Danh sách chương

Từ khi Cố Vân Tịch xem bệnh cho Tần Mạc, nói trong một tháng này bệnh Tần Mạc là thời kỳ quan trọng, Phan Chỉ Quân liền lo lắng.

Bfa ta không nghĩ đến, tại sao Cố Vân Tịch có phương thuốc chữa bệnh cho Tần Mạc?

Nghe lời kia của Cố Vân Tịch, hiển nhiên cô không biết chữa bệnh, chẳng qua là có thể đoán được bệnh tình mà thôi, cho nên biết phương thuốc kia có thể trị, đồng thời có thể trị đến mức độ nào!

Phương thuốc kia là ông ngoại để lại cho cô!

Ông già kia, sao biết đem phương thuốc này để lại cho Cố Vân Tịch chứ?

Cho dù có nghĩ thế nào, bà ta cũng không nghĩ ra!

“Mẹ, mẹ sao thế? Gần gây mẹ làm sao mà cứ ngẩn người ra vậy? Nghĩ gì vậy?” Thấy Phan Chỉ Quân lại ngẩn người, Diêu Mộng Kỳ bưng một ly nước trái cây đưa đến trước mặt Phan Chỉ Quân.

Phan Chỉ Quân hoàn hồn, nói: “Không sao, mẹ chỉ nghĩ chút chuyện, không có gì!”

“Thật sao?” Cô cảm thấy mẹ có chút kỳ lạ!

Phan Chỉ Quân nhìn Diêu Mộng Kỳ, thở dài nói: “Không phải nghe nói thân thể Tiểu Mạc tốt lên rồi sao, cảm khái thôi.”

Diêu Mộng Kỳ không biết nói gì, vì cô đoán được mẹ cô đang cảm khái cái gì!

Diêu Mộng Kỳ cúi đầu xuống: “Mẹ không nên quá lo lắng cho con, con không sao, con nhất định sẽ chăm sóc tốt cho mình, mẹ yên tâm!”

Mỗi ngày cô nhìn mẹ lo lắng cho mình, sống sầu lo và bất an, Diêu Mộng Kỳ cũng rất khó chịu!

Mẹ cô làm tất cả cũng vì đứa con gái là cô!

Nếu như cô tranh giành, mẹ cô cũng không cần như vậy!

Nói cho cùng, vẫn là mình vô dụng!

Phan Chỉ Quân nói: “Thân thể tiểu Mạc có thể tốt lên, mẹ rất vui nhưng mẹ lại lo lắng cho con!”

Thật ra Phan Chỉ Quân lo lắng là thật, nhiều năm vậy rồi, bà ta hiểu rất rõ Diêu Văn Tích!

Diêu Văn Tích thương Diêu Vũ Thần, không phải Diêu Mộng Kỳ!

Tần Mạc chỉ có thể sống chừng 10 năm, lần này không chỉ lót đường cho Tần Mạc, mà còn lót đường cho cháu bà ta!

Diêu Mộng Kỳ cầm tay Phan Chỉ Quân: “Mẹ, con trưởng thành rồi, mẹ yên tâm, con không sao.”

Mấy ngày nay, Cố Vân Tịch tập trung ở lại đoàn phim quay phim, một khi cô nhập vai, đương nhiên hiệu suất rất cao, đến bây giờ mới vào đoàn phim nửa tháng, đã quay được khá nhiều cảnh hoàn thiện!

Thấy tốc độ này của Cố Vân Tịch, Chu DƯơng thở phào nhẹ nhõm, nhìn tình hình quay thế này, đến kỳ nghỉ hè là có thể phát sóng rồi!

Mấy năm nay An Vân Tuyết luôn thuận buồm xuôi gió, làm tiểu công chúa An gia, mọi chuyện đều xoay quanh cô ta. 

Chỉ cần cô ta muốn, không có gì cô ta không lấy được. 

Nhưng Cố Vân Tịch xuất hiện, khiến cô ta từ trên mây rơi xuống. Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời An Vân Tuyết gặp thất bại, cô ta lại thua bởi một đứa bị đuổi ra khỏi nhà.

Điều này khiến An Vân Tuyết không thể chấp nhận nổi!

Con gái vợ trước và con gái hiện tại, không đấu là không thể. 

Từ giây phút các cô sinh ra trở đi, đã phải tranh đấu!

An Vân Tuyết dùng tiền tung rất nhiều tin Cố Vân Tịch quy tắc ngầm mà cướp vai diễn của cô ta, nhưng dường như không có sóng gió gì lớn. 

“Sao lại như vậy?” An Vân Tuyết không hiểu hỏi Đỗ Thiếu Nông. 

Mấy thứ kia tung lên mạng, không phải sẽ hot sao?”

Vì sao bây giờ cô ta giải thích rõ ràng vậy rồi, lại không có mấy ai tin?

Đỗ Thiếu Nông nói: “Vân Tuyết, cô quá nóng vội! Bây giờ không phải thời điểm tốt bôi đen Cố Vân Tịch.”

An Vân Tuyết không hiểu!

Trong mắt Đỗ Thiếu Nông xoẹt qua một tia u quang, cuối cùng vẫn chỉ là một cô bé, cho dù có chút tâm cơ, cũng không phải cái gì cũng hiểu, chuyện liên quan đến lòng người, An Vân Tuyết vẫn còn non lắm.

Đỗ Thiếu Nông nói: “Trước đó tin tức cô cướp vai diễn của Cố Vân Tịch, quy tắc ngầm với nhà đầu tư còn chưa hạ xuống, Cố Vân Tịch diễn Lạc Khinh Linh là điều mọi người muốn, mà cô diễn lại chỉ có chỉ trích, vì cô không ở trong đội ngũ cũ!”

“Cho nên mọi người mắng cô, nhục mạ cô, châm chọc, vũ nhục, mắng chửi, lúc này cô bị đổi, Cố Vân Tịch diễn, như vậy bọn họ coi đó là thắng lợi của họ, Cố Vân Tịch diễn là điều tất cả mọi người muốn!”

Sắc mặt An Vân Tuyết lập tức trầm xuống.

Đỗ Thiếu Nông tiếp tục nói: “Nếu Cố Vân Tịch diễn là điều mọi người muốn, vậy cô cô rời đi cũng là điều mọi người muốn thấy, mọi người đang vô cùng vui vẻ đó! Sao có thể tin cô được chứ? Bọn họ sẽ chỉnh cho rằng cô không cam lòng, đang trả thù Cố Vân Tịch mà thôi!”

An Vân Tuyết cả giận: “Vậy tôi phải làm gì? Chẳng lẽ cứ để Cố Vân Tịch đó được như ý sao?”

Đỗ Thiếu Nông cũng nghĩ đến, dĩ nhiên không phải!

Người đại diện của Cố Vân Tịch là Lân Thâm, người đó đối đầu với anh ta, cho nên coi như vì mình, anh ta cũng phải giúp An Vân Tuyết kéo Cố Vân Tịch xuống. 

Đỗ Thiếu Nông nói: “Một là cô yên lặng một thời gian, thật ra Vân Tuyết này, mấy lời Cố Vân Tịch nói không phải không có đạo lý, cô phải bỏ chút thời gian ra quan tâm đến Tần Hiên, không thể vứt bỏ núi dựa lớn nhất này.”

“Chỉ cần cô còn là vị hôn thê của Tần Hiên, ở Giang Châu chúng ta không dễ dàng bị quật ngã, nhưng nếu cô để mất Tần Hiên, vậy không cần Cố Vân Tịch động tay, cô đã hoàn toàn bị đánh bại rồi!”

An Vân Tuyết nghe vậy, sắc mặt càng dữ tợn: “Nếu không phải Cố Vân Tịch chữa bệnh cho Tần Mạc, Tần Hiên cũng sẽ không để ý đến tôi!”

Đỗ Thiếu Nông thở dài: “Cố Vân Tịch đi chữa bệnh cho Tần Mạc quả thật là vì nghĩ cho mình, nhưng Vân Tuyết, nói cho cùng thân phận An gia kém hơn Diêu gia, bây giờ cô càng phải để ý, phải nắm Tần Hiên chặt trong tay!”

“Làm sao nắm? Bây giờ anh ấy không để ý đến tôi!”

Đỗ Thiếu Nông nói: “Tần gia quan tấm mặt mũi nhất, Tần Hiên cần thế lực chống đỡ cho anh ta, điểm này đối với cô mà nói, là bất lợi cũng có lợi.”

“Tần Hiên không có thế lực chống đỡ, cho nên thái độ Chủ tịch tỉnh đối với anh ta mà nói vô cùng quan trọng, Chủ tịch tỉnh cần thể diện, Tần Hiên không dám để Tần gia mất thể diện.”

“Cô và Tần HIên ở cùng nhau, chẳng những muốn phụ thuộc vào anh ta, còn phải nghĩ cách không chế anh ta, nắm được điểm yếu trong tay, để anh ta không dám tùy tiện bỏ cô, phải đánh cược.”

An Vân Tuyết nhướn mày, đánh cược sao?

“Không phải tôi có An gia là tiền cược sao?”

Đỗ Thiếu Nông châm chọc, cười một tiếng: “Tiền cược An gia này không đủ!”

“Cô phải lấy từ trên người Tần Hiên, nắm được điểm yếu của anh ta, một khi anh ta muốn bỏ cô, cô sẽ khiến anh ta mất mặt, hơn nữa còn ném bằng chứng cho anh ta, Tần Hiên không dám không bảo vệ danh dự của mình, vì Chủ tịch tỉnh cần thể diện, chì cần cô có điểm yếu của anh ta, vậy thì Tần Hiên không dám tùy tiện phản bội cô!”

An Vân Tuyết nghe vậy rơi vào trầm tư!

Hết Chương 298: Cố Vân Tịch được mọi người thích.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page