao?.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page