Danh sách chương

An Thế Lâm ôm chặt bắp đùi Tần Lập Vinh không buông, cầu xin ông ta. 

Chu Mẫn cũng đến cổng khóc ầm ĩ thế này, sắc mặt Tần Lập Vinh khó coi, đây là khu nhà chính phủ, các gia đình xung quanh không phải người bình thường. 

Hôm nay Tần gia đang trên đầu sóng ngọn gió, chỉ là người ngoài không biết mà thôi, giới nhà giàu Giang Châu, người nào mà không biết chứ?

Tần Lập Vinh không muốn gây thêm rắc rối, đành để cả nhà An Thế Lâm vào nhà. 

Vào đến phòng khách, An Thế Lâm ầm một tiếng quỳ xuống trước mặt Tần Lập Vinh!

“Chủ tịch, là tôi không tốt! Là tôi dạy con gái không tốt, tôi đáng chết! Tôi đáng chết! Tôi không ngờ lại xảy ra chuyện này mà!”

Để thể hiện sự chân thành của mình, An Thế Lâm tự tát mình mất bạt tai!

Tần Lập Vinh hừ lạnh nói: “Ông đáng chết! Lại dạy ra con gái như vậy! Con dâu tương lai Tần gia muốn gì mà không có? Cô ta lại vì một vai diễn mà chạy đi bồi ngủ, thật mất mặt! Nông cạn đến mức độ đó không xứng làm con dâu Tần gia!”

An Thế Lâm khóc đầy nước mắt, thiếu điều dập đầu với Tần Lập Vinh: “Chủ tịch, là tôi không tốt! Tôi… tôi không nghĩ Vân Tuyết lại có thể làm ra chuyện này, nhiều năm tôi cưng chiều nó trong lòng bàn tay, muốn cái gì có cái đó, sau khi cùng Tần Hiên đính hôn, tôi càng để ý dạy dỗ nó hơn!”

“Tôi luôn dạy nó làm thế nào là một tiểu thư danh giá, làm thế nào khiến Tần gia vẻ vang, nhưng tôi không nghĩ đến nó lại làm ra loại chuyện này!”

“Mấy năm nay Vân Tuyết ỷ vào thân phận là con dâu Tần gia, muốn đủ loại tài nguyên của An Nghệ, nó chẳng những là con gái tôi, cùng là con dâu Tần gia, đương nhiên tôi phải nể mặt, đem tất cả tài nguyên tốt nhất cho nó!”

“Kết quả, không nghĩ tới lại để nó dính vào mấy thứ không tốt đẹp giới giải trí, con mặt nông cạn, nhìn trúng sự hào nhoáng giới giải trí, làm ra chuyện này!”

“Là tôi không tốt! Là tôi dạy con gái không tốt, cầu xin ngài tha thứ!”

Tần Lập Vinh hơi choáng váng!

Đây là ý gì?

Nhìn bộ dáng kia của An Thế Lâm, là không biết An Vân Tuyết bị người khác hãm hại, cho là chính cô ta đi bồi ngủ sao?

Trong mắt Tần Lập Vinh càng thêm châm chọc!

Thật ra, Tần Lập Vinh, ông ta có thể làm được vị trí chủ tịch tỉnh này, thì ông ta tự cho mình không phải loại người lương thiện gì, giống như An Thế Lâm, giây trước còn nâng con gái trong lòng bàn tay, giây sau xảy ra chuyện liền lập tức vứt bỏ người ta, đúng là hiếm thấy!

Ông ta không hỏi han An Vân Tuyết mà trực tiếp định tội cô ta!

Ban đầu, nhìn thực lực An gia không tệ lắm, An Thừa Nghiệp không tệ, An Thế Lâm chỉ có một đứa con gái An Vân Tuyết này, vì nâng đỡ Tần Hiên ông ta mới đồng ý hôn sự này. 

Vì thực lực An gia kia, một khi đính hôn, toàn bộ An gia đều là của Tần Hiên!

Bây giờ nhìn lại, xem ông ta tìm loại thông gia nào thế nào!

Hôn sự này sớm hủy cũng tốt!

Tần Lập Vinh nghĩ vậy, cũng không muốn An Thế Lâm nói nhảm nhiều, ông ta ngồi trên ghế salon, nói với An Thế Lâm: “Được rồi, chuyện đã vậy rồi, tôi không truy cứu các người nữa, cũng không được gì!”

“Thể diện Tần gia cũng mất rồi, chuyện hôm nay, tôi hy vọng không liên quan đến Tần gia, chú về quản tốt miệng An Vân Tuyết, đừng để nó nói bậy bạ, hôn sự hai nhà chúng ta hủy bỏ, chú về đi!”

“Không!” An Thế Lâm hét to một tiếng, vẫn quỳ gối không chịu đứng lên, ông ta vội nói: “Chủ tịch, tất cả là chúng tôi sai, hôn sự này không thể hủy bỏ! An gia và Tần gia là quan hệ thông gia, toàn bộ giới thượng lưu Giang Châu đều biết, nếu hủy bỏ hôn sự này thì An gia xong rồi!”

Tần Lập Vinh vừa nghe xong, lập tức tức giận!

“An Thế Lâm, chú có ý gì? An Vân Tuyết mang tiếng xấu khắp nơi, chú còn muốn con trai tôi cưới nó vào cửa sao? Chú coi Tần gia là cái gì? Đúng là mơ mộng hão huyền!”

“Không không không!” An Thế Lâm vội vàng bổ sung: “Chủ tịch, tôi không có ý này, tôi… tôi chỉ cần không hủy hôn ước là được, An Vân Tuyết không được, tôi còn một đứa con khác! Cố Vân Tịch, Cố Vân Tịch cũng là con gái tôi, tôi để nó thay An Vân Tuyết gả cho Tần hiên được không?”

Tần Lập Vinh sững sờ!

Ngay cả Diêu Văn Tích và Tần Mạc bên cạnh ông ta cũng hoàn toàn sững sờ!

“Chú… chú nói cái gì?” Tần Mạc không thể tin được. 

An Thế Lâm nói: “Tôi biết bây giờ An Vân Tuyết bị hủy rồi, Tần gia đương nhiên không cần co dâu này, nhưng Chủ tịch tỉnh, tôi không chỉ có một đứa con gái là An Vân Tuyết thôi!”

“Cố Vân Tịch cũng là con gái tôi, nó rất đẹp, rất ưu tú, danh tiếng cũng tốt, còn biết y thuật, bệnh của Tần Mạc thiếu gia cũng là nó chữa!”

“Nói thế nào nó cũng coi như là ân nhân cứu mạng Tần Mạc thiếu gia, nó là con gái An gia, đây cũng tính là An gia có lòng tốt với Tần gia chứ?”

“Chủ tịch, cầu xin ngài, không thể hủy hôn được! An gia không dám cầu phần ân tình này, chỉ xin Chủ tịch nể mặt Vân Tịch cứu Tần Mạc thiếu gia, tha cho chúng tôi đi! Tôi đảm bảo, chuyện này sẽ không xảy ra lần nữa!”

“Vân Tịch rất tốt, để nó gả cho Tần Hiên, hôn ước trước giờ An gia và Tần gia có thể biến thành đám hỏi, Vân Tịch là chị, được nhiên là chị phải lập gia đình trước! Chủ tịch, cầu xin ngài! Cầu xin ngài! An gia không thể không có hôn sự này, Vân Tịch cứu Tần Mạc thiếu gia, còn biết chăm sóc người khác, nếu không lấy Tần Hiên, gả cho Tần Mạc thiếu gia cũng được!”

Hết Chương 316: Tôi còn có đứa con gái Vân Tịch.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page