Danh sách chương

Từ khi Cố Vân Tịch vào đoàn phim có rất ít thời gian rảnh!

Lục Hạo Đình trong bộ đội cũng bận rộn mấy ngày nay, vì vậy cơ hội gặp nhau càng thêm ít!

Hôm nay vừa vặn không có cảnh quay, cô có thể nghỉ một ngày, vội vàng gửi tin cho Lục Hạo Đình.

Vì gần đây anh bận nhiều việc, điện thoại cũng tắt máy, hoặc điện thoại không có ai nhận, cho nên cô nhắn tin cho anh cũng trở thành thói quen!

Lần này lâu rồi không về.

Cố Vân Tịch có chút buồn!

Haiz… lâu rồi không gặp anh, nhớ anh ấy rồi!

Thật vất vả mới được nghỉ một ngày, chẳng lẽ cũng lãng phí sao?

Không bỏ được!

Cố Vân Tịch tìm Lưu Tinh Trì, kết quả Lưu Tinh Trì cũng không nghe điện thoại, cô không còn cách nào đành tìm Lâm Kiêu!

Đúng lúc Lâm Kiêu nhận điện thoại!

“Ai nha! Người đẹp, em còn nhớ anh sao?”

Cố Vân Tịch: “…”

Nghe giọng điệu này, sao nghe có chút oán niệm?

Thật ra thì, giống như cô đánh anh ta một cái, thật xin lỗi Lâm Kiêu. 

Kiếp trước, người này và cô là anh em tốt, quan hệ rất thân thiết!

Nhưng đời này, cô chỉ lo yêu đương với Lục Hạo Đình, ngay cả anh em cũng quên!

Cố Vân Tịch cười khan hai tiếng: “A! Anh thì có ấn tượng sâu sắc lắm!”

“Tìm anh có chuyện gì?”

“Anh Hạo Đình có ở bộ đội không?”

Lâm Kiêu: “…”

Nói nửa ngày, thì ra là tìm Lục Hạo Đình.

“Cậu ta ra ngoài tán gái rồi, không biết có về hay không!”

Cố Vân Tịch tức giận, cúp điện thoại cái rụp.

Tin anh mới lạ!

Không còn cách nào, cô lại tìm Vương Hầu và Lâm Chiêu, còn tốt, Vương Hầu biết: “Đoàn trưởng ở bộ đội! Chỉ là hai ngày nay khá bận, bây giờ chắc đang họp! Buổi chiều vừa ăn xong liền bị gọi đi, đến bây giờ vẫn chưa thấy bóng dáng anh ấy đâu!”

“Tôi biết rồi, các anh đi huấn luyện đi!”

Cố Vân Tịch biết được tin tức của Lục Hạo Đình, cuối cùng cô cũng yên tâm, tranh thủ lấy một ít đồ, sau đó một mình chạy đến bộ đội gặp anh. 

Bên cạnh một người lính, có thời gian liền đi gặp, không cần cầu kỳ, có cơ hội là chạy đi gặp, nếu không, một ngày nào đó, muốn gặp cũng không gặp được. 

Cố Vân Tịch đến bộ đội, Lục Hạo ĐÌnh mới gọi cho cô: “A lô! Vân Tịch, em ở đâu? Bây giờ anh qua đón em!”

Lâu rồi anh không gặp tiểu nha đầu này, anh cũng thấy nhớ cô rồi!

Cố Vân Tịch cười: “Không cần, em đến bộ đội rồi. Anh làm việc xong rồi sao? Về nhà đi!”

Lục Hạo Đình vui mừng: “Anh về ngay.”

Vân Tịch lại đến tìm mình rồi?

Có phải cũng giống mình, nhớ mình rồi?

Lục Hạo Đình vội vàng về nhà, anh thân cao, chân dài, đi bộ thôi cũng như cơn gió, rất nhanh đã xuất hiện trước mặt Cố Vân Tịch.

Cố Vân Tịch vừa mới đi siêu thịt mua chút đồ, liền thấy bóng người Lục Hạo Đình. 

“Anh Hạo Đình!”

Lục Hạo Đình đang đi về nhà thì dừng chân, quay đầu liền thấy cô gái xinh đẹp đứng ở đó. 

Gương mặt anh nghiêm túc, lạnh băng, không kiềm chế được liền lộ ra nụ cười, hướng cô giang hai tay, cô gái hiểu ý nhào vào ngực anh. 

Cố Vân Tịch cười, lập tức vọt vào trong ngực anh: “Anh Hạo Đình, có nhớ em không?”

Ôm cô gái nhỏ nhắn mềm mại trong ngực, Lục Hạo Đình cảm thấy đời mình viên mãn rồi!

Đầu ngón tay chạm vào mái tóc cô, anh nghiêng đầu nói bên tai cô: “Nếu em không đến tìm anh, tối nay anh sẽ đi tìm em!”

Nói xong liền hôn bên tai cô một cái!

Cảm xúc ấm áp kia khiến trong lòng Cố Vân Tịch ngọt ngào, cô ngẩng đầu, nhón chân lên hôn lên miệng anh một cái, chọc Lục Hạo Đình cười một tiếng!

Lúc này, một âm thanh mang theo sát khí truyền đến: “Đi đi! Ban ngày ban mặt ngược cẩu độc thân à!”

Bóng người Lâm Kiêu xuất hiện ở sau lưng Cố Vân Tịch, Lục Hạo Đình ngẩng đầu lên liền thấy anh ta, lập tức nhíu mày không vui!

Lâm Kiêu thấy biểu cảm kia của Lục Hạo Đình, lập tức vui vẻ!

“Nhìn biểu cảm kia của cậu, cậu nhìn chiến hữu với thái độ này hả? Đình Đình à! Chúng ta tốt xấu gì cũng xuất thân từ một cái đại viên, quan hệ từ nhỏ cởi truồng cùng nhau lớn lên, sao cậu ghét tôi thế hả? Rõ ràng tôi có rất nhiều người thích a!”

Cố Vân Tịch: “…”

Tôi sợ, anh có hiểu lầm với cái nhiều người thích đi!

Lục Hạo Đình híp mắt, ánh mắt lập tức nguy hiểm.

Quan hệ cởi truồng lơn lên sao?

Tên khốn này lại nói cái này ngay trước mắt Vân Tịch?

“Mấy ngày không đánh cậu, cậu ngứa da sao?”

Lời này có hơi nghiến răng nghiến lợi mà nói.

Lâm Kiêu nghe cũng không sợ, cười nói: “Ở trước mặt bạn gái, đừng bạo lực, cô gái nhỏ bị cậu dọa chạy thì đứng đó mà khóc!”

Cố Vân Tịch: “…”

Lục Hạo Đình: “…”

Lục Hạo Đình lười nói với người rảnh rỗi, trực tiếp kéo Cố Vân Tịch lên lầu!

Lâm Kiêu thấy hai người bỏ đi, lập tức cười, vội vàng đuổi theo. 

“Này! Tôi nó họ Lục kia, tôi nói không sai mà! Cậu trốn tôi làm gì? Có phải sợ tôi hay không?”

Lục Hạo Đình không đáp lại, kéo Cố Vân Tịch đi vào nhà, tốc độ kia, nói không ngoa chính là chạy. 

Lúc này Lâm Kiêu mới phát hiện không được bình thường, vội vàng đuổi theo.

“Uy! Hai người chạy làm gì? Tôi còn chưa nói hết! Đừng chạy, tôi phải vào nhà cậu ăn chùa.”

“Ầm!” một tiếng, cửa nhà Lục Hạo Đình đóng ầm một cái.

Lâm Kiêu phía sau theo kịp, đang chuẩn bị vọt vào, lỗ mũi bị suýt chút nữa bị đụng lệch!

“Ai ui!”

Anh ta lui lại, xoa xoa mũi, kêu to!

Vừa ngẩng đầu lên, liền thấy cửa nhà bên cạnh mở ra, một bà lão ló đầu ra cười híp mắt nhìn anh ta!

Lâm Kiêu: “…”

Bà lão cười đầy từ ái: “Nhóc còn chưa có bạn gái sao? Nhìn dáng vẻ kia của con cũng biết con là một tên ngốc, đôi tình nhân nhỏ người ta gặp mặt hạnh phúc, con chạy đến làm kỳ đà cản mũi, đáng đời bị bỏ bên ngoài a!”

Lâm Kiêu: “…”

Anh ta là tên ngốc sao?”

Có nhầm không vậy?

Bạn gái, anh ta có một đống lớn, được không?

Nụ cười trên mặt bà lão rực rỡ: “Có phải nhóc rất muốn cưới vợ phải không? Thật ra thì con cũng khá đẹp trai, nếu ở bên ngoài, bằng gương mặt này của con cũng có thể tìm được một người vợ tốt.”

Lâm Kiêu: “…”

Bà lão, bà nghe ai nói thế?

Bà lão cười nói: “Nhóc a! Bà thấy con có duyên, nhìn con thuận mắt, bà giới thiệu cho con một cô gái, thế nào? Cô gái này tên Như Hoa, thế nào? Có phải con nghe cái tên này cũng biết rất đẹp không?”

“Như Hoa, Như Hoa, đẹp như hoa nha! NGày nào đó các con gặp mặt một chút?”

Lâm Kiêu nuốt nước miếng một cái, nói chuyện cũng lắp bắp!

“A a con… con có việc, con đi trước ạ!”

Nói xong, chạy đi như làn khói!

Bà lão đi theo ra cầu thang nhìn xuống, lập tức cười lộ ra hàm răng!

“Ai u, lính trong bộ đội thật ngốc, chơi khá vui! Sống ở đây thú vị hơn ở quê nhiều ha ha ha!”

Hết Chương 300: Ban ngày ngược chó!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page